Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 725 - Chương 725: Hồ Lô Tử Kim

Chương 725: Hồ lô tử kim Chương 725: Hồ lô tử kimChương 725: Hồ lô tử kim

Bên trong ngọn lửa rừng rực nóng cháy, thi yêu hung tàn khát máu vừa mới ra đời đã từng khúc hóa thành tro tàn.

Phần thưởng: Lò vỡ.

Lò vỡ: Đây là một cái lò vỡ có thể lớn có thể nhỏ, không rõ lai lịch, không rõ công dụng.

Tần Hà xem xét, không khỏi ngẩn người.

Hễ là phần thưởng thì đều là thứ có đẳng cấp, cho một thứ bị tàn phá thì đây vẫn là lần đầu tiên.

Vỡ thì vỡ đi, lại còn không rõ công dụng, thật sự là rất kỳ quái.

Không nói hai lời, Tân Hà lật tay một cái, một vật có hình dạng như hồ lô màu tử kim liền xuất hiện trong lòng bàn tay, phía trên khắc rất nhiều bí văn phức tạp, bí văn từ đáy hồ lô xoáy vòng đi lên, giống như rồng lửa.

Hai mặt bên hồ lô có hai cái cửa ngang, ở bên trong hồ lô có những chấm gì đó màu đen đang trôi nổi.

Nó đúng là đã bị vỡ, một bên cửa ngang bị đánh nát, mất đi một mảnh, trên đỉnh hồ lô thì xuất hiện một lỗ hổng hơi chếch nghiêng vô cùng bằng phẳng, giống như là bị vũ khí sắc bén gọt đi.

Ngoài ra một bên hồ lô còn có một chỗ lõm xuống, một vòng chung quanh vết rạn nứt, cũng không biết có phải là do bị thứ gì đó đụng vào hay không, trông như là được tạo thành từ một loại vũ khí cùn nào đó vậy.

Mới nhìn thấy rất kỳ lạ, nhìn kỹ thì lại giật mình.

Bất kể là hình thể hay những dấu vết không trọn vẹn của nó, đều tỏ rõ cho Tần Hà rằng, thứ này không tầm thường.

Phóng đại!

Tần Hà khẽ động ý niệm, hồ lô tử kim rơi xuống đất, ngay lập tức vù vù biến lớn.

Qua thời gian không đến ba năm hơi thở, nó đã cao như một tầng lầu, trong bụng hồ lô đủ chứa trọn một con voi, hơn nữa vẫn còn chưa ngừng lại, vẫn tiếp tục biến lớn.

Tần Hà lần nữa động ý niệm, hồ lô tử kim mời đình chỉ biến lớn, lúc này, kích thước nó đã vượt qua hai tầng lầu.

Một đồ vật như vậy, đã khiến ba thú kinh sợ đến há to miệng thành chó husky.

Ngay cả Tần Hà cũng hơi giật mình, bởi vì đây vẫn chưa phải là cực hạn của nó.

Lúc này lại quan sát mặt ngoài hồ lô, dấu vết tổn thương càng thêm rõ ràng, vết nứt dường như đã lan đến khắp nơi trên toàn thân, cảm giác như chỉ cần khẽ đụng nhẹ một cái thì nó sẽ hoàn toàn vỡ vụn vậy.

Đường vân đúng là một con rồng lửa, nó xoay quanh mà lên, trông có vẻ dữ tợn.

Đáng tiếc là nó đã mất đầu, phần đầu cùng với đỉnh hồ lô đã cùng nhau biến mất, ở miệng lỗ hổng bị gọt đi, có một cỗ khí cơ yếu ớt nhưng cũng rất sắc bén quanh quẩn, tựa như là kiếm ý.

Giờ phút này, thứ màu đen trôi nổi trong bụng hồ lô cũng đã biến lớn, to chừng nắm tay trẻ con.

Tần Hà đưa tay ra, hút một khối trong số đó vào trong tay, phát hiện thứ này hẳn là xỉ than, nhưng cụ thể là thứ gì thì không rõ, nó có mùi hơi là lạ.

"Gia, đây là lò đốt xác mới của ngài sao?" Vương Thiết Trụ tò mò hỏi.

Là thứ gì thì cứ kệ nó trước đã, chỉ cần có thể biến lớn thu nhỏ, vậy đó tuyệt đối là bảo bối.

"Lò đốt xác?" Tần Hà sửng sốt, một câu bừng tỉnh người trong mộng.

Vào khoảnh khắc đầu tiên trông thấy cái lò này, Tân Hà cảm thấy nó có khả năng là lò luyện đan.

Hình dáng hồ lô tử kim, vậy nhất định là cầm bảo bối.

Nếu như mang đi thiêu thi mà nói... Hình như cũng không có vấn đề gì.

Suy nghĩ một lát, Tân Hà búng ngón tay một cái, một ngọn lửa Nam Minh Ly Hỏa liền bắn vào trong lò.

"Oanhl"

Trong nháy mắt, Nam Minh Ly Hỏa nổi lên, cấp tốc xoay tròn, tạo thành một trụ lửa lớn vọt thẳng đến miệng hồ lô.

Một luông nóng rát mãnh liệt đập vào mặt, nóng đến mức lông sắp bị cháy khét.

Thế lửa rất mạnh, dường như là mạnh gấp ba bình thường.

Nhưng rất nhanh, trụ lửa lại cấp tốc suy yếu, giống như là đã hao hết nguyên liệu, trở vê điểm ban đầu.

Tần Hà thấy thế liền vung tay lên, ngay sau đó liền có một cơn gió lốc thổi vào hồ lô tử kim.

Thế lửa "hô" một cái, lại lân nữa bùng cháy lên, hơn nữa độ chấn động còn mạnh hơn vừa rồi. Tần Hà lập tức kích động, khá lắm, cái thứ này còn không cần đến củi đốt, chỉ cần quạt gió là được!

Đặc điểm như thế, không quan tâm nó vốn là lò gì, dùng để thiêu thi, vậy nhất định là không có vấn đề gì cả.

Tuyệt đối là đại bảo bối!

Đại bảo bối có thể lớn có thể nhỏ.

Không hổ là phần thưởng của thi yêu, đủ dày nặng.

Sau đó Tần Hà lại phóng to phóng nhỏ mấy lần thưởng thức một hồi, rồi mới cất hồ lô tử kim đi.

Đoàn người cùng thú đi bộ xuống núi.

"Gia, chúng ta hiện tại liền trở về sao?" Vương Thiết Trụ hỏi.

"Thi thể nơi này rất nhiều, không quay vê." Tân Hà nhếch miệng nở nụ cười, sau đó nói: 'Lát nữa người nhà họ Chương hỏi, các ngươi cứ nói là, kim thân lão tổ tông Chương gia quá lợi hại, đánh tay ngang, vẫn chưa giải quyết xong, chúng ta nghỉ ngơi một đêm, ngày mai lại tái chiến."

"Tại sao phải lừa bọn họ?" Ma Phi cũng tò mò hỏi.

"Bởi vì... Ngay trong bọn họ có một người xấu, đêm nay để y lộ ra nguyên hình."
Bình Luận (0)
Comment