Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 650 - Chương 650: Phác Hoạ Thế Cục

Chương 650: Phác hoạ thế cục Chương 650: Phác hoạ thế cụcChương 650: Phác hoạ thế cục

Về đến cửa gian phòng, Tần Hà đang chuẩn bị đẩy cửa vào.

Lại phát hiện Đỗ Tử Đằng không phải đang uống rượu, mà là đang rót thứ gì đó vào trong vò rượu, hơn nữa còn nhìn trái ngó phải như kẻ gian.

Tần Hà không khỏi nhíu mày.

Tập trung nhìn kỹ, thứ cầm trong tay Đỗ Tử Đằng cũng là một vò rượu, y đang rót rượu vào trong vò của Tần Hà.

Tiếp đó y lại đặt cái vò rỗng xuống đất, lại nhấc lên cái thùng bên cạnh đổ vào trong vò, cũng không rõ thứ rót vào vò là cái gì.

Y liên tiếp rót vào hai vò mới ngừng lại, sau đó lại như kẻ gian xách thùng ra ngoài rồi vòng trở lại, lau sạch vệt nước đọng rơi trên bàn, cuối cùng mới ngồi xuống một lần nữa.

Tần Hà thấy thế, đẩy cửa vào trong.

Đỗ Tử Đẳng trông thấy Tân Hà quay về, vội vàng cười nói: "Huynh đệ, sao ngươi đi lâu vậy, mau tới mau tới."

"Đây là... Gọi thêm rượu?" Tần Hà nhìn hai bình rượu thêm ra, hỏi Đỗ Tử Đẳng.

"Hắc hắc, lần đầu tiên mời huynh đệ uống rượu, có thể không cần cô nương, nhưng rượu thì nhất định phải bao đủ, cho nên ta lại kêu tiểu nhị lấy thêm hai vò lên."

Đỗ Tử Đằng cười nói, nói xong liền rót cho Tần Hà một ly rượu đầy, sau đó mới rót cho mình một ly.

Tần Hà trông thấy rượu trong ly của y, lông mày đang hơi nhíu lại mới giãn ra.

Tên gia hỏa này, xem ra là nghèo thật.

Y rót rượu cho mình, còn bản thân y lại là uống nước.

Hành động bận rộn vừa rồi, là y rót hết toàn bộ rượu từ vò của hắn sang vò của mình.

Nếu y không nghèo đến mức độ nhất định thì chắc chắn là sẽ không thể làm ra việc như vậy.

"Thương hội Tử Kinh nổi danh khắp Đam Châu, làm việc ở đó, hẳn là kiếm được không ít tiền chứ?" Tân Hà nhấp một hớp rượu, thuận miệng hỏi."

"Hầy... Thương hội có lớn đến cỡ nào thì cũng là sản nghiệp của người ta, không liên quan gì đến ta cả, có chỗ ở, bao một bữa cơm trưa, những thứ khác thì đều dựa vào công trạng, mua hàng còn không thể bị lừa, bằng không sẽ phải bồi thường tiền đúng giá, làm sai thì táng gia bại sản bán mình làm nô cũng có khả năng." Đỗ Tử Đằng nói với vẻ mặt đau khổ.

Tần Hà gật đầu, có thể làm tiểu chưởng quỹ của một thương hội lớn, y cũng được xem như người tài rồi.

Không nói những cái khác, chỉ nói về năng lực phân biệt khi thu mua thì không chỉ là tài giỏi bình thường, nếu nhìn nhầm thì tổn thất sẽ rất lớn.

Nhưng cho dù là như vậy, chia lợi nhuận cũng chưa nói tới tốt bao nhiêu, sẽ có một chút, nhưng cũng đi đôi với mạo hiểm, một khi nhìn nhầm liền phải đền đến mất đi hết thảy.

Đương nhiên, số chia lợi nhuận có tốt hay không thì cũng phải xem là so sánh với ai, nếu như so sánh với dân chúng tầng dưới chót như lực phu, nông phu, thì đây chính là một công việc cực tốt. Nhìn Đỗ Tử Đằng, Tần Hà quan sát tỉ mỉ y một chút.

Người tu luyện, hơn nữa con người còn rất thú vị, nếu không chú ý tới bộ râu ria xôm xoàm của y mà nói, dáng vẻ cũng xem như khá tuấn lãng. Nhưng kỳ quái là, thực lực của y chỉ có Phàm thể cảnh, mà gợn sóng khí tức Phàm thể cảnh lại thuộc hàng yếu ớt, so với người bình thường thì không mạnh hơn bao nhiêu.

Tần Hà hơi thắc mắc nhưng cũng không có hỏi nhiều, ngược lại là Đỗ Tử Đẳng vô cùng hay nói, trời nam biển bắc chuyện gì y cũng có thể bla bla nói ra một đống như tìm được cái lạ.

