Chương 693: Người luyện thể
Chương 693: Người luyện thểChương 693: Người luyện thể
"Ngươi... Dám mắng ta?" Cổ Lan lập tức vừa xấu hổ vừa tức giận.
Thân là người nổi bật trong thế hệ trẻ tuổi Cổ gia, bất kể là thân phận, địa vị hay là thực lực.
Cái biệt danh "Hùng nữ” đầy tính nhục nhã này, đều là bí mật, chỉ gọi ở sau lưng.
Từ xưa tới nay chưa từng có ai dám ngay mặt gọi Cổ Lan, hơn nữa còn là trước mặt nhiều người như vậy.
"Mắng ngươi?"
Trên mặt Lương Hạo lộ ra vẻ chế nhạo, trêu tức nói: "Toàn bộ thành Lâm An có ai là không biết đến Hùng nữ Cổ gia chứ, nói vậy mà có thể coi là mắng người à, vậy ta cũng không có cách nào. Nếu ngươi không phục, có thể đi tìm mọi người phân xử thử nha."
Nói đến cuối câu, y còn nháy mắt với đám tử đệ của thế lực phụ thuộc vào Lương gia đang vây quanh y như sao trời vây quanh trăng sáng.
"Ta đến phân xử!"
Lúc này, một thanh niên mặt ngựa bên cạnh Lương Hạo giơ tay lên, lớn tiếng nói: "Ta cảm thấy, câu nói vừa rồi của Hạo thiếu gia quả thực là có thiếu sót, mọi người xem thử vị Cổ gia đại tiểu thư này đi, hùng dũng cao lớn như vậy, sao có thể gọi là Hùng nữ được, phải gọi là Đại! Hùng! Nữ!"
Lời này vừa ra, lập tức gây ra một trận cười lớn.
"Cự hùng nữ!"
"Người cũng như tên, vô cùng chuẩn xác -" "Sau này nên gọi như vậy."
Đám người bên Lương Hạo nhao nhao hùa theo, chế giễu hết mình, cười to ngã nghiêng ngã ngửa.
Sau đó rất nhiều người thuộc các phương thế lực không liên quan cũng che miệng âm thầm cười trộm.
Về phần người nhà họ Cố, sắt mặt hiển nhiên là cực kỳ khó nhìn.
Thậm chí có một vài người còn lộ vẻ hơi ghét bỏ rồi lui về sau một bước, dường như cũng đang hổ thẹn vì là cùng một bọn với Cổ Lan.
"Ngươi... Ngươi... Ta liều mạng với ngươi!"
Cổ Lan tức giận đến đỏ bừng cả mặt, chỉ vào Lương Hạo rồi giậm chân một cái, bước ra một bước lớn xông vọt tới, không dùng bất kỳ chiêu thức hoa lệ nào mà trực tiếp đánh ra một quyền, tốc độ nhanh như tên bắn.
Nhìn thoáng qua thì không khác gì Man ngưu đâm mạnh, nhưng nếu cẩn thận quan sát tỉ mỉ thì sẽ phát hiện, mỗi một bước Cổ Lan đạp xuống, nền đá xanh đều sẽ nứt vỡ ra một vết nứt xung kích.
Bề mặt nền đá nứt thì không có gì đặc biệt, chỉ đơn giản là sức lực lớn.
Nhưng vết rạn nứt xung kích thì khác, có thể coi là không tâm thường.
Chứng minh sự khống chế của Cổ Lan đối với khí huyết trong cơ thể và lực lượng phát ra, đã đạt tới một trình độ kinh người.
"Hừ, không biết tự lượng sức mình!"
Lương Hạo thấy vậy, mí mắt hơi nhướng lên, lập tức ngưng tụ chân nguyên rồi cấp tốc đẩy mạnh ra, ngay sau đó liền có một tấm thuẫn khí màu vàng mở ra trước người y, đồng thời cũng trực tiếp nghênh đón Cổ Lan. Đối đầu với Cổ Lan, y không dám khinh thường, càng không dám để cho Cổ Lan cận thân.
Bởi vì Cổ Lan này, là một trong số ít người luyện thể.
Luyện thể không giống với luyện khí, tôi luyện cường hóa thân thể khí huyết ngưng tụ tỉnh khí, từng bước từng bước rèn luyện từ trong da thịt xương cốt, rèn thể thành thánh, đây chính là con đường luyện thể.
Phân chia cảnh giới luyện thể cũng khác biệt: Đồng bì cảnh, Tẩy tủy cảnh, Đoán cốt cảnh, Hóa long cảnh, Tam hoa cảnh, Kim thân cảnh, lần lượt tương ứng với luyện khí là Phàm thể cảnh, Chân nguyên cảnh, Dũng tuyền cảnh, Luân hải cảnh, Đạo cung cảnh, Thần kiều cảnh.
Thực lực của Cổ Lan này là Đoán cốt cảnh, tương đương với thực lực Dũng tuyền cảnh của Lương Hạo.
Cấp bậc thực lực tương đương, luyện thể am hiểu cận thân chiến đấu, một khi bị cận thân, hậu quả khó mà lường được.
"Bành!"
