Chương 692: Gói quà linh dị
Chương 692: Gói quà linh dịChương 692: Gói quà linh dị
Lương Hằng Sĩ vừa nghe vậy, vẻ âm tàn trên mặt đã hóa thành sợ hãi trong nháy mắt.
Sau khi thử qua thuật nguyên rủa đánh rắm, ông ta đã không dám coi thường lời nói của Tần Hà.
Có lẽ tên thợ thiêu thi này... Thật sự có thể trông thấy linh dị, cái khí rắm trong bụng vừa rồi, đã làm cho ông ta bị tổn thương không nhẹ.
Bụng căng như trống trận, dù là con trâu con bò cũng không thể chịu nổi.
Cơ vòng thì đã giãn ra hoàn toàn, tựa như là da gân đứt rời, đau rát.
Còn có một dòng nước nóng đang chảy ra ngoài.
Đường đường cường giả Đạo cung cảnh, gia chủ Lương gia, một trong tứ đại thế gia đế quốc Đại Cảnh.
Phân ra quần, ngươi tin không?
Phản ứng của Lương Hằng Sĩ vô cùng trực tiếp, cũng vô cùng dứt khoát — quay người liền chạy đi.
Dáng vẻ muốn trả thù của ông ta vừa rồi có bao nhiêu hung ác thì giờ phút này có bấy nhiêu hốt hoảng.
Thậm chí còn không cần Tần Hà nữa, vung tay ném một cái về phía cửa chữ Hợi.
Không khác gì với ném một con chó.
Thế là Tần Hà lại bay về cửa chữ Hợi.
Tần Hà nhìn thấy, đỉnh đầu Lương Hằng Sĩ vốn dĩ tràn đây cương khí, nhuệ khí, lúc này đã là âm khí tận trời, oán khí, lệ khí xen lẫn, đạt đến tình trạng mà mắt thường có thể trông thấy rõ ràng.
Nếu ai không biết, còn tưởng rằng trên đầu ông ta là một ổ quỷ đấy.
"Âm ầm..."
Cũng vào lúc này, cơ quan đóng mở của cửa chữ Hợi đột nhiên truyền ra âm thanh vận chuyển, nhanh chóng đóng lại.
Bên ngoài truyền đến tiếng thét ra lệnh cấp tốc của Tử Y Hầu: "Niêm phong cửa chữ Hợi, không có lệnh không được phép mở rall"
Tần Hà hơi do dự trong giây lát, không động đậy.
Tất cả mọi người đều đã chạy đi hết rồi, chỉ còn lại có một mình hắn, đây chẳng phải là cơ hội sao?
Ngay vào thời điểm cửa lớn sắp đóng chặt, Tần Hà đột nhiên cảm thấy lòng mình trở nên nhẹ nhõm, chỉ thấy một cái bóng mờ lóe lên một cái rồi vọt ra khỏi cửa chữ Hợi, đuổi theo phương hướng mà Lương Hằng Sĩ rời đi.
Tần Hà xem xét, xém đã cười to ba tiếng.
Là vong hồn của lang yêu!
Không ngờ nó lại bị thuật dụ linh thu hút mà rời khỏi hắn?!
Đây tuyệt đối là niềm vui ngoài ý muốn, không những dọa được Lương Hằng Sĩ sợ hãi chạy đi, còn đưa luôn vong hồn lang yêu cho ông ta.
Vong hồn lang yêu đã thành linh dị chi chủ, không quan tâm sự kiện linh dị này là lớn hay nhỏ, hay là linh dị cấp khủng bố, nó cũng là một chuyện rất phiên phức.
Cho dù là Tần Hà bị linh dị quấn lên thì cũng không có biện pháp gì tốt cả. Vạn vạn chẳng thể ngờ rằng, nó thế mà cũng sẽ bị thuật dụ linh thu hút.
Ở thế giới Đông thổ, Tần Hà từng thi triển thuật dụ linh một làn, hiệu quả đối với ma quỷ là hết sức rõ ràng, trực tiếp khiến cho một tên lưu manh côn đồ tội ác tày trời chia năm xẻ bảy.
Không ngờ nó cũng có hiệu quả đối với vong hồn.
Điều này đã cung cấp cho Tần Hà một ý tưởng mới để đối phó với linh dị.
Đánh không chết, tìm một tên xui xẻo đưa đi là được.
Gói quà linh dị, có lẽ đây là món quà độc nhất vô nhị trong toàn bộ thế giới Thâm Uyên này, chỉ hỏi ngươi có vui vẻ, có bất ngờ hay không, có hài lòng hay không.
Qua một lát, Tần Hà quay người, nhìn về cảnh tượng đổ nát khắp nơi ở xung quanh, được vẫn còn rất nhiều lồng giam. phòng kiểu hang động trong cửa chữ hợi là còn nguyên vẹn, lập tức trong lòng càng thêm vui vẻ.
Trong nháy mắt, niềm vui +99!