"Huynh đệ ngươi biết không, Thái tử giám quốc hiện nay, là cái này..." Sau khi hàn huyên vài câu, Đỗ Tử Đằng giơ hai tay lên đỉnh đầu vẫy vẫy miêu tả cặp tai, mặt mày tươi rói.

"Thỏ tướng công?"

*(Thỏ tướng công: Chỉ đồng tính)*

Lông mày Tần Hà hơi nhướng lên, bí mật hoàng gia như vậy đúng là lần đầu tiên hắn nghe nói.

Đỗ Tử Đằng gật đầu, nói: "Hiện tại hoàng tộc Đại Cảnh có xu thế suy sụp rất rõ ràng, thế hệ tuổi trẻ không được mấy người có thể lên được mặt bàn, đời trước thì tốt xấu còn ra được Tử Y Hầu."

"Tử Y Hầu là hoàng tộc?" Tần Hà chớp chớp mắt, trước đó lúc hắn cưa Tích Thiên Long, có bốn người nhân tộc hộ tống, trong đó có một người chính là Tử Y Hầu, dáng vẻ có chút thô kệch, chừng ba mươi tuổi, có phần cá tính.

"Ngay cả chuyện này mà ngươi cũng không biết?" Đỗ Tử Đằng cảm thấy bất ngờ, nói: "Tuổi tác Tử Y Hầu không lớn, nhưng bối phận rất cao, là tiểu Hoàng thúc của thái tử hiện tại."

"Nghe nói lúc lão Hoàng đế bế quan, trong triều đã có tiếng hô, muốn để lão Hoàng đế trực tiếp truyền hoàng vị cho Tử Y Hầu, vì thế mà Tử Y Hầu đã đắc tội với đương kim Thái tử, nhưng sự kiện này cuối cùng cũng không giải quyết được gì, trước khi bế quan lão Hoàng đế đã hạ chỉ để Thái tử giám quốc, đến nay đã qua ba năm."

"Lão Hoàng đế là thực lực gì?" Tần Hà tò mò hỏi.

"Lão Hoàng đế hơn chín mươi tuổi mới kế vị, bây giờ đã sống đến hơn một trăm sáu mươi, là lão quái Đạo cung cảnh trung kỳ, lần bế quan này là muốn đột phá đến Đạo cung cảnh hậu kỳ."

Đỗ Tử Đẳng trả lời, sau đó y lại lắc đầu,'Nhưng ta xem ông ta sợ là không ổn rồi, nghe nói trước kia lão Hoàng đế tu luyện đã xảy ra sự cố, lần này nếu có thể đột phá được thì còn tốt, nếu không đột phá, đế quốc Đại Cảnh e là sẽ gặp rắc rối lớn."

"Đế quốc Đại Cảnh chỉ có một lão Hoàng đế trấn thủ sao?"

Tần Hà truy vấn, nếu so sánh ra, Vạn Yêu Quốc mạnh mẽ không chỉ là một điểm nửa điểm, nghe nói phía bắc còn có Bắc Lương Quốc vẫn luôn va chạm không ngừng với đế quốc Đại Cảnh.

"Thế thì cũng không phải, nghe nói còn có một lão hoàng tổ, thực lực trước khi bế quan đã đạt đến Đạo cung cảnh đỉnh phong, nhưng sau khi bế quan đã không còn tin tức gì nữa, không rõ là vẫn đang bế quan, hay là đã vẫn lạc rồi, thời gian cũng đã trôi quan hơn một trăm năm. Ngoài ra hoàng tộc đế quốc Đại Cảnh còn có một cường giả Đạo cung cảnh."

"Người nào?”

"Cha của Tử Y Hầu, cũng là một lão gia hỏa, nghe nói là Đạo cung cảnh sơ kỳ, có điều hình như ông ta không ở trong Đại Cảnh Quốc mà là đã đi ra ngoài du lịch rồi."

"Vậy thế gia có bao nhiêu cường giả?"

"Tứ đại gia tộc, Nhan, Lương, Cổ, Hồng đều có cường giả Đạo cung cảnh trấn thủ."

"Mạnh nhất là nhà nào?"

"Nhan thị, lão Thừa tướng đương triều, Nhan Hồi, chính là xuất từ gia tộc Nhan thị, thực lực Luân hải cảnh đỉnh phong, mặc dù đã già nhưng ông ta vẫn còn có cơ hội xung kích Đạo cung cảnh, nếu như thành công, Nhan thị sẽ có được hai tên cường giả Đạo cung cảnh."

"Như vậy thì chẳng phải là hoàng tộc có áp lực không nhỏ rồi nhỉ?"

"Chắc là có đôi chút đấy, nếu không Thái tử liều mạng lấy lòng Tích Thiên Long làm gì, chính là muốn cật lực duy trì được cục diện trước lão Hoàng đế đột phá. Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, vị Thái tử này cũng quá hèn nhát bất lực đi, sĩ khí đều gắp bị hắn ta mài hết sạch rồi."

