Chương 652: Gói “Kinh Kong barbie”
Chương 652: Gói “Kinh Kong barbie”Chương 652: Gói “Kinh Kong barbie”
Trái lo phải nghĩ, Tân Hà cảm thấy, hình như điều duy nhất hắn có thể làm là để công đức của mình chịu thiệt một chút.
Người kế thừa rất tốt, truyền mấy công pháp cũng không tính là quá lãng phí.
Vấn đề là truyền cái gì bây giờ?
Tần Hà lại xoắn xuýt rồi, không biết đã đốt bao nhiêu thi thể nhưng nhìn tới nhìn lui, môn pháp thích hợp cho nữ nhân tu luyện không thể gọi là ít nữa mà phải gọi là hâu như không có.
Thật là một điều kỳ lạ.
Có điều kỹ năng sinh hoạt lại có không ít nhưng không cách nào phòng thân hết.
Trâm ngâm một lât, Tân Hà lại có chủ ý, hắn cúi người xuống vỗ nhẹ vào đầu hai nữ tử kia ba lần.
Cũng hết cách rồi, không phải tín đồ thì chỉ có thể dùng vỗ đầu pháp nguyên thủy nhất để truyền đạo thôi.
Truyền pháp: Đại lực thần quyền cấp tinh thông + Sư hống công cấp tinh thông + Thuật mình đồng da sắt cao cấp.
Tổ hợp này, Tần Hà ngẫm lại, khóe miệng không tự giác có chút giương lên.
Một đôi tiểu mỹ nữ song bào thai nũng nịu lại biết Đại lực thần quyền, Sư hống công, toàn thân đao thương bất nhập, thủy hỏa bất xâm.
Chậc chậc, mới nghĩ thôi đã thấy vô cùng hăng hái rồi. Bản đại tiên không có "Ngọc nữ tâm kinh" nhưng bản đại tiên có gói "Kinh Kong barbie'.
"Cố lên, mạnh mẽ lên, các ngươi có thể làm được!"
"Ha ha ha-"
Tần Hà mặt mày hớn hở giơ lên ngón tay cái với hai nữ tử còn đang ngơ ngác sau khi được truyền pháp, sau đó thu nạp chiến lợi phẩm, ngửa mặt lên trời cười to rời đi. ...
Sau nửa canh giờ, tại phòng thiêu thi.
Tần Hà ném thi thể vào một góc, sau đó bắt đầu thanh lý từng cỗ thi thể.
Thanh lý thi thể là một nghi thức, cho dù trước đây thi thể là người hay quỷ, thiện hay ác, chỉ cần có điều kiện thì Tân Hà sẽ không bỏ qua trình tự này.
Có thể không làm được gì nhiều, có lẽ cuối cùng hiệu quả cũng chẳng ra làm sao.
Nhưng... ăn cơm của nghề này thì phải tuân thủ quy củ của nghề này.
Tần Hà dự định đốt sáu cỗ thi thể này trước, cho nên cũng thanh lý sáu cỗ thi thể này trước tiên.
Trước hết là vuốt xuống những cặp mắt trợn trừng, sau đó lại lau sạch sẽ bụi bặm trên mặt, trên thân, chỉnh sửa lại quần áo tóc tai liền coi như hoàn thành.
"Gia, ta có thể giúp ngươi thiêu thi." Đúng vào lúc này, Ma Phi trong lồng chim bỗng nhiên mở miệng nói.
Tần Hà ngẩng đầu liếc mắt nhìn nó một cái rồi nói: "Ngươi được không đó? "Gia, chuyện này cũng không phải quá khó mà." Ma Phi tự tin nói.
So với Vương Thiết Trụ lúc ban đầu sợ hãi rụt rè, sợ bị Tân Hà nấu thì con Ma Phi đầu óc thiếu tận mấy cái dây này có thần kinh lớn hơn nhiều.
"Được thôi, vậy ngươi làm đi." Tân Hà búng tay một cái, khóa của lồng giam Ma Phi tự động nới lỏng.
Ma Phi lập tức reo hò một tiếng, bay từ bên trong lồng chim ra, đáp xuống đất biến thành một thanh niên mỏ nhọn mặt xám gây như que củi.
Đây là bộ dạng sau khi biến hóa của Ma Phi, mặc dù đã biến hóa nhưng thực lực của nó chỉ có cấp độ Phàm thể cảnh, hơn nữa còn là loại rất yếu.
Đến cả cái này cũng là kết quả sau khi mỗi ngày không có ai cãi nhau cùng, nó nhàm chán quá bèn tự thu nạp linh khí thiên địa rời rạc xung quanh để tu luyện mà thành.
Giữa thiên địa của thế giới này ẩn chứa linh khí thiên địa vô cùng mỏng manh, có thể tu luyện.
Chỉ là hiệu quả và tốc độ thì, vô cùng cảm động.
