Chương 632: Chân hỏa đồ đằng
Chương 632: Chân hỏa đồ đằngChương 632: Chân hỏa đồ đằng
"Mau chóng xóa sạch vết máu, phong tỏa tin tức."
Ngưu Thừa An hạ lệnh, hôm nay thời tiết lạnh lo, người đi đường không nhiều.
Mặc dù phong tỏa tin tức không ngăn được lời đồn đại, nhưng làm hết khả năng để bớt ít người trông thấy vết máu kéo dài này thì vẫn có chút ít tác dụng.
Tất nhiên đây không phải là điều quan trọng nhất.
Quan trọng nhất là, chuyện lớn như vậy, mình cần phải làm điều gì đó để miễn đi trách nhiệm.
Bằng không bên trên mà hỏi tới, mình lại không làm cái gì thì không dễ bàn giao.
Làm đúng hay làm sai, đó là vấn đề về năng lực, khoanh tay đứng nhìn, đó là vấn đề thái độ.
"Rõ."
Đội chính Chương Lương vội vàng nhận lệnh.
Nhưng mà còn không đợi y đi xuống sắp đặt, đám người vây xem trên đường phố đã phát ra từng đợt tiếng kinh hô.
Ngưu Thừa An theo tiếng nhìn lại, lập tức thấy được ở hướng Đỉnh Hương Lâu, một ngọn lửa màu xanh lam đang nhanh chóng leo lên trên Đỉnh Hương Lâu, chiếu rọi cả một vùng xung quanh nơi đó thành một màu xanh lam.
"Cháy rồi -" Đội chính kinh sợ thốt lên.
"Đi xeml" Ngưu Thừa An hít một hơi khí lạnh, lấy tốc độ nhanh nhất chạy đi.
Rất nhanh, hắn đã một lần nữa về đến cửa Đỉnh Hương Lâu.
Giờ phút này, Đỉnh Hương Lâu đã hoàn toàn bị ngọn lửa màu xanh lam nóng rực nhấn chìm, đang không ngừng ầm ầm sụp đổ.
Quỷ dị là, ngọn lửa kia lại chỉ ổn định trong phạm vi Đỉnh Hương Lâu, không hề tràn ra bên ngoài một chút nào.
Hơn nữa, còn không có khói.
Ngọn lửa rừng rực nóng cháy thiêu hủy sạch sẽ toàn bộ mọi thứ bên trong.
"Đây là... Nam Minh Ly Hỏa?”
Quan sát một lát, Ngưu Thừa An gân như là trợn tròn tròng bắt, kinh hô thành tiếng.
Ly hỏa, chân hỏa bản mệnh của tộc thần thú chu tước!
Chu tước, thần thú yêu tộc.
Truyền thuyết, chỉ từng xuất hiện ở vùng đất cực nam Đam Châu, cùng Hạ Châu xa xôi, cách xa nơi đây cả mười vạn dặm, cũng có truyền thuyết nói rằng chu tước cư trú tại thiên cung phía trên chín tầng trời.
Là đồ đằng yêu tộc!
Đến đây, cục diện liền càng trở nên phức tạp, cũng càng thêm quỷ di.
Chân hỏa bản mệnh của thần thú yêu tộc lại xuất hiện ở thành Lâm An thuộc Đại Cảnh Quốc, hơn nữa còn thiêu đốt thi thể hổ yêu bên trong.
Mấu chốt nhất là, dưới hàng trăm con mắt nhìn chằm chằm, kẻ giết chết thủ lĩnh hổ yêu, cũng là một con hổ yêu vác định ba chín răng. Tất cả dấu vết đều chỉ vê một phương hướng —— yêu tộc nội chiến.
