Chương 702: Người sợ nổi danh heo sợ mập
Chương 702: Người sợ nổi danh heo sợ mậpChương 702: Người sợ nổi danh heo sợ mập
Hơn hai mươi yêu loại Dũng tuyên cảnh lên đường không đau đớn, đến lúc này, mấy bộ thi thể đốt trước nhất đã dần dần hóa thành tro tàn.
Lần này Tần Hà làm việc hết mã lực, không kiếm lời đủ thì không có ý định rời đi Trấn ma tỉ.
Rất nhanh, kịch đèn chiếu của bộ thi thể đầu tiên đã tới.
Bộ thi thể đốt đầu tiên tất nhiên là Độc giác ngạc.
Độc giác ngạc, sinh ra ở một đầm lầy Nhược Thủy, đây là cùng một vùng đầm lầy với Điệp đảo của Huyễn Điệp Yêu Nữ.
Có điều "vùng" này hơi rộng lớn, Độc giác ngạc sinh ra ở ngoài rìa đầm lầy, còn thánh địa yêu tộc như Điệp đảo thì nó cũng chỉ mới nghe nói đến, chứ chưa bao giờ được tận mắt nhìn thấy.
Cho dù nó là đại yêu đã có thực lực Dũng tuyền cảnh đỉnh phong, đạt đến nửa bước Luân hải cảnh.
Đầm lầy Nhược Thủy cùng hung cực ác, sinh linh rất khó sống.
Thú vị là, Độc giác ngạc cũng không phải là xuất thân từ một tộc quần lớn, mà là một nhóm cá sấu nhàn tản chưa khai hóa.
Bản thân nó thuộc về chủng dị biến.
Phàm là dị biến, chỉ cần không phải tàn phế bẩm sinh thì thường đại biểu cho tư chất cùng thiên phú cực mạnh.
Độc giác ngạc may mắn, nó trời sinh có độc giác, tư chất phi phàm.
Nhưng đồng thời, nó cũng rất bất hạnh. Chỉ là sống được đến lớn, cũng gần như đã tiêu hao hết vận may của nó.
Cùng Độc giác ngạc sinh ra, còn có tám "ca ca" cùng "tỷ tỷ".
Nó phá vỏ ra cuối cùng, suýt nữa đã bị chết ngạt trong vỏ trứng.
Sau khi ra đời, đầu Độc giác ngạc mọc ra một sừng, hình thể biến dị, cho nên liền có nghi vấn về huyết mạch của nó, vì vậy mà nó suýt đã bị cá sấu cha coi như đồ ăn vặt mà nhai luôn.
Nếu không phải cá sấu mẹ kịp thời ngăn cản, đồng thời một khóc hai nháo ba thắt cổ, Độc giác ngạc đã không còn chuyện sau đó.
Sau khi may mắn sống tiếp, nó lại phải đối chọi với sự chọn lọc tự nhiên tàn khốc.
Kẻ phù hợp mới có thể sinh tôn, kẻ không thích hợp sẽ bị đào thải.
Nhưng tiêu chuẩn không thích hợp, lại cũng không phải là thực lực, mà là vận khí, nhất là khi còn bé thì càng là như vậy.
Tám ca ca, tỷ tỷ của nó, hai con chết bởi cá sấu cha giẫm trúng, hai con thì mất tích vì bị tụt lại phía sau khi di chuyển, một con chết bởi miệng ưng, một con chết bởi miệng rắn, hai con chết bởi miệng một con cá sấu trưởng thành khác.
Một tổ trứng ấp ra, cuối cùng còn sống lớn lên, cũng chỉ còn lại có Độc giác ngạc.
Có thể nói là mười phần chết chín.
Khi vừa mới có năng lực tự đi săn, Độc giác ngạc liền bị cha mẹ ruồng bỏ rồi trục xuất khỏi lãnh địa, trong thời gian đó là ăn bữa trước không có bữa sau, còn phải đối mặt với đầm lây cùng rừng cây tràn đầy sát cơ khắp nơi.
Thời gian trôi qua mấy năm, nó gần như là không lớn lên được chút nào. Lúc này, vận may lại lần nữa buông xuống.
Độc giác ngạc chung quy là không phải loài cá sấu thông thường, nó xem trời trăng có được cảm ngộ, cuối cùng đã thức tỉnh linh trí, tiến vào con đường tu luyện.
