Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 712 - Chương 712: Có Thể Là Phương Thức Không Đúng

Chương 712: Có thể là phương thức không đúng Chương 712: Có thể là phương thức không đúngChương 712: Có thể là phương thức không đúng

Nếu đã không kịp.

Ừm... Hình như cũng không sao cả.

Cắt đi, cắt rồi để nó mọc lại lần nữa, dù sao cũng chưa phải là chưa từng cắt.

Nghĩ tới đây, Tần Hà đột nhiên cảm thấy, việc này cũng không cấp bách đến vậy.

Đan dược có thể tái sinh máu thịt có thể khiến người chết sống lại, trong túi Tần Hà hiện tại có đến mấy loại.

Sau đó Tần Hà lại cân nhắc một chút về cái chuyện có độ an toàn chín mươi phần trăm này.

Cứ như vậy đi.

Nồi của Thanh Ngưu Đại Tiên, nhất định phải bền chắc, không bền cũng phải bền.

Thế là Tần Hà khẽ hát, lại quay trở về.

Về đến phòng thiêu thi Ma Phi còn chưa có trở lại, cũng không biết có phải hay không là lại âm ï với chủ tiệm bán đồ ăn rồi hay không.

Thế là Tần Hà vừa chờ đợi, vừa suy xét về việc cắn nuốt thôn phệ sấm sét lôi kiếp.

Đâu tiên là Thôn thiên ma công thực sự rất mạnh, có thể nuốt thiên có thể nuốt địa, có thể nuốt vạn vật.

Lôi kiếp đủ để đánh chết cường giả Đạo cung cảnh, lại biến thành “đồ ăn” của Thôn thiên ma công. Về hiệu quả, đó là cực tốt.

Một đạo lôi kiếp đánh xuống có thể sánh với một viên nội đan, thực lực đó là tăng lên vùn vụt, tựa như là ngồi lên tên lửa vậy.

Đến khi lôi kiếp kết thúc, thực lực Tần Hà đã trực tiếp tăng lên tới Chân nguyên cảnh trung kỳ.

Cảm nhận này, người nào thử qua mới có thể hiểu được.

Tất nhiên... Những điều này đều không phải là trọng điểm.

Trọng điểm chân chính là, Tân Hà còn biết thuật lạc lôi!!

Như vậy, trong này có vẻ như có tồn tại một bug.

Thuật lạc lôi của Tần Hà chỉ cần hao tổn một phần Chân nguyên, có thể thi triển ra đến mức khiến tay chà xát ra tia lửa.

Mặc dù uy lực kém xa lôi kiếp, nhưng nó thắng ở chỗ có số lượng vô hạn.

So sánh sự tiêu hao chân nguyên với năng lượng ẩn chứa trong lôi kiếp, đó hoàn toàn không phải là cùng một lượng cấp.

Nói cách khác, Tần Hà có thể dùng lượng nhỏ chân nguyên thông qua thuật lạc lôi, sau đó đạt được một số lượng lớn năng lượng có thể cung cấp cho Thôn thiên ma công.

Nếu mà việc này thành công, đó chính là thẻ bug, tục xưng bật hack.

Tần Hà hiểu rất rõ cảm giác khi bật Hack, đó là sảng khoái đến không nói nên lời.

Có thể sử dụng thêm một máy, ai sẽ từ chối chứ?

Tần Hà nghĩ tới nghĩ lui, càng nghĩ càng kích động.

Việc ẩn chứa lợi ích to lớn như vậy, không thử một lần thì quả thực là trăm vuốt cào tim, thậm chí là muốn ngủ cũng không ngủ được.

"Thử một chút."

Tần Hà hạ quyết định, tay nắm thuật lạc lôi, thi triển ra uy lực sơ cấp nhất, mục tiêu là bản thân mình, sau đó búng tay một cái.

"Oanhl"

Bầu trời nổ vang một tiếng, một đạo thiên lôi to chừng ngón tay cái thoáng chốc từ trên trời giáng xuống.

Tần Hà há miệng đón lấy.

Ngay sau đó, sấm sét đã từ đỉnh đầu Tần Hà thẳng xuống dưới hai chân, dòng điện đùng đùng chấn động. Lông tóc hắn trong nháy mắt liền dựng đứng cả lên, mặt mũi đen sì, mở to hai mắt thẳng tắp ngã xuống.

