Chương 695: Cái chết không đau đớn
Chương 695: Cái chết không đau đớnChương 695: Cái chết không đau đớn
"Sẽ không đau đớn thật chứ?”
"Sẽ không, kỹ thuật ta hạng nhất."
"Ta... Có chút sợ hãi."
"Hiểu được, lần đầu tiên mà."
"Thật sự không đau hả?"
“Thật sự không đau."
"Vậy... Ngươi tới đi.'
"Ách... Có muốn nói lời tạm biệt không?"
"Không cần, kiếp sau không muốn trở lại."
"Có di ngôn gì không?”
"Có thể rải tro cốt của ta xuống nước không?”
"Được."
Dứt lời, Tân Hà vừa vung tay lên chính là hai cây kim châm.
Đây là kim châm được rèn đúc từ bí ngân, lại dùng thuật mài khí tạo mũi nhọn, đầu châm sắc bén hơn kim châm bình thường không chỉ một chút.
Hai cây kim châm một trước một sau, cây đầu tiên đâm xuyên qua huyệt đau đớn của Độc giác ngạc.
Cây thứ hai đâm xuyên qua huyệt Thiên Linh của Độc giác ngạc.
Một kích giảm đau, một kích lấy mạng.
Trong đồng tử dựng thẳng của Độc giác ngạc không có xuất hiện bất kỳ một tia đau đớn, sợ hãi hay khó chịu nào, đã nhanh chóng phóng đại rồi không còn động tính gì nữa.
Thực sự chính là một cái chết không đau đớn!
Tần Hà thấy vậy, đi đến thu hồi hai cây kim châm từ tường đồng vách sắt phía sau Độc giác ngạc, lắc đầu thở dài.
Đối với yêu ma bị giam giữ trong Trấn ma ti, nơi này là một nơi còn kinh khủng hơn cả cái chết.
Đối với chúng nó mà nói, chết chính là một loại giải thoát.
Thứ chúng phải đối mặt, thường là cục diện muốn chết cũng không được, phải ép khô sinh mệnh từng chút từng chút một trong nỗi đau đớn không có bờ bến, sau đó bị coi như súc vật mà xử lý, không hề có hy vọng.
Tần Hà không biết nên nói cái gì.
Trong thế giới con người và yêu ma cắn nuốt lẫn nhau, không có cái gì gọi là tà ác và lương thiện.
Yêu ma như thế, con người cũng chẳng khác biệt.
Chỉ là con người còn có một thứ gọi là trật tự cùng văn minh, thế nên mới đơn độc đứng ra gọi là nhân tộc.
Trên bản chất, nhân tộc cũng là một phần của yêu tộc, hơn nữa còn là một phần vô cùng cường đại.
Tần Hà cũng sẽ không bàn luận cái gì.
Nguyên nhân rất đơn giản, hắn là con người.
Một bên vừa hưởng thụ đồng loại mang tới ấm no, sinh hoạt và giải trí, một bên lại chối bỏ đồng loại, Tân Hà không làm được. Bởi vì cái này gọi là không bằng heo chó.
Về phần những yêu loại đáng thương này, có lẽ chúng cũng không hề đáng thương, có lẽ là vô tội, cũng có lẽ không phải vô tội.
Tần Hà chỉ có thể nói, Không dùng sức mạnh, đã là nhân từ lớn nhất'.
Tiếp đó chính là thao tác thiêu thi thường quy.
Cởi bỏ xiêng xích, đầu tiên lấy độc giác, lại lột giáp cá sấu, lại lấy nội đan.
Thu thập chiến lợi phẩm xong, chính là thanh lý thi thể.
Mặc dù Độc giác ngạc đã đồng ý sau khi chết sẽ không sinh lòng oán hận, hơn nữa còn tự lựa chọn cái chết không đau đớn, xác suất cực lớn sẽ không sinh ra oán, nhưng những gì cần phải làm trước khi thiêu thi thì vẫn là không thể thiếu đi bước nào.
Đây là quy củ.
Cẩn thận khâu lại từng lớp vết cắt, độc giác và giáp cá sấu thì dùng gỗ điêu khắc, sau đó bao bọc lại như cũ cho nó.
Không gian dưới nách của Tần Hà chứa đựng rất nhiều tấm gỗ, chuyên môn dùng để tu bổ thi thể.
Dễ điêu khắc dễ đốt cháy, đốt không để lại chút gì, cực kỳ thuận tiện.
Hình thể Độc giác ngạc có hơi lớn, cho nên mặc dù Tần Hà có tốc độ cực nhanh, nhưng đến khi hoàn thành xong tất cả công việc thì thời gian cũng đã trôi qua ba nén hương.
Cuối cùng lại tô thêm chút màu.
Lúc này xem xét.
Độc giác ngạc liền phảng phất như đang ngủ thiếp đi vậy, không có bất kỳ một vết thương hay một chỗ nào thiếu hụt.
Ngay cả cái lỗ bị Trấn ma tỉ vạch ra lấy sừng máu cũng được Tần Hà khâu lại, sinh động như thật, khí thế hung ác lẫm nhiên.
Tiếp đó Tân Hà lại chuyển thi thể lên lò, nhóm lửa đốt than đá.
Bên trong ngọn lửa màu xanh lam rừng rực nóng cháy, Độc giác ngạc từng chút từng chút bị cắn nuốt, từng tấc từng tấc hóa thành tro tàn.
"Kết thúc!"
Tần Hà thấy vậy, phủi tay, tiến về lồng giam tiếp theo.
Lúc này cửa chữ Hợi đã không còn một ai, tất cả, đều xem Tần Hà biểu diễn.
Đây là một cơ hội thu hoạch tốt, chỉ tính yêu loại Dũng tuyền cảnh, thì số lượng đã vượt qua hai mươi con.