Chương 739: Ra giá
Chương 739: Ra giáChương 739: Ra giá
Chỉ chốc lát sau, Tân Hà đã nhìn thấy Lương Hằng Sĩ.
Tập trung nhìn kỹ, ôi, khá lắm, so với trước đó thì trông như là hai người khác nhau.
Thậm chí còn không thể gọi là "hai người”, phải nói là hoàn toàn khác biệt như người với quỷ.
Khuôn mặt Lương Hằng Sĩ hiện tại tối đen, hốc mắt hãm sâu, hai mắt nhắm nghiền, cả người gầy rộc tiều tụy.
Biết đến ông ta là Lương Hằng Sĩ, một trong tứ đại thế gia thành Lâm An, gia chủ Lương gia, cường giả Đạo cung cảnh.
Không biết, còn tưởng rằng là lão thi được đào lên từ sơn thôn nào đó.
"Ôi, chậc chậc chậc...' Tần Hà chậc lưỡi xưng kỳ, đồng thời cũng lấy làm kinh hãi.
Hắn biết rõ linh dị không giảng đạo lý, nhưng tình cảnh này vẫn nằm ngoài dự liệu của hắn.
Đường đường là một cường giả Đạo cung cảnh bị hung hồn lang yêu mới sinh ra quấn lên, lại bị tra tấn thành như vậy,
Cũng nhờ có pháp trận niêm phong của Lương gia ra sức, bằng không kẻ gặp xui xẻo không chỉ là Lương Hằng Sĩ, mà là toàn bộ Lương gia.
"Ngươi rốt cuộc là ai?" Lúc này, Lương Hằng Sĩ mở mắt ra, trong hốc mắt hõm sâu là hai ngọn quỷ hỏa âm u đang chập chờn.
Tần Hà nhếch miệng nở nụ cười, trả lời: "Ta là một tiểu thư đồng trong trần thế, Hoa An." "Rõ ràng ngươi chỉ có thực lực Chân nguyên cảnh nhưng lại có thể làm mưa làm gió, những chuyện lớn xảy ra ở thành Lâm An gần đây, đều bắt nguồn từ tay ngươi." Trong mắt Lương Hằng Sĩ lộ vẻ không tin tưởng, tiếp tục ép hỏi.
"Thực ra ta không thích xem vào chuyện của người khác."
Tần Hà bày tỏ, cũng không phủ nhận, việc phủ nhận trước mặt lão yêu quái như vậy không có bao nhiêu ý nghĩa, cuối cùng trong lòng còn bồi thêm một câu, là chuyện không đâu cứ tìm đến ta.
"Mục đích ngươi đến thành Lâm An là gì?" Lương Hằng Sĩ dốc hết toàn lực muốn lấy được thông tin của người trước mặt mình, bởi vì chuyện này rất quan trọng với việc ông ta đưa ra lựa chọn sau đó.
Tứ đại thế gia bao gôm cả Lương gia ông ta, cùng với Hoàng tộc, Trấn ma ti, đều đã bí mật triển khai điều tra người này.
Thông tin lấy được hết sức có hạn, chỉ biết là hắn đã từng kể rằng mình đến từ thành Tô Châu bên cạnh, gia đình có nhà có ruộng đất, về sau đắc tội một người tên là Đường Bá Hổ, người cửa nát nhà tan, cho nên phải phiêu bạt tha hương, sau đó đã bái một người tên là Chúc Chi Sơn làm sư phụ, học được bản lĩnh trấn thi.
Trấn ma ti cùng tứ đại thế gia vội cho người cấp tốc đến Tô Châu xác minh, đó là một thành nhỏ nằm ở vùng biên cảnh không có chút danh tiếng gì, triều đình Đại Cảnh bình thường hoàn toàn không chú ý đến nơi đó.
Hôm qua tin tức đã truyền về, thành Tô Châu căn bản là không có họ Hoa, nhưng có một người gọi là Đường Bạch Hổ, đó là biệt hiệu của một tên du côn lưu manh, dưới đại hình của Trấn ma ti hầu hạ, gã vẫn không thể nhớ ra được người nào gọi là "Hoa An. Tóm lại, miệng người này đừng nói là một câu nói thật, ngay cả nửa câu cũng không có.
Tứ đại thế gia vốn định bắt một người trong phòng thiêu thi số bảy thẩm vấn, nhưng bởi vì không thể thống nhất được ý kiến cho nên không có khai thác hành động.
