Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 691 - Chương 691: Nở Căng Thành Quả Bóng

Chương 691: Nở căng thành quả bóng Chương 691: Nở căng thành quả bóngChương 691: Nở căng thành quả bóng

Thuật đánh rắm: Một pháp thuật nguyền rủa nhỏ đến từ Vu môn, thi triển pháp thuật này, mục tiêu đầy bụng căng hậu môn, khó mà tự kiêm chế được.

Chú thích: Thứ nó thả ra không phải là rắm, mà là linh hồn bất khuất của ngũ cốc.

Đây là pháp thuật trêu đùa chọc phá người khác mà trước đây Tần Hà đốt một bộ thi thể bình thường lấy được, có nguồn gốc từ Vu môn.

Nói đến cái Vu môn này, công pháp thuật pháp nghiêm chỉnh đúng mực thì chẳng được mấy cái, phần lớn đều là một vài pháp thuật loại trêu đùa chọc phá người khác như là thuật rủa thối mắt, thuật thải bổ, thuật đánh rắm, thuật thiên nhân bản bản, ...

Nhưng có một điều, những pháp thuật này lại có một đặc điểm vô cùng vượt trội, đó chính là thi triển vô cùng bí mật.

Run run là được rồi.

Tần Hà lần này liên tiếp nhấn chỉ, ôi, 666

Run đến mức ngón tay sắp chuột rút luôn.

Lương Hằng Sĩ liếc nhìn Tân Hà một cái, ánh mắt lạnh như lưỡi đao sương giá, lại thận trọng nhìn chằm chằm vào chỗ "vong hồn" mà Tần Hà chỉ, vẫn không trông thấy cái gì. Vong hồn được trật tự luân hồi của Thiên đạo bảo vệ, trừ khi dùng pháp môn đặc thù hoặc là thực lực thành tiên thành thánh, bằng không thì căn bản là không thể nhìn thấy, không thể sờ thấy được.

Về phần cái gì mà vong hồn thi triển pháp thuật, ông ta không tin.

Nhưng mà sự không tin của ông ta, chỉ duy trì được thời gian không đến hai hơi thở.

Sau hai hơi thở, đôi mắt dài nhỏ của Lương Hằng Sĩ chậm rãi trợn to, sau đó lại dân dần trợn tròn, cuối cùng còn sắp lồi cả ra ngoài, miệng há thành hình chữ "Q".

Ông ta chỉ cảm thấy trong bụng mình đột nhiên có một đám khí hơi trống rỗng xuất hiện, sau đó cấp tốc bành trướng, đẩy xuống phía dưới.

Khí thế kia, giống như dời núi lấp biển, cuộn trào mãnh liệt, lấy thế công sóng sau cao hơn sóng trước đánh thẳng vào cơ vòng.

"Hừm "!"

Lương Hằng Sĩ kinh hãi, kêu lên một tiếng đau đớn rồi vội vàng chống cự.

Chân nguyên Đạo cung cảnh trong người rung động ầm ầm, long trời lở đất, cho dù là một chút xíu khí cơ tràn ra ngoài, cũng khiến người ở chỗ này cảm giác như là bị một tảng đá lớn đè nặng, hô hấp cũng trở nên khó khăn.

Một bức tường đá trước mặt Lương Hằng Sĩ bị một tia khí kình không thể khống chế văng trúng, lập tức âm ầm nổ tung tóe, nhất thời nơi này lại mảnh đá tung bay, bụi mù che phủ.

Khí tức kinh khủng như vậy, liền giống như là núi lở ập xuống người yếu ớt tay trói gà không chặt.

Đám người ép bạch bạch bạch lui về phía sau, vội vàng rời xa Lương Hằng Sĩ.

Cho dù là Tần Hà cùng Tử Y Hầu, cũng không khỏi lui vê sau vài chục bước.

Cảnh giới Đạo cung, đặt ở trong thế giới tu luyện đã được coi là cao thủ tuyệt đối, hành tẩu thiên hạ không thành vấn đề, cho dù là thế giới thần linh phương tây, cũng có thể đi xông xáo một phen.

Lại nói về Lương Hằng Sĩ, không hổ là lão quái Đạo cung.

Dưới thực lực cường hãn gia trì, cơ vòng lại có thể chống lại xung kích dời non lấp biển như vậy.

"Hừ! Thuật nguyên rủa nho nhỏ cũng dám trêu đùa lão phu, đừng mơi” Mặt mũi Lương Hằng Sĩ nổi đầy gân xanh, tức giận quát.

Tần Hà xem xét, khá lắm.

Lợi hại!

666 đấy, thế mà vẫn chống đỡ được.

Tần Hà đã từng bắn cho Vương Thiết Trụ với thực lực Phàm thể cảnh liên tiếp hai thuật đánh rắm, như vậy nó đã không nhịn nổi mà thả khí.

Lương Hằng Sĩ này, 666 còn chưa phóng khí.

Chênh lệch như vậy, đó là tương đối kinh người.

Lắc đầu.

