Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 733 - Chương 733: Trừng Phạt Đúng Tội

Chương 733: Trừng phạt đúng tội Chương 733: Trừng phạt đúng tộiChương 733: Trừng phạt đúng tội

'Ngao -'

Theo một tiếng gào thét vang lên, hành hình chính thức tiến vào giai đoạn động đao.

Đao phủ đầu lĩnh ra tay vô cùng điêu luyện, giơ tay chém xuống, cọng giá vừa mới chịu nhô đầu ra của Ly Thừa Cương đã bị cắt bỏ tận gốc.

Nếu như nó có di ngôn, chắc chắn sẽ hô to một tiếng: Sống uổng phí một đời, sống uổng phí một đời a, hức hức hức - -

Ly Thừa Cương ngao ngao la hét, trừng mắt đến mức mí mắt sắp rách cả ra.

Sư giận dữ cùng âm lãnh trên mặt y tựa như là một con hung thú đang nổi cơn điên, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào đao phủ đầu lĩnh, giống như muốn nhào lên cắn người.

"Giết... ngươi, tru... cửu tộc... giết... sạch..."

Cách một khối vải dày, đao phủ đầu lĩnh ở gần trong gang tấc vẫn nghe được lời chửi rủa hung ác của "phạm nhân”, gã bị ánh mắt của đối phương đâm giật mình, thầm nghĩ tên phạm nhân này khá ghê gớm đấy.

Ánh mắt hung ác bạo ngược như thế, ngày thường tuyệt đối là kẻ tàn nhẫn giết người như ngóe.

Nhưng đao phủ đầu lĩnh cũng chỉ là hơi giật mình một chút, làm một kẻ hành hình chuyên nghiệp, đồng thời cũng là đao phủ đệ nhất trong Hành hình ti, tố chất tâm lý tất nhiên là vô cùng cứng rắn, rất nhanh đã trấn định lại.

Hơn nữa còn nhanh chóng hạ quyết định cho đối phương biết tay. Đã sắp bị xẻo từng mảnh thành côn người rồi mà còn hung hăng như vậy?

Không để ngươi ăn đau khổ, uy danh của Đô úy Hành hình ti, đao phủ đệ nhất "Bạch Tam Đao' coi như là hư danh rồi.

"Đổi đao."

Bạch Tam Đao đưa thanh đao đang cầm qua bên cạnh, bình tĩnh nói một câu.

Ngay lập tức liền có một tên đao phủ khác lấy đi khoái đao trên tay gã, đổi thành một thanh đao có hình răng cưa.

Đao này, gọi là "Phong ma đao."

Ý nghĩa rất đơn giản, chính là từ sau khi chế tạo ra, bất kể dùng bao lâu, thanh đao này cũng sẽ không được mài.

Mục đích, chính là lấy đao cùn cắt thịt.

Khiến mức độ đau đớn khi hành hình tăng thêm một bậc.

Thanh "Phong ma đao" mà đao phủ đưa tới này, đã sử dụng bảy năm không mài, răng cưa đã cùn đến mức cuốn lên, thậm chí ở giữa răng cưa còn có vết gỉ.

Phong ma đao bảy năm nơi tay, tinh khí thân của Bạch Tam Đao lập tức thay đổi.

Ly Thừa Cương nhìn thanh đao răng cưa trong tay Bạch Tam Đao, trong ánh mắt hung ác cuối cùng cũng hiện ra một tia sợ hãi.

Bạch Tam Đao cũng bắt được tia sợ hãi đó, trong lòng không khỏi dâng lên một tia hưng phấn cùng kích động.

Y sợ, y đã sợ hãi! Khóe miệng gã nhếch lên, Bạch Tam Đao giơ tay cầm lấy quả nho trước ngực Ly Thừa Cương rồi dùng sức kéo dài ra, sau đó dùng phong ma đao bắt đầu cưa từng chút từng chút một.

Nên hình dung cảnh tượng này thế nào đây.

Giống như là dùng dao cùn cắt một miếng thịt bò dai nhách đến cấn răng vậy, cót két cót két" cọ đến đĩa sắp phát ra tia lửa.

"Ngao ngao ngao - -'

Ly Thừa Cương kêu thảm, trực tiếp thăng thiên.

Nhưng tiếng kêu thê thảm đó lại chỉ khiến Bạch Tam Đao càng thấy hưng phấn hơn, động tác trên tay không dừng lại.

Cắt cắt bên trái lại cắt cắt bên phải, bên phải cắt xong lại cắt đến vành tai, vành tai cắt xong thì đến mí mắt, mí mắt cắt hết thì đến khâu dùng lưới bó chặt.

