Chương 698: Linh dị quanh quẩn
Chương 698: Linh dị quanh quẩnChương 698: Linh dị quanh quẩn
"Hồi bẩm huyên tổ, Tử Y Hầu đã hạ lệnh niêm phong cửa chữ Hợi, tên thợ thiêu thi đó chưa thể chạy ra... Sợ là đã bỏ mạng rồi." Trong hỗn loạn, có một người Lương gia cao giọng nói.
Lương Hằng Sĩ vừa nghe vậy, sắc mặt liên càng thêm ngưng trọng.
Lúc này ông ta mới nhớ tới, cái tên thợ thiêu thi đó, đã bị tự tay ông ta ném vào cửa chữ Hợi.
Thứ linh dị này hết sức khó chơi, mặc dù rất khó gây tổn thương cho cường giả Đạo cung cảnh, nhưng lại có thể khiến gia môn liên tục gặp vận rủi.
"Phong bế đình viện, toàn bộ tất cả mọi người không được đến gần, mau chóng treo thưởng mời người có thể giải trừ linh dị đến đây!" Lương Hằng Sĩ cắn răng, lớn tiếng ra lệnh.
Linh dị quanh quẩn, đã trở thành đại bất tường!
Nhẹ thì đả thương khí vận gia tộc, nặng thì cửa nát nhà tan, toàn tộc chết sạch.
Kinh khủng nhất là, linh dị còn có thể chuyển biến, có khi chỉ là sự kiện linh dị cỡ nhỏ không đau không ngứa, sau một thời gian ngắn lại chuyển biến xấu, trở thành đại khủng bố.
Nếu nói Lương Hằng Sĩ lúc này không hối hận, vậy nhất định đó là giả.
Ông ta đã hối hận đến xanh ruột rồi, nếu biết trước chuyện sẽ thành như vậy.
Có đánh chết ông ta cũng sẽ không tiến vào cái Trấn ma ti kia, mất công dính một thân bất tường, biết tìm ai nói rõ lý lẽ đây.
Người của Lương gia vừa nghe gia chủ nói vậy, nào còn dám nán lại nơi này thêm nữa.
Ba chân bốn cẳng nâng Lương Hạo đi trị thương, chạy còn nhanh hơn thỏ.
Sợ mình cũng bước tiếp lên huyết tai như Lương Hạo. ....
"Hắt xì -"
Cùng thời điểm này, bên trong cửa chữ Hợi.
Tần Hà đột nhiên hắt hơi một cái, hắn hít mũi, trên mặt lộ vẻ nghi ngờ.
Nghĩ thâm không biết là tên khốn kiếp nào đó lại đang chửi rủa mình đây?
Nghĩ tới nghĩ lui, hình như cũng chỉ có Ngụy Vũ.
Cháu trai này không có việc gì thì vẫn luôn ở sau lưng mắng chửi người, rất đáng ghét.
Nhưng sau đó Tần Hà nhớ lại chuyện "mình" vừa mới bán hắn ta một lần, thế là lại cảm thấy bớt giận không ít.
Chửi thì cứ chửi đi.
Trong bụng bản đại tiên Tể tướng có thể chống thuyền, không chấp nhặt với ngươi.
Vẫn là Thiết Trụ tốt nhất, Thiết Trụ chưa bao giờ từng mắng chửi người khác.
Chính là hiện tại không biết người đang ở nơi nào, nói đến, hiện tại dịch vụ ' Cái chết không đau đớn này đang phát đạt, nó lại hoàn toàn không giúp đỡ được mình.
Tính đến hiện tại, Tân Hà đã gặp mặt thương lượng với hai mươi bốn con yêu loại Dũng tuyền cảnh.
Trong đó có mười tám con dường như không cân suy nghĩ, đã lập tức "mua" dịch vụ cái chết không đau đớn của Tần Hà.
Năm con khác thì suy nghĩ đắn đo không đến một canh giờ, cũng lựa chọn mua.
Chỉ có một con "viên hầu yêu lông tơ vàng" già là trực tiếp cự tuyệt dịch vụ của Tần Hà.
Tần Hà ngay lập tức tìm đọc Vạn yêu phổ, lúc này mới phát hiện, con viên hầu yêu này là chui chỗ trống.
Thứ đáng giá nhất trên người nó, chính là bộ lông tơ vàng kia, cứ cách một khoảng thời gian, Trấn ma tỉ sẽ sai người cạo sạch bộ lông trên người nó.
Mặc dù không có lông thì rất khó coi, mặc dù bị nhốt cũng rất khó chịu.
Nhưng... Nó đã được coi là kẻ may mắn bên trong đám yêu loại bị nhốt trong Trấn ma tỉ, chỉ là bị cạo lông thôi mà, mức độ đau đớn thấp hơn đám còn lại không biết bao nhiêu lần.
Thế là, giữa tử vong cùng việc tiếp tục sống tạm bợ như vậy, nó lựa chọn tiếp tục sống tạm.
Hơn nữa có lẽ là do ít phải chịu đau đớn giày vò, cho nên đôi mắt của con viên hầu già này không hề đờ đẫn chết lặng, càng nhiều hơn chính là sự khôn khéo, thích trò chuyện.
"Ngươi là người kỳ lạ nhất mà ta đã từng gặp."
"Ngươi không phải là người của Trấn ma ti, thậm chí ngươi còn không phải là người của Đại Cảnh Quốc." "Lương Hằng Sĩ không ném ngươi ngã chết, xem ra ngươi mạnh hơn rất nhiều so với vẻ bề ngoài."
Viên hầu già liên tục nói lải nhải, giống như tên ăn mày ngồi ở góc đường bưng chén bể xin tiền người qua đường, mỗi một lần Tần Hà đi ngang qua nó, nó đều sẽ ghé sát đầu lên vách lồng giam nói chuyện với Tân Hà không ngừng, trên mặt nó thậm chí còn có mấy phần kích động.
Nhưng mà Tần Hà không để ý tới nó, mỗi lần đều là trực tiếp đi thẳng qua, hoàn toàn coi nó như là không khí.
Đối với hắn mà nói, một con yêu loại từ chối dịch vụ mình thì đã không còn bất kỳ giá trị gì, cho nên cũng không cần thiết phải trò chuyện làm gì, hắn một mình lấy tài liệu, khâu lại thi thể, thanh lý thi thể, thiêu thi, rất bận rộn, không có thời gian phản ứng nó.
Dường như hành động coi như không thấy của Tần Hà đã khiến con viên hầu già không chịu nổi, thế nên vào lúc Tần Hà lại đi ngang qua nó một lần nữa, nó bỗng nhiên nói: "Ngươi là người ngoại vực, ngươi là Ngụy thần!"