Chương 724: Liên thủ thiết lập ván cục
Chương 724: Liên thủ thiết lập ván cụcChương 724: Liên thủ thiết lập ván cục
Kết quả là, thi yêu đầu tiên Tân Hà gặp được, đã kết thúc phần diễn dưới một trận hành hung binh binh bang bang của ba thú.
Phe mình chỉ tổn thất cái bàn nhỏ trong tay Ma Phi.
Thực ra thì vào lần đầu tiên Ma Phi vung mạnh, cái bàn nhỏ kia đã vỡ tan thành từng mảnh.
Không phải là do Ma Phi có sức lực lớn, mà là bàn nhỏ không rắn chắc.
Cái đó là Vương Thiết Trụ dùng để ngồi nhóm lửa trước lò đốt xác khi ở phòng thiêu thi.
Vận mệnh của những đồ đạc trong phòng thiêu thi có rất nhiều thăng trâm, một lời khó mà nói hết.
Có điều thi yêu vẫn chưa chết, đao thương bất nhập nước lửa không nó, không dễ dàng ngỏm như vậy, dù sao cũng là kẻ từng hô khẩu hiệu "Ta muốn thăng thiên, pháp lực vô biên.
Pháp lực nó mạnh đến bao nhiêu thì Tân Hà không thấy được, nhưng da thô thịt dày thì đã thấy rõ.
"Gia, xử lý thế nào?" Vương Thiết Trụ chỉ vào thi yêu vẫn còn đang giãy giụa hỏi.
Nó cùng Lamborgh phí hết sức chín trâu hai hổ, đánh đến thở hổn hẩn, nhưng độ tổn thương vẫn không được bao nhiêu.
Về phần Ma Phi, nó hoàn toàn là đến góp đủ số, tổn thương mà bàn nhỏ trên tay nó gây ra, còn không bằng mấy câu chửi mắng từ miệng nó.
"Cái thịt khô này trông không tồi, bằng không chúng ta nấu một nồi?" Tần Hà liếc mắt nhìn Vương Thiết Trụ một cái.
"Qe... Không cần." Vương Thiết Trụ vội vàng xua tay.
"Vậy còn chờ cái gì, thiêu thi đi!
"Vâng.
Vương Thiết Trụ vội vàng đáp lời, rồi vội vã đi thu thập củi lửa ở xung quanh, sau đó cẩn thận từng ly từng tí xếp lên thi yêu.
Thi yêu lúc này vẫn là chưa mở mắt ra, nhưng ánh mắt nó rõ ràng khóa chặt trên người Tần Hà.
Từ đầu đến cuối nó không phát hiện ra được là Tần Hà ra tay lúc nào, nhưng nó lại có thể chắc chắn là Tần Hà đã ra tay.
Chính là người này hạ chú.
Nó không phục, nó có một vạn cái không phục.
Nó vừa mới thức tỉnh, còn chưa kịp mở mắt, cũng còn chưa kịp đi xem phong cảnh bên ngoài.
Khu mộ nho nhỏ này sinh ra nó, nhưng nó cũng bị bố cục phong thủy nơi này cấm chế, không có cách nào rời khỏi.
Chỉ có mở mắt, mới có thể phá hủy cấm chế.
Tần Hà đi lên phía trước, nhếch miệng nở nụ cười, nói: "Ta biết ngươi không cam lòng, nhưng không có cách, ngươi muốn thăng thiên, mà ta thì... Thay trời hành đạo.”
Dứt lời, Tân Hà búng tay một cái.
Một ngọn lửa nhỏ màu xanh lam đã bắn đến giữa trán nó, sau đó "phốc" một tiếng dấy lên lửa lớn rừng rực. Thi thể cứng rắn như thép không thấm nước lửa của nó, ở trước mặt Nam Minh Ly Hỏa, chẳng qua cũng chỉ là một đống củi lửa.
Một canh giờ sau, Tần Hà nhìn thấy kịch đèn chiếu của thi yêu.
Rất ngắn, ngắn đến chỉ có vẻn vẹn chừng mười mấy ngày.
Nhưng trong mười mấy ngày ngắn ngủi này, lại tràn ngập âm mưu.
Chuyện xưa khen một người thông minh là “Cận yêu” chính là như vậy.
Tiền văn đã từng nói, thi yêu là thi thể một lần nữa sinh ra linh trí, được xem như là một sinh linh loại thi đạo.