Sau một phen giày vò, Ly Thừa Cương đã biến thành một con quái vật hình người rất đáng sợ.

Cảnh tượng kinh khủng khiến dân chúng xảy ra phân hóa, có nhiều người hô lớn tiếng trợ uy, cũng có rất nhiều người không dám nhìn thẳng, nghiêng đầu nhìn sang chỗ khác. ...

"Gia, Ngụy Vũ đâu?”

Cách đài hành hình khá xa, ở phía sau đám người đông nghìn nghịt, Vương Thiết Trụ vươn cổ, hơi quay đầu nhìn sang Tần Hà bên cạnh.

Tần Hà phun vỏ hạt dưa ra, nói: "Đằng sau rèm."

"Rốt cuộc là kẻ nào phát minh ra hình phạt róc thịt này vậy, thật sự quá đáng sợ." Ma Phi nói với vẻ mặt sợ hãi. "Hừ, dùng trên kẻ cuồng giết người này, rất phù hợp." Vương Thiết Trụ khinh thường nói.

"Y là trừng phạt đúng tội.' Tân Hà cũng đánh giá một câu.

Thái tử giám quốc Đại Cảnh Ly Thừa Cương, âm tàn thị sát, háo sắc tham quyền, đối ngoại nịnh nọt, đối nội tàn nhẫn hung ác, quyền uy luôn bị chất vấn cùng chống đối, cho nên liên đem tất cả bất mãn trong lòng phát tiết lên thân kẻ yếu.

Cung nữ, dân chúng bình dân, thái giám, thị vệ phải chịu rất nhiều tra tấn.

Mỗi năm đổi một đám, mỗi năm đổi một đám.

Oan hồn chết dưới tính thị sát của y nhiều vô số kể, cho dù là có được khí vận quốc triều trấn áp, trên đỉnh đầu y vẫn quanh quẩn âm hồn, lệ khí rõ ràng.

Y cũng may là Thái tử giám quốc, có khí vận gia thân, nếu là người bình thường, sớm đã bộc phát sự kiện linh dị chết không toàn thây.

Hôm nay, xem như báo ứng đến.

"Đáng đời!" Vương Thiết Trụ phụ họa, danh tiếng Ly Thừa Cương ở trong thành Lâm An, có thể nói là người người phỉ nhổ.

Qua một lát, Vương Thiết Trụ nhìn khối vải bịt miệng Ly Thừa Cương, đột nhiên nảy ra suy nghĩ, hỏi: "Nếu khối vải bịt miệng Thái tử rớt ra thì chuyện gì sẽ xảy ra?"

"Như vậy mọi người sẽ biết, người bị hành hình trên đài là Thái tử trên vạn người, ngày thường lúc nào cũng cao cao tại thượng đó." Lamborgh tiếp lời.

"Sau đó thì sao?" Vương Thiết Trụ truy vấn.

"Nhất định là sợ đến tè ra quần, đại tiểu cùng ra, vội vàng quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, trói giết Thái tử, chém chín đầu cũng không thể chuộc tội." Ma Phi nói.

"Không hẳn." Lúc này, Tần Hà lại lắc đầu.

"Không hẳn?" Ba thú đều dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía Tần Hà.

Tân Hà khẽ cười nhẹ, nói: "Nếu cầu xin tha thứ có thể nhận được chút hi vọng sống thì đó cũng sẽ được coi là một lựa chọn, nhưng với tính tình hung tàn của Ly Thừa Cương, cầu xin tha thứ có tác dụng gì không?”

"Chắc chắn là... vô dụng." Ma Phi do dự một chút, lắc đầu.

"Đã vô dụng, vậy còn cầu xin tha thứ làm cái gì? Trên đài không thiếu nhân tinh, sự lựa chọn của bọn họ, nhất định sẽ rất thú vị." Tân Hà như là đã phát hiện ra chuyện gì thú vị, nhếch miệng nở nụ cười.

Vừa dứt lời, hắn vươn tay, khẽ búng một cái về phía Ly Thừa Cương.

Sau cái búng tay này, một màn khiến người ta bất ngờ không kịp chuẩn bị đã xảy ra.

Khối vải đang nhét chặt trong miệng Ly Thừa Cương bỗng nhiên rơi xuống.

Ngay sau đó liền thấy Ly Thừa Cương liên tục gầm thét.

"Ta là Thái tử giám quốc, ta là Thái tử!"

"Các ngươi bị mùi"

"Bản cung muốn giết sạch cái đám ngu xuẩn các ngươi, súc sinh!! Giết sạch các ngươi!"

"Dám làm hại bản cung, mưu phản, tru cửu tộc các ngươi! Cửu tộc!!"
Bình Luận (0)
Comment