Đám người qua đường mới đầu là bị dọa giật mình, sau khi phản ứng lại thì rối rít chạy đến trước phòng thiêu thi chỉ chỉ trỏ trỏ vây xem.

Muốn xem thử tên tiểu tử bị sét đánh ban ngày kia, rốt cuộc là có dáng vẻ như thế nào.

Sau khi thấy rõ ràng, bọn họ mới bắt đầu tản ra.

Qua hồi lâu, Tân Hà mới run run rẩy rẩy phun ra một ngụm khí đen,'Đậu - Cái bug này không thể dùng a -"

"Gia, ngài... Ngài làm sao vậy?”

Ngay vào lúc này, Ma Phi đã xách bình rượu cùng hộp cơm trở lại.

Từ xa nó đã nghe được một tiếng sấm nổ vang, đến gần liền trông thấy có rất nhiều người vây xem trước cửa phòng thiêu thi, đến khi chạy đến thì đám người đã tản ra. Sau khi nhận ra là Tần Hà, nó lập tức giật mình kêu lên.

Thanh Ngưu Đại Tiên không gì không thể làm, một tay có thể trấn áp thánh địa một phương, lại nằm trên mặt đất như vậy?

Toàn thân cháy đen, mái tóc dựng đứng.

Đây là hình ảnh mà nó hoàn toàn không thể tưởng tượng ra.

Thoạt nhìn như là bị sét đánh, nhưng vấn đề là, xét theo tiếng sấm vừa rồi, nghe cũng đâu có mạnh lắm.

“Ta không saol"

Trên mặt Tần Hà thoáng qua một tia xấu hổ rồi nhanh chóng biến mất, lập tức ưỡn thân bật người dậy, sau đó lộ ra vẻ mặt tràn đầy trấn tĩnh, phủi phủi tay nói: "Ta chỉ là thử nghiệm cường độ thân thể một chút, xem xem dưới tình huống không chống cự thì thiên lôi đánh xuống sẽ là tình huống thế nào."

"Xem kết quả, ta vẫn rất hài lòng, lông tóc không thương, ha ha ha -"

Ma Phi cẩn thận quan sát bộ tóc đen thui thoáng mùi cháy két đang dựng ngược của Tần Hà, nói: "Nhưng mà gia, tóc ngài..."

"Không cần để ý chỉ tiết."

"A, vâng."

"Mua đồ ăn vê chưa?"

"Đã mua về cả rồi."

"Để qua một bên đi, có chuyện cần ngươi hỗ trợ." Tân Hà chớp chớp mắt, vẻ mặt đen sì của hắn giờ phút này trông có vẻ hơi buồn cười.

Ma Phi không rõ ràng cho lắm, hỏi lại: "Giúp cái gì?" "Đứng bất động là được rồi." Tần Hà cười cười, sau đó bình tĩnh búng tay với Ma Phi một cái.

Thuật lạc lôi sơ cấp!

Không sai, Tần Hà vẫn chưa hết hi vọng.

Tia sét vừa rồi, là vì bản thân hắn mà đến, cho nên không thể thôn phệ.

Bị thiên lôi đánh thành kẻ ngốc.

Nhưng nếu như... nó không phải vì hắn mà đến, hắn chỉ là "đúng lúc" ngăn cản tia thiên lôi này, có phải là được hay không?

Bug mà, lượn quanh một chút, nói không chừng có thể dùng.

Vừa nấy có thể là do phương thức sử dụng không đúng.

Nói làm liên làm, lần này mục tiêu dẫn lôi, tất nhiên là Ma Phi.

"Âm ầm!"

Kết quả là, bầu trời lại vang lên một tiếng sấm rên, thiên lôi từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng về phía Ma Phi.

Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, Tần Hà đẩy Ma Phi ra, há miệng đón lấy đạo thiên lôi kia.

Trong nháy mắt, tia sét đã từ đỉnh đầu Tần Hà thẳng xuống dưới hai chân, đùng đùng tán loạn.

Toàn thân Tần Hà run lên... Lại thẳng tắp ngã xuống!
Bình Luận (0)
Comment