Một quyền của Cổ Lan đập nện trên tấm thuẫn khí của Lương Hạo, thuẫn khí âm vang vỡ nát.
Nhưng đồng thời, tiến công của Cổ Lan cũng đã bị cản trở.
Lương Hạo thấy vậy, không chút do dự vừa nhấc tay chính là một chưởng, lập tức có một đạo chưởng ấn ầm vang đánh ra, đánh về phía Cổ Lan.
Cổ Lan biến sắc, huyết khí toàn thân phóng ra ngoài, nhất thời mắt thường đều có thể trông thấy khí tức màu đỏ sậm quanh quẩn quanh thân nàng, khí tức màu đỏ sậm kia ngưng tụ ở bàn tay cùng cánh tay, tiếp đó giao lại trước người, đón đỡ chưởng ấn kia đánh tới. "Bành!"
Cổ Lan lập tức kêu lên một tiếng đau đớn, bạch bạch bạch lui về phía sau, sắc mặt đỏ bừng.
Trang phục trên cánh tay trực tiếp bị đánh thành mảnh vụn, lộ ra một đôi tay hơi nhiễm lóng lánh.
Chỉ là giờ phút này tay Cổ Lan không nhịn được mà run rẩy nhè nhẹ, chứng minh một kích mới vừa rồi, nàng đã bị ăn thua thiệt nhỏ.
"Hừ hừ, luyện thể, chung quy là không được." Lương Hạo thấy thế, đắc ý cười cười.
Luyện thể sở dĩ có ít người tu luyện, một là bởi vì độ khó tu luyện cực lớn, hai là lúc chiến đấu, rất dễ bị người luyện khí áp chế.
Suy cho cùng nếu thể xác không đủ cường đại, làm sao có thể chống đỡ được chân nguyên oanh kích chứ?
Một là uy lực chân nguyên, một là cường độ thân thể, cả hai hoàn toàn không cùng một cấp bậc.
Mấu chốt nhất là, nếu như người luyện thể không có đầy đủ thiên phú nghịch thiên và cơ duyên, thì giới hạn cao nhất sẽ rất thấp.
Trên cơ bản đạt đến Đoán thể cảnh là sẽ chấm dứt, đạt đến Hóa long cảnh thì ít càng thêm ít.
Đây cũng là nguyên nhân dù cùng là nhân tài kiệt xuất trong các thế gia, nhưng địa vị Cổ Lan lại không sánh được với Lương Hạo, thậm chí là rất nhiều người nhà họ Cổ cũng không muốn làm bạn với nàng.
Luyện thể, chung quy là lối rẽ, khó thành đại nghiệp.
Hiện tại ngươi có thể là nhân tài kiệt xuất, tuổi còn trẻ đột phá đến Đoán cốt cảnh sánh ngang với Dũng tuyên cảnh, nhưng có khả năng nó cũng sẽ chấm dứt ở đây, vô cùng khó để tiến thêm một bước.
Trái lại thì Lương Hạo lại có tiền đồ vô lượng.
Phá vỡ Luân hải nhìn Đạo cung, ngẩng đầu mà bước.
Mấu chốt nhất là, cảnh giới tương đương, nhưng vẫn không thể đánh thắng được y.
Chuyện này lại càng tổn thương lòng tự tôn.
Suy cho cùng Cổ Lan vẫn còn nhỏ, mặc dù địa vị kém hơn Lương Hạo, nhưng bình thường cũng là cha mẹ thương ông bà quý, nơi nào chịu được cơn giận này chứ. Hai mắt Cổ Lan đỏ lên;"Hu hu”" khóc chạy đi rồi.
Cổ Lan vừa chạy, khá lắm, nửa con phố cũng theo bước chân nàng mà ầm âm chấn động, suýt chút nữa đã đụng ngã một tên thanh niên lưng gù đang cưỡi trâu đen.
"Ha ha ha... Cự hùng nữ chạy rồi."
"Thiếu gia uy vũ!"
"Thiếu gia có phong thái huyền tổi"
"Nhất định ngày sau sẽ giống như huyền tổ, hào khí thiên vân."
Đám người bên Lương Hạo thấy thế, tất nhiên là hết sức chế giếu, tiện thể nịnh nọt tâng bốc Lương Hạo."
Về phần Lương Hạo, tất nhiên là lâng lâng vui sướng.
Y thích nhất nghe người ta tán dương một câu, chính là "Thiếu gia có phong thái huyền tổ."
Mà ước mơ của y là giống như Lương Hằng Sĩ, đột phá Đạo cung, thành tựu Đại Cảnh siêu nhiên.
Nhưng vào đúng lúc này, bên trong Trấn ma tỉ lại đột nhiên truyền ra một tiếng thét ra lệnh, ngay sau đó, huyền tổ trong miệng y liền lao vọt ra, âm khí ngập trời quanh quẩn trên đầu, vẻ mặt hoảng sợ, thân hình chật vật.
Ngay sau đó liền có một tiếng nói cười trên sự đau khổ của người khác vang lên: "Ôi má ơi, Lương lão ba, ngươi sao lại để phân ra quần rồi -" Đó là gia chủ Cổ gia Cổ Thiên Lan, kẻ đối đầu với Lương Hằng Sĩ.