"La la la Demacia, la la la la Demacia -" Tân Hà không khỏi ngâm nga bài hát núp bụi cỏ.
Trong này có thể không có tiên nữ, nhưng hoa khôi mỹ nhân, đại cô nương tiểu tức phụ, đó là từng tá từng tá nha.
Bất ngờ bất ngờ, đều là niềm vui bất ngời...
Ngay vào lúc này, bên ngoài Trấn ma tỉ.
Ngoại trừ Lương Hằng Sĩ, gia chủ tứ đại thế gia, Nhan Tĩnh Đan, Cổ Thiên Lan, Hồng Hạo đang cùng nhau đứng cách Trấn ma ti mấy trăm bước, nhìn chăm chú vào mây đen ngưng tụ phía trên Trấn ma ti, sắc mặt tràn đầy vẻ khó hiểu, nghi ngờ cùng sợ hãi. Giờ phút này không chỉ có bọn họ, thế lực các phe ở trong cả tòa thành Lâm An này đều đã tê tụ đến phụ cận Trấn ma ti mà nhìn chăm chú quan sát, nghị luận âm ï.
Hoàng tộc, thế gia, các thương hội lớn, võ viện, còn có các loại yêu ma quỷ quái, dị nhân tán tu đếm không hất.
Vừa rồi Trấn ma ti báo ra, cửa chữ Hợi bên trong Trấn ma ti đã xảy ra dị thường không thể giải thích, quét sạch toàn bộ cửa chữ Hợi, đã phái liên tiếp mấy nhóm người vào trong đó nhưng vẫn chưa làm rõ được tình huống.
Cuối cùng, Tử Y Hầu ra mặt, mời Lương Hằng Sĩ dời bước tiến vào Trấn ma tỉ tìm hiểu rõ ràng.
"Có huyền tổ nhà ta ra mặt, chuyện này sẽ được giải quyết nhanh chóng thôi, chút dị tượng nho nhỏ, không đáng giá nhắc tới !"
Trong đám người, một thanh niên có dáng vẻ rất giống Lương Hằng Sĩ mở miệng nói một cách ngạo mạn.
Thiếu niên phong thần như ngọc, quý khí bức người, tuổi tác mới chừng mười sáu mười bảy nhưng lại đã đạt đến Dũng tuyền cảnh. Y tên là Lương Hạo, là nhân tài kiệt xuất bên trong đám tử đệ trẻ tuổi của Lương gia, cũng là huyền tôn của Lương Hằng Sĩ, rất được Lương Hằng Sĩ yêu quý.
"Hừ, cũng đâu phải là do ngươi đi giải quyết, đắc ý cái gì chứ?" Cách đó không xa, một thiếu nữ có thân hình cao lớn, lưng hùm vai gấu khoanh hai tay trước ngực, châm chọc nói.
Không sai, đây là một thiếu nữ, thiếu nữ lưng hùng vai gấu.
Nếu không phải trên đầu có cột hai bím tóc sừng dê, cộng thêm âm sắc giọng nói khác biệt, người ta sẽ có thể lầm tưởng đây là một thiếu niên.
Thiếu nữ này cũng là nhân tài kiệt xuất trong thế gia, thuộc thế hệ nhỏ tuổi nhất Cổ gia, tên là Cổ Lan, năm nay mười bảy tuổi.
Nhắc tới Cổ Lan, có thể nói là nổi danh toàn thành Lâm An.
Không có cách, nếu ngươi không có thiên phú gì thì mặc kệ ngươi lưng hùm vai gấu thế nào, cũng không có ai chú ý ngươi.
Mấu chốt là Cổ Lan này có thiên phú vô cùng xuất chúng, xuất chúng đến mức cho dù là tướng mạo của nàng không được các trưởng bối yêu thích, cũng có thể dựa vào thiên phú của mình làm cho gia tộc không thể không coi trọng.
Còn có một thứ cũng rất xuất chúng như thiên phú, đó là thể trạng của Cổ Lan.
Ba tuổi đã cao cỡ nửa người lớn, tám tuổi đã cao bằng cha.
Không luyện pháp, chuyên luyện thể, lưng hùm vai gấu.
Mười ba tuổi đứng thẳng, còn vạm vỡ cường tráng hơn cả đại hán.
Bây giờ mười bảy đứng ở đó, hai bím tóc sừng dê kia trông thật là thu hút sấm sét -
Thiếu nữ mới lớn nhà người ta, xinh xắn khuynh thành động lòng người.
Thiếu nữ mới lớn của Cổ gia, sức mạnh áp đảo núi non, khí thế trùm thiên hạ.
Tình huống này hơi khác người, lại thêm thiên phú nổi trội xuất chúng, thiếu nữ không muốn nổi danh cũng khó.
Cùng với đó, thiếu nữ này liền có một biệt hiệu.
"Hùng nữ, ngươi câm miệng!: Lương Hạo ngẩng đầu lên nhìn Cổ Lan, khó chịu nói.