Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 646 - Chương 646: Tiền Còn Đủ Tiêu

Chương 646: Tiền còn đủ tiêu Chương 646: Tiền còn đủ tiêuChương 646: Tiền còn đủ tiêu

"Pín báo?"

Tiểu chưởng quỹ hơi sửng sốt, trên mặt thoáng lóe lên vẻ thất vọng, nhưng bản năng chuyên nghiệp vẫn làm cho y vội vàng gật đầu, nói: "Thu, giá một nửa pín hổ?"

"Đều là pín, có gì khác biệt à?" Tân Hà thắc mắc hỏi.

"Pín hổ là vật bổ dương nổi tiếng, tác dụng của pín báo và pín hổ thực ra là giống nhau, chỉ là có khác biệt về độ công nhận mà thôi. Trên thực tế nào có nhiều pín hổ như vậy chứ, đại đa số đều là pín báo, linh miêu, mèo yêu mạo xưng cả. Có thể bán, nhưng giá tiền phải thấp hơn một nửa, bởi vì suy cho cùng nó cũng không phải là đồ thật." Tiểu chưởng quỹ kiên nhẫn giải thích.

Tần Hà gật đầu, lại hỏi: "Vậy những thức khác trên thân báo yêu thì sao?"

"Ngoại trừ tấm da cùng nội đan, những thứ khác đều tính nửa giá." Tiểu chưởng quỹ trả lời.

"Được rồi." Tân Hà gật đầu, sau đó lần lượt lấy ra da báo, pín báo, nội đan, tay báo đặt lên bàn.

Khóe miệng tiểu chưởng quỹ hơi run rẩy: "Những thứ này chính là của con báo yêu đầu lĩnh kia hả?"

Tần Hà gật đầu, sau đó thúc dục: "Mau tính tiền đi."

"Vâng vâng." Tiểu chưởng quỹ vội vàng gật đâu, bắt đầu tính toán giá trị trao đổi.

Sau khi tính toán, tiền trao cháo múc xong xuôi, tiểu chưởng quỹ vẫn chưa từ bỏ ý định, hỏi: "Lần trước ta thấy ngươi nhìn chằm chằm cặp sừng giao trên đầu Tích Thiên Long, có phải là có ý định không?”

"Đúng vậy." Tân Hà gật đầu.

Ánh mắt tiểu chưởng quỹ lập tức sáng lên, vội nói: "Vậy ngươi định lúc nào sẽ ra tay, Tích Thiên Long đã về tới Vạn Yêu Quốc rồi, xem độ khó là rất cao nha."

So sánh về độ thèm khát sừng giao, tiểu chưởng quỹ không hề thua kém Tần Hà chút nào.

Khi y thám thính được Tích Thiên Long khẩn cấp rời kinh, đồng thời Tử Y Hầu là người hộ tống bọn chúng xuôi nam, trong lòng y thực sự có hơi thất vọng.

Người trước mắt này đã tiêu diệt hổ yêu, báo yêu, những cuối cùng vẫn thả Tích Thiên Long đi.

Những thứ mang ra hôm nay, chỉ có bộ phận trên thân báo yêu.

"Thực ra ta muốn nói, an toàn là trên hết, khắp thiên hạ đều là bảo vật, không cần nhất định phải là cặp sừng giao long."

Nói đến cuối câu, tiểu chưởng quỹ lại nói một câu như là quan tâm, mà lời này cũng không hoàn toàn là lời giả dối, mỗi lần Tần Hà tới đều có thể mang ra một vài thứ đặc biệt, ngộ nhỡ Tần Hà thật sự gặp bất trắc vì chuyện này, đối với y mà nói cũng là bị thua thiệt.

Mọi việc, lượng sức mà làm.

Tần Hà chớp chớp mắt nhìn tiểu chưởng quỹ, chậm rãi nói: "Nếu ngươi muốn thu mua sừng giao long, có thể nói thẳng, không cần vòng vo như vậy."

Tiểu chưởng quỹ bị chọc thủng, sắc mặt hơi cứng đờ, vội vàng cười xòa,'Ha ha, ta chỉ là thuận miệng nói mà thôi, sừng giao mà, làm sao có thể..." Nhưng mà y còn chưa nói hết câu, đã thấy Tân Hà móc móc trước ngực rồi móc ra một cặp sừng giống như sừng hươu đặt lên bàn, nói: "Nếu ngươi muốn thu thì ngươi nói sớm nha."

Tiểu chưởng quỹ ngây ngẩn cả người, đôi mắt càng mở càng lớn, càng mở càng tròn trịa, cuối cùng hóa thành một tiếng thét lên: "Sừng! Giao!"

Tay y run run, mặt tràn đầy vẻ không thể tin nổi, y cẩn thận cầm sừng giao lên, trái xem phải xét, cẩn thận quan sát một hồi, giật mình kinh hãi nói: "Thật là sừng giao?”

"Không thể giả được." Tần Hà nói.

"Của Tích Thiên Long?"

"Đúng vậy.'

"Điều này sao có thể, Tích Thiên Long đã bị hộ tống ra khỏi Kinh rồi."

"Chuyện này thì ngươi không cần quan tâm."

"Ngươi đúng là kẻ hung ác a -" Trong lòng tiểu chưởng quỹ khiếp sợ không gì sánh nổi, hắn biết rõ Yêu Giao nhất tộc coi sừng giao là thứ đại biểu cho thân phận và vinh quang.

Đường đường là sứ giả lại bị lấy mất sừng, chuyện này nếu truyền ra ngoài, Huyết Dực Bức Vương cùng Yêu Giao nhất tộc đều sẽ mất hết mặt mũi.

Đây cũng là nguyên nhân khiến sừng giao trân quý như vậy, hiệu dụng kỳ diệu là một mặt, khan hiếm là mặt thứ hai.

Vạn vạn chẳng thể ngờ rằng, Tần Hà thế mà không gây động tĩnh gì đã lấy được sừng giao vào tay.

Trong lòng mặc niệm cho Tích Thiên Long nửa giây, tiểu chưởng quỹ lại hỏi: 'Sừng giao cũng đã tới tay, vì sao vừa rồi ngươi không lấy nó ra?"

"Ngươi đâu có nói ngươi sẽ thu đâu?" Tần Hà xòe tay, nói tiếp: "Ngươi muốn thì ngươi nói sớm nha, ngươi không nói ta làm sao biết được?"

Tức thì da mặt tiểu chưởng quỹ càng giật giật dữ dội, y cạn lời nói: "Đại ca, nơi này là thương hội Tử Kinh, chúng ta mở chi nhánh khắp toàn bộ Đam Châu, chỉ cần ngươi có đồ tốt, chúng ta đều thu mua cả, nếu không thể đồng ý thì khẳng định là do vấn đề giá cả."

"A, là như vậy à." Tần Hà gật đầu, sau đó lại lắc đầu: "Nhưng ta không muốn bán."

Tiểu chưởng quỹ giật mình sửng sốt, sau đó lập tức cất cao giọng hỏi: "Là... Vì sao?”

"Bởi vì, tiền còn đủ tiêu nha -"
Bình Luận (0)
Comment