Nghĩ thông suốt vấn đề then chốt này, Ngưu Thừa An vội vàng hạ lệnh cho Chương Lương: "Mau đi báo cáo cho nha thự, nói rằng, hư hư thực thực là yêu tộc nội chiến, có huyết mạch thần thú hiện thân tham dự, toàn tộc hổ yêu trong sứ đoàn không có tên nào may mắn tránh thoát, Tuần thành thự đang xử lý khẩn cấp, ngoài ra ngay lập tức báo cho sứ đoàn Vạn Yêu Quốc, cần phải để bọn chúng tới đây trước khi ngọn lửa này dập tắt."
"Đại nhân, đây là vì sao?" Chương Lương tò mò hỏi.
"Đừng hỏi, chuyện này làm thành, chính là lập công lớn." Khóe miệng Ngưu Thừa An hơi hơi giương lên. ...
"Xoảng!"
"Cái gì, toàn bộ hổ yêu sứ đoàn đều đã chết sạch?"
Cũng vào lúc này, hoàng cung thành Lâm An, sau rèm chấp chính truyền ra một tiếng không thể tin được, giọng điệu tức giận, kèm với đó là một chén rượu có chất ngọc trong suốt bị đập vỡ nát.
Giọng nói phẫn nộ hơi lanh lảnh chói tai, rõ ràng là không đủ dương cương khí.
"Tử Y Hầu, chuyện thế nào, không phải để ngươi phái binh bảo vệ sứ đoàn cẩn thận sao?" Giọng nói lanh lảnh chói tai tiếp tục chất vấn, màn châu rũ xuống vô cùng tinh mịn, chỉ có thể mơ hồ trông thấy bóng dáng mờ ảo của y đang nóng nảy đi qua đi lại.
Bên ngoài rèm châu, sáu bảy tên quan viên cùng võ tướng trung tâm, hạch tâm nhất Đại Cảnh đang đứng ở dưới đường.
Một người trong đó thân mặc áo tím, đầu đội kim quan, chính là Tử Y Hầu từng nghênh đón sứ đoàn Yêu Giao ở Tứ Phương Quán. Vừa rồi mọi người đang thương nghị chuyện nên ứng đối thế nào với sứ đoàn Yêu Giao, đột nhiên tiếp nhận báo cáo Trấn ma ti, toàn bộ tộc hổ yêu thuộc sứ đoàn Yêu Giao đã bị đoàn diệt, nguyên nhân đang điều tra.
Tử Y Hầu nhíu mày, vội vàng chắp tay nói: 'Bẩm Thái tử điện hạ, hộ vệ sứ đoàn vô cùng kiêu ngạo bướng bỉnh, lúc ra ngoài không cho phép thành vệ quân đi theo, thậm chí còn đả tương sĩ tốt chúng ta, vi thân vì để tránh cho mâu thuẫn trở nên gay gắt, bất đắc dĩ mới rút thành vệ quân về."
"Hừ, ngươi ngược lại là lau sạch không còn một mảnh."
Giọng nói lanh lảnh chói tai hừ lạnh một tiếng, lạnh nhạt nói: "Lần này sứ đoàn Vạn Yêu Quốc ghé thăm, bản Thái tử đã căn dặn ngươi ngàn vạn lần, để ngươi lấy đại cục làm trọng, ngươi thì sao, lại dám vì mấy tên vũ nữ mà chống đối với Tích Thiên Long?"
"Thái tử điện hạ minh giám, thực sự là vì Tích Thiên Long quá mức ngang ngược, vi thân không phải là bảo vệ vũ nữ, mà là bảo vệ mặt mũi Đại Cảnh cùng..." Tử Y Hầu biện giải.
"Đủ rồi."
Giọng nói lanh lảnh chói tai trực tiếp cắt ngang, nói: "Phụ hoàng đang bế quan bước ngoặt quan trọng, bản Thái tử giám quốc, ngươi không nghĩ cách để hòa hoãn cục diện, vượt qua giai đoạn này, trái lại còn chống đối Tích Thiên Long, ngươi còn lý luận?”