Sau đó Đỗ Tử Đẳng lại nói rất nhiều, đem toàn bộ cục diện mà đế quốc Đại Cảnh gặp phải nói qua một lần, xem như là đã vẽ ra cục diện đại khái về Đại Cảnh Quốc cho Tần Hà.

"Đại Cảnh Quốc có nguy cơ bị lật đổ không?"

Sau khi nghe một hồi lâu, Tần Hà hỏi ra sự lo lắng trong lòng, nếu một Tích Thiên Long có thể dẫn động Vạn Yêu Quốc tập thể hành động, sơ ý một chút thì sẽ chọc phải đại nhân quả.

"Xem tình hình trước mắt thì không có khả năng lắm, chuyện trong này khá phức tạp, Đại Cảnh Quốc lập triều hơn ngàn năm, nhất định còn có một vài át chủ bài không để người ngoài biết được, không nói những thứ khác, chỉ nói hai đại tông môn Lăng Tiêu Tông cùng Bạch Vân Các, thái độ của bọn họ cũng rất quan trọng. Hiện nay thế lực có thể lật đổ được Đại Cảnh Quốc, cũng chỉ có thế gia, Bắc Lương Quốc và Vạn Yêu Quốc mà thôi.

"Nói về thế gia thì có vẻ như không đủ động lực, cũng không có mâu thuẫn gì quá lớn, nếu Bắc Lương Quốc xâm lấn thì thế gia nhất định là sẽ đứng về phía Đại Cảnh Quốc, dù sao cũng là ngoại quốc xâm lấn."

"Vê phần Vạn Yêu Quốc, đó chính là chiến tranh giữa hai tộc người và yêu, cho dù là Bắc Lương Quốc cũng không vui vẻ khi thấy Đại Cảnh Quốc bị Vạn Yêu Quốc diệt, huống chi còn có hai đại tông môn."

"Cho nên xem xét khung tổng thể mà nói thì vẫn tương đối ổn định, thứ không ổn định duy nhất chính là động tĩnh của Vạn Yêu Quốc và vị trí Thái tử?" Tần Hà nghe xong thì gật đầu, sau đó tổng kết lại một câu.

Đỗ Tử Đằng sửng sốt, chậm rãi giơ ngón tay cái lên: "Huynh đệ, câu tổng kết của ngươi khá sâu sắc nha."

"Cũng tạm." Tần Hà cũng không khiêm tốn, thâm nghĩ, ổn định là được, đừng con mẹ nó vừa gây ra chút động tĩnh đã khiến Đại Cảnh Quốc đã tan thành từng mảnh thì không dễ chơi.

Sau đó, Đỗ Tử Đằng tiếp tục trò chuyện trời nam biển bắc, phong thổ, sông núi nước non, tông môn tranh đấu, biên giới quốc thổ, cùng với các tin đồn bên lề.

Chuyện gì y cũng có thể trò chuyện được, có nhiều chuyện chỉ là tin đồn, nhưng cũng có nhiều chuyện y lại kể vô cùng chắc chắn,

Tần Hà càng trò chuyện càng cảm thấy, cái tên gia hỏa này hẳn không phải là kẻ có xuất thân bình thường.

Phàm thể cảnh có xuất thân bình thường, không có bao nhiêu khả năng là có thể có được tâm mắt rộng lớn như vậy.

Có điều Tần Hà cũng không truy tra đến cùng, bèo nước gặp nhau, nói chuyện phiếm chém gió thì được, trở thành bạn bè thân thiết thì miễn đi.

Tần Hà không tìm hiểu Đỗ Tử Đằng, Đỗ Tử Đằng cũng không hỏi thăm tìm hiểu rõ về Tần Hà, cả hai đều duy trì sự ăn ý với nhau.

Cứ như vậy, bất tri bất giác một bữa rượu đã uống đến trời gần tối.

Thời gian sắp đến giờ giới nghiêm ban đêm, tiệc rượu tan cuộc, Đỗ Tử Đằng thanh toán xong xuôi liên trở về.

Tần Hà đi đến hậu viện, đang chuẩn bị mang tú bà cùng ma cô đi, lúc này trên mặt đường đột nhiên truyên đến một trận tiếng bước chân dày đặc, lộc cộc lộc cộc, còn có cả xe ngựa.

Ngay sau đó, cửa hậu viện mở ra, năm sáu người đánh xe ngựa tiến vào hậu viện, tiếp đó khiêng hai cái bao tải từ trên xe ngựa xuống, Bên trong bao tải có thứ gì đó đang ra sức giấy giụa, vặn vẹo phát ra tiếng "Ô ô" không ngừng.

Nhìn xem hình dạng, có vẻ như là hai nữ tử.
Bình Luận (0)
Comment