Một bước này, chính là chia cách một trời một vực.
Nửa tháng, Phàm thể cảnh, nửa năm, Chân nguyên cảnh.
Nó tự lập nên lãnh địa của mình, có được nguồn cung cấp thức ăn ổn định, hình thể cũng bắt đầu phát triển to lớn.
Trong lúc đó nó còn trở về lãnh địa của cha mẹ mình xem qua, nhưng khu vực đó đã đổi chủ, cá sấu cha cùng cá sấu mẹ đã biến mất không còn tăm tích.
Độc giác ngạc chỉ có thể xóa đi chút quyến luyến còn sót lại dưới đáy lòng, một mình bước lên con đường tu luyện.
Năm năm sau, Độc giác ngạc đột phá Dũng tuyền cảnh, độc giác dần dần thành hình.
Mười tám năm sau, Độc giác ngạc đạt đến Dũng tuyền cảnh đỉnh phong, độc giác cao vút, ý chí hăng hái.
Cùng với đó, uy danh của nó bắt đầu truyên khắp mảnh khu vực kia, có lời đồn rằng trên người nó có di mạch Yêu Giao, ngày mà độc giác tiến hóa, chính là thời điểm nó hóa thành giao.
Đối với lời đồn có thể gia tăng cảm giác thần bí cùng địa vị như vậy, Độc giác ngạc tất nhiên là sẽ không từ chối, nó còn dứt khoát lợi dụng lời đồn, tự xưng là hậu duệ Yêu Giao, cho dù nó tự hiểu rõ là mình không phải.
Cái thứ gọi là thanh danh này, chỗ tốt rất rõ ràng, mà chỗ xấu càng rõ ràng hơn.
Thời điểm đắc ý nhất, chính là thời điểm tai hoạ.
Lời đồn di mạch Yêu Giao khiến cho những kẻ săn yêu nổi lòng tham, thế là sau đó liên có một đội săn yêu vụng trộm ẩn núp vào lãnh địa của Độc giác ngạc.
Độc giác ngạc phát hiện, nhưng bốn trảo khó địch nổi lưới đánh cá cùng gậy gộc, cuối cùng nó đã bị bắt sống.
Kẻ săn yêu là quần thể nhân tộc chuyên môn săn bắt yêu loại, thủ đoạn vô cùng chuyên nghiệp, vô tâm khó phòng được hữu tâm, đã bị bọn họ để mắt tới thì có cực ít yêu loại có thể đào thoát được.
Mà Độc giác ngạc chính là té ngã ở chỗ nó hoàn toàn không có khái niệm gì vê đoàn thể săn yêu cả, bằng không, nếu nó một lòng chạy trốn thì khả năng chạy thoát vẫn là rất lớn.
Sau khi bị bắt Độc giác ngạc đã qua tay nhiều người, cuối cùng là bị giam vào Trấn ma tỉ.
Cách mỗi bảy ngày thì sẽ bị rút ra một giọt máu sừng.
Để rút máu sừng ra thì nhất định phải khoét một lỗ phía trên độc giác, hơn nữa còn không được để nó khép lại, mà độc giác là bộ vị mẫn cảm nhất của Độc giác ngạc, nỗi đau đớn tột cùng luôn hành hạ nó mỗi thời mỗi khắc.
Mà cuộc sống như vậy đã trôi qua ròng rã ba mươi năm!
Năm tháng bị cầm tù, đã chiếm hơn một nửa cuộc đời nó.
Mãi đến khi, nó gặp Tần Hà.
Cái chết không đau đớn đối với nó mà nói, thật sự chính là siêu độ, mong ước duy nhất của nó, chính là tro cốt của nó sau khi chết có thể tiến vào nước.
Đèn chiếu thu hồn, thẩm phán cân nặng, người khoác áo choàng đen mở miệng vàng: "Người sợ nổi danh heo sợ mập, trâu sợ roi vọt chó sợ côn. Vận đến cửu tử sống tạm bợ, vận đi huy hoàng đoạt mạng này. Ngày bị bắt sống mệnh đã tận, nửa đời lồng giam thọ đến cùng, đáng thương, đáng thương thay -"
Phần thưởng: Thuật công đức tạo hóa.