Tần Hà run run đưa cho Lương Hằng Sĩ ba trăm ba mươi ba cái nữa.

Cho ông ta tổng 999.

Không có cách, nhất định phải khiến đám khí trong bụng ông ta thả ra, nếu không ông ta sẽ lại kiêu ngạo.

Con người không thể kiêu ngạo.

Sự kiêu ngạo khiến con người thụt lùi.

Thanh Ngưu Đại Tiên, chuyên trị các loại kiêu ngạo.

"HừmU" Lần này, Lương Hằng Sĩ lại kêu lên một tiếng đau đớn, tròng mắt trợn đến sắp rớt ra khỏi hốc mắt, mặt mũi nghẹn đến đỏ bừng.

Nhưng ông ta... Lại vẫn có thể chống đỡ tiếp.

Vẫn chưa thả khít

Nhưng mà cái giá phải trả là, cái bụng của ông ta đã căng phồng lên với một tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy, càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn, tựa như là bóng bay được bơm hơi vậy.

"Lương lão, ngài sao vậy?" Tử Y Hầu trông thấy, sợ hãi đến biến sắc.

Nhưng mà Lương Hằng Sĩ lúc này, đã là miệng không thể nói, ông ta liếc mắt nhìn Tử Y Hầu một cái, toàn thân run rẩy.

"Chạy mau đi, rắm sắp nổ rồi!"

Đúng vào lúc này, Tần Hà quát to một tiếng, sau đó dẫn đầu quay người chạy đi.

Trước khi chạy, hắn còn run ngón tay với Lương Hằng Sĩ thêm mấy cái.

Mấy cái run tay này, liền giống như là kim nhọn đâm trúng quả bóng bay.

Lương Hằng Sĩ không thể chịu đựng thêm được nữa, cơ vòng thất thủ, lập tức một cỗ sóng khí cuồng bạo cuộn trào mãnh liệt mà ra, cấp tốc quét ngang cửa chữ Hợi.

Đám người thấy vậy thì không dám dừng lại, lao đầu chạy đi, té ngã lăn lộn.

Cảnh tượng quen thuộc, âm thanh quen thuộc.

Tên thợ thiêu thi Hoa An kia nói không sai, thật sự có sự kiện linh dị!

Ngay cả Tử Y Hầu cũng là cấp tốc chạy đi, không dám dừng lại một chút nào.

Cái rắm không đáng sợ, thứ đáng sợ là nhiễm phải linh dị.

Thế là qua thời gian không đến mười mấy hơi thở, cả đám đều ào ào chạy trốn sạch bách, về phần Lương Hằng Sĩ, thì đã bị bao phủ hoàn toàn.

Qua rất lâu sau đó, đợi đến khi ông ta bước từng bước đi ra cửa chữ Hợi, hình tượng, đã hoàn toàn là một loại khác.

Áo quần rách bươm, sắc mặt tái nhợt, hô hấp rối loạn, giống như là bị thiên quân vạn mã luân phiên giày vò vậy, thậm chí trông còn hơi thê thảm.

Ngay sau đó, ông ta bộc phát ra khí thế, trừng to mắt, lắc mình một cái chộp lấy Tần Hà, phẫn nộ gầm thét: "Tiểu tử, mau chỉ ra linh dị cho lão phu, bằng không sẽ lấy mạng ngươi!"

Lương Hằng Sĩ nổi giận, cường giả Đạo cung cảnh, cho dù là Thái tử giám quốc gặp thì cũng phải khách khách khí khí hành lễ bái kiến, địa vị siêu nhiên, tôn vinh, lúc nào mất mặt ghê gớm đến vậy chứ.

Ở bên trong Trấn ma ti đánh rắm như đánh núi lở, chuyện này nếu truyền ra ngoài thì Lương gia còn có mặt mũi hay không?

Thậm chí trong lòng ông ta còn nổi sát ý điên cuồng, sau đó nó phát triển nhanh chóng giống như cỏ dại, chiếm hết toàn bộ suy nghĩ trong lòng Lương Hằng Sĩ.

Ông ta muốn giết chóc!

Giết sạch toàn bộ đám người đã chứng kiến chuyện đánh rắm của ông tai

Người chết, mới có thể giữ được bí mật.

Bảo vệ thể diện của ông ta, giữ được thể diện của Lương gia.

Thế là lúc ông ta chụp lấy Tần Hà liên đứng chặn ngay ở cửa chính, ánh mắt âm u đáng sợ.

Tần Hà thấy thế, thâm hô không ổn.

Cái lão bức trứng này sắp nổi bão rồi.

Thế là Tần Hà tiếp tục run tay, biu- biu- biu-

Thuật dụ linh +99

Thuật dụ linh: Học tập thuật này, sử dụng trên một mục tiêu cụ thể có thể dẫn dụ Linh chủng hiện thân, hiệu quả phụ thuộc vào chủng loại và thực lực của Linh chủng.

Ngoài miệng còn thì thâm nói: "Không tốt, vong hồn kia chạy ra ngoài, lại thi triển pháp thuật với ngươi rồi."
Bình Luận (0)
Comment