Tần Hà từng thử qua, nếu thu nạp một tháng mà nói, ước chừng có thể bù đắp được một viên bổ khí đan thuộc loại phẩm chất kém cỏi nhất.
Loại bổ khí đan này thậm chí còn không thể xưng nó là "đan" mà chỉ được coi là dược hoàn, nhiều khi còn được nặn từ cặn thuốc sau khi luyện đan còn sót lại, hương vị thì đa dạng phong phú.
Loại phương thức tu luyện này nói ngắn gọn chính là "uống gió tây bắc”.
Có thể uống nhưng còn lâu mới có thể no bụng.
Nói cho cùng thì tu luyện còn phải dựa vào tài nguyên mới được.
Chỉ uống gió tây bắc không, cho dù ngươi có là đạo thai thiên tiên thánh thể thì cả một đời cho đến lúc chết vẫn chỉ là Phàm thể cảnh thôi.
Cường cường thân thể, kiện kiện thể phách thì không thành vấn đề.
Nhưng để mà nói muốn trở thành kẻ mạnh thì nhất định phải thu hoạch tài nguyên.
Ma Phi là chim, rất gây, đặc biệt là đôi chân kia, Tân Hà nhìn bộ dạng nó ôm thi thể cứ sợ nó không cẩn thận làm gấy chân.
Nhưng mà thi thể cũng không nặng, Ma Phi tốn một phen khí lực cuối cùng cũng lấp kín ba chiếc lò đốt xác.
Đốt than đá, nhóm lửa, thiêu thi.
Sáu cỗ thi thể cùng lên đường trông hơi có vẻ chen chúc.
Hỏa diễm màu xanh dâng lên nhiệt độ cao bắt đầu đốt cháy thi thể, lửa cháy hừng hực.
Ma Phi cầm kẹp gắp than di chuyển giữa ba chiếc lò đang trong nhiệt độ cao, cẩn thận từng li từng tí điều tiết các cửa lửa của lò đốt xác, phòng ngừa lửa cháy quá mạnh, đồng thời kiểm tra hiệu suất đốt cháy.
Việc này nói nghe thì đơn giản nhưng thật ra là một việc đòi hỏi kỹ thuật.
Lúc bắt đầu thiêu thi có thể dùng lửa lớn, nhưng giai đoạn giữa lại phải giảm bớt lửa, giai đoạn sau lại cần lửa lớn.
Đạo lý rất đơn giản, thời điểm thiêu đốt đến mỡ và ngũ tạng lục phủ, thế lửa đang vô cùng mãnh liệt, nhất định phải giảm bớt lửa, nếu không hoặc là sẽ phát nổ hoặc là ngọn lửa nhảy lên quá cao sẽ thiêu cháy nóc phòng.
Đương nhiên là Tần Hà có thể khống chế thế lửa, nhưng cho dù là như thế thì Ma Phi cũng nhất định phải xuống xum xoe lấy lòng.
Thi thể cao thấp mập ốm, thịt nhiều hơn hay mỡ nhiều hơn, thiêu hai cỗ thi thể cùng một lúc hay đốt riêng từng cỗ thi thể, đều có chênh lệch.
Việc thiêu thi giao cho Ma Phi xong Tần Hà liền mặc kệ.
Hắn đi qua dò xét Quy Công và mụ tú bà.
Hai người này vào giờ phút này đã đau nhức đến mức toàn thân run rẩy, đau đến không muốn sống nữa.
Hai mắt trừng trừng nhìn chằm chằm Tần Hà, ánh mắt không phải cầu xin tha thứ mà là muốn chết.
Bảy tám huyệt đau đớn trên thân bị đâm trúng, loại đau đớn kinh khủng kia dường như là ngang với việc mỗi giây mỗi phút đều bị người đá vỡ trứng.
Tần Hà đã từng thiêu một bộ thi thể bị loại thương thế này tra tấn mà đau đớn đến chất.
Tử vong tại thời khắc này đối với bọn họ mà nói đã không phải là trừng phạt, mà là giải thoát.
"Sớm biết có ngày hôm nay, sao lúc trước còn làm như thế."
Tần Hà không khỏi lắc đầu, sau đó nói: "Nếu luân hồi nơi này có địa ngục thì các ngươi phải chịu đựng loại thống khổ này vĩnh viễn, lại không được siêu sinh. Ta đây đã là cực kỳ nhân từ rồi, các ngươi cũng trông thấy cả rồi đấy, lò đã đầy nên các ngươi phải đợi đến ngày mai, đấy là nếu may mắn thôi nhé."
Nói dứt lời Tần Hà liên không thèm để ý đến bọn họ nữa, nằm lên đệm chăn bắt chéo chân.
Kết quả hắn còn chưa nằm thảnh thơi được bao lâu.
Bên cạnh truyền đến tiếng hô thất thanh của Ma Phi: "Gia, xà nhà bị lửa thiêu cháy rồi!"