Cho nên cuộc đời nó được tính từ ngày bật xác thức dậy, mà không phải là cuộc đời trước đó của thi thể.
Bởi vì thi yêu chỉ là chiếm đoạt ký ức của tổ tông Chương gia, cho nên nó cũng không phải là tổ tông Chương gia.
Nhưng đồng thời, nó cũng đang hưởng thụ lợi ích mà tổ tông Chương gia mang tới.
Sau khi thức tỉnh không bao lâu, người nhà họ Chương liền phái người lên núi "thăm hỏi” vị "lão tổ tông" vừa mới bật xác vùng dậy này, hỏi xem có phải là do nơi nào nằm không thoải mái hay không?
Thi yêu phá đất mà lên, đang cần gấp máu thịt tẩm bổ để mở mắt.
Mở mắt, là dấu hiệu thi yêu chuyển hướng hoàn toàn từ thi thể thành một loại sinh mệnh mới.
Cho nên cấp bậc thi yêu, cũng chia ra thành thi yêu nhắm mắt và thi yêu mở mắt, đồng thời căn cứ vào trạng thái đôi mắt thì còn có cấp bậc phân chia càng cao, chuyện này để nói sau.
Mặc dù thi yêu mới tỉnh lại, nhưng cũng không hề lỗ mãng ra tay trắng trợn giết chóc người nhà họ Chương, bởi vì có cùng máu mủ, cho nên máu thịt của người nhà họ Chương cũng không có hiệu quả tẩm bổ cho nó bao nhiêu cả.
Nó bắt đầu chơi âm mưu.
Thi yêu thông qua trí nhớ còn sót lại cử thi thể, lợi dụng thân phận "lão tổỉ, cùng với người dẫn đầu đến thăm hỏi nó liên thủ bày ra một ván cục.
Quá trình hơi có chút quanh co lòng vòng, nhưng nội dung thì chỉ có một: Nhân vật dẫn đầu kia chọn một nhóm người lên núi đưa đồ ăn, thi yêu ăn thịt uống máu còn người dẫn đầu thì vét đồ trên thi thể, theo như nhu cầu.
Người dẫn đầu này, chính là người đứng đầu doanh trại Chương gia dưới núi, Chương Uyên, cái người mà Chương Lương gọi là gia thúc đó.
Người tu luyện Dũng tuyền cảnh đại viên mãn, nửa bước Luân hải cảnh.
Hai lượt đầu tiên rất thuận lợi, Chương Uyên tự mình tìm kiếm "đồ ăn" đưa mạng lên núi, thi yêu uống được máu người tươi mới, thực lực tăng vọt, mà Chương Uyên cũng thu được một khoảng chiến lợi phẩm vét được trên thi thể.
Lượt thứ ba thì xảy ra chút đường rẽ, thi yêu chỉ lấy được một cánh tay của đối phương, khiến đối phương trọng thương.
Nhưng không có vấn đề gì, Chương Uyên làm bộ cứu chữa, bổ một đao, thuận lợi lục soát thi thể.
Lượt thứ tư là tổ hợp hòa thượng và đạo sĩ, không được Chương gia coi trọng, nhưng hai người lại là người trong nghề, binh binh bang bang đánh với yêu thi nhiều hiệp, cuối cùng thấy không đủ lực để giải quyết thi yêu nên đã lui xuống núi.
Đạo sĩ và hoà thượng khiến thi yêu lần đầu tiên cảm nhận được áp lực, Chương Uyên vừa mới nếm được ngon ngọt cũng cảm nhận được uy hiếp, đang chuẩn bị ra chiêu ngầm với đối phương, kết quả hai người không biết có phải là đã phát hiện được thứ gì hay không mà đã chạy mất trong đêm.
Lần này chính là lần đầu tiên thất thủ.
Nhưng không sao, ván cục chưa sụp đổ, chỉ là không thành công mà thôi, không bị thiệt hại gì.
Ngay vào lúc Chương Uyên đang lập mưu xem nên đi đâu tìm kẻ xui xẻo kế tiếp.
Thì Chương Lương không biết nội tình đã ôm lấy ý nghĩ thử xem một chút, đi mời Tần Hà tới nơi này.
Thế là "sự nghiệp" của Chương Uyên vừa mới bắt đầu, đã phải im bặt mà dừng lại.