"Chỉ là vũ nữ mà thôi, Đại Cảnh ta nơi nào không có, đưa nó ba ngàn lại có làm sao?" Lời đến cuối cùng, giọng nói lanh lảnh chói tai gần như là gầm thét lên.
Tử Y Hầu lập tức nhíu mày càng chặt, không còn dám cãi lại, không nói một lời. "Khụ khụ _"
Đúng lúc này, một vị lão giả thân mặc quan bào tử lan, tóc mai điểm bạc ở bên cạnh Tử Y Hầu hắng giọng một tiếng, mở miệng nói: "Thái tử điện hạ, Tử Y Hầu hộ vệ sứ đoàn bất lực, đáng ra nên khiển trách, nhưng việc cấp bách hiện tại là hổ tộc trong sứ đoàn bị đoàn diệt, nhất định phải nhanh tra ra hung thủ, bằng không Tích Thiên Long nhất định sẽ không chịu để yên."
"Thừa tướng có cao kiến gì?" Giọng nói lanh lảnh chói tai trưng cầu ý kiến, tiếng nói đáp lại cuối cùng cũng đã hòa hoãn hơn mấy phần.
Lão giả do dự phút chốc,'Bất kể hung thủ là ai, Đại Cảnh Quốc đều phải rũ sạch quan hệ, tốt nhất là có thể bắt lại hung thủ, áp giải cho Tích Thiên Long xử trí, lắng lại sự cố rắc rối này."
Giọng nói lanh lảnh chói tai dường như cuối cùng cũng đã nghe được câu trả lời hài lòng, chuyển sang nói với Tử Y Hầu: "Tử Y Hầu, ngươi đã có suy đoán đại khái vê hung thủ là ai chưa?”
"Việc này... Vi thần tạm thời không cách nào phỏng đoán, hẳn rất nhanh sẽ có kết quả." Tử Y Hầu nhắm mắt trả lời.
"Báo, có trần thư khẩn cấp từ Trấn ma ti!"
Đúng lúc này, có cung nhân vội vàng tiến vào, quỳ xuống đất, tay nâng lên một phong văn thư.
Tử Y Hầu thấy thế, mấy bước tiến lên đoạt lấy trần thư, sau khi liếc xem qua, sắc mặt lập tức trở nên hết sức kỳ quái, nói: "Điện hạ, là trân thượng của Tuần thành thự đưa tới, tra ra hung thủ là một con hổ yêu, sau khi hổ yêu rời đi thì hiện trường án mạng đã bốc cháy, ngọn lửa là... Nam Minh Ly Hỏa?"
"Ly hỏa?" Lão giả nheo mắt, hỏi lại: "Xác định?"
"Hắn là sẽ không sai." Tử Y Hầu gật đầu, nói: "Trấn ma ti sơ bộ hoài nghị, là yêu tộc nổi lên nội chiến, bọn họ đã báo cho sứ đoàn yêu tộc tới hiện trường phân biệt."
"Ly hỏa không phải là bản danh của chân hỏa thần thú chu tước sao?" Giọng nói lanh lảnh chói tai hơi ngẩn ra, sau đó nói: "Nếu là nội chiến mà nói, trách nhiệm không thuộc chúng ta, tốt, tốt, tốt!"
Nói đến cuối câu, y liên tiếp nói mấy câu tốt", dáng vẻ phấn chấn.
Dừng một chút, y trực tiếp hạ lệnh cho Tử Y Hầu: "Tử Y Hầu, bản điện hạ mệnh ngươi ngay lập tức tiến về hiện trường vụ án cùng bọn chúng phân biệt. Thứ nhất, bất kể Tích Thiên Long đưa ra yêu cầu gì thì cũng phải cố gắng tận lực thỏa mãn nó, thứ hai, đem hết toàn lực rũ sạch quan hệ với chúng ta, đồng thời làm yên lòng Tích Thiên Long."
"Không phải nó thích vũ nữ đào kép hoan ca sao, lại đưa thêm hai trăm người qua Tứ Phương Quán đi."