"Ngươi đang thẩm vấn ta sao?" Tần Hà híp híp mắt.
Lương Hằng Sĩ nói với giọng điệu chứa đây giận dữ: "Linh dị chi vật chiếm giữ trên đầu ta, là ngươi dùng thủ đoạn, đúng không?”
"Thuận nước đẩy thuyền mà thôi, ban đầu là ngươi động thủ với ta trước, nói hai ba câu liên muốn lấy tính mạng ta, nếu ta không đánh trả, lúc này e là đã bị ném cho yêu thú trong Trấn ma tỉ ăn rồi phải không?" Tần Hà cười lạnh.
Lương Hằng Sĩ không phải người tốt, điều này không có gì phải nghi vấn.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đại nhân vật trong thế giới này đều không phải là kẻ lương thiện gì, nếu ngươi không ăn người, ngươi không xứng đứng trên đầu kẻ khác.
"Tốt tốt tốt." Lương Hằng Sĩ không thể làm gì khác ngoài gật đầu,'Tài nghệ không bằng người lão hủ nhận thua, ra giá đi, thế nào ngươi mới có thể giải trừ linh dị chi vật này?”
"Ra giá?"
Tần Hà do dự, qua một lát hắn cười hỏi: "Nếu không ra giá thì sẽ thế nào?"
"Cá chết lưới rách!"
Sự oán hận trong mắt Lương Hằng Sĩ không hề che giấu hay áp chế, ông ta hung ác nói: "Ta biết thực lực của ngươi rất mạnh, nhưng ngươi cùng đừng tự tin quá mức, Lương thị ta cũng có lá bài tẩy, nếu thực sự cá chết lưới rách, ngươi không thể không bị chút tổn thương nào."
"Ngươi cùng ta đều lui lại một bước, không tổn thương hòa khí, được chứ?"
"Ngươi cũng chỉ chống đỡ được thêm hai ba ngày nữa, còn dám mở miệng dọa dẫm như vậy, đúng là vịt chết vẫn còn cứng miệng." Tần Hà gắn từng chữ, Lương Hằng Sĩ nghe vậy thì sắc mặt càng thêm âm trâm, nhưng đến cuối Tần Hà lại thay đổi lời nói, xoa xoa tay nói: "Có điều, trước tiên hãy nói về giá cả đi, nếu ngươi cho ra cái giá có thể khiến ta động lòng, chuyện này cũng không phải là không thể bàn bạc."
"Ta sẵn lòng ra mười vạn tử kim tệ làm thù lao." Lương Hằng Sĩ nói luôn không chút nghĩ ngợi.
Mười vạn tử kim tệ, một ngàn tử kim tệ tương đương với một trăm triệu bí ngân tệ.
Đây là một khoản tiền rất lớn, cho dù là thế gia đại tộc, muốn lấy ra một lần cũng phải chuyển chuyển góp góp một hồi.
"Ta không thiếu tiền." Kết quả Tần Hà lại là lắc đầu.
Một chuyến đi Trấn ma ti cộng thêm Chương gia đóng góp đã được hơn một ngàn vạn ngân tệ, tiên trong tay Tân Hà đã đủ tiêu trong một khoảng thời gian rất dài.
"Vậy ngươi muốn cái gì, bảo vật, đan dược, công pháp, pháp quyết hay là quyền lực, địa vị, cái gì cũng có thể đề ra, chỉ cần Lương gia ta có thể cho được." Lương Hằng Sĩ nói, về điểm này thì thực sự ông ta không có chút nào keo kiệt.
Với tư cách cường giả Đạo cung cảnh duy nhất trong Lương gia, cái chết của ông ta có thể coi là mang tính tai họa với Lương gia, rất có thể sẽ khiến cho gia đạo sa sút, thậm chí có thể bị người ta liên thủ diệt tộc.
Giờ phút này, thứ mà Lương gia có thể đưa ra đều là vật ngoài thân.
Giữ được núi xanh không lo không có củi đốt, Lương Hằng Sĩ, chính là "núi xanh" của Lương gia.
"Những thứ này đều quá tâm thường, ta cũng không tính là thiếu." Tân Hà lắc đầu, nói: "Không bằng thêm chút kích thích đi, động vật bên cạnh ta rất nhiều, chỉ còn thiếu một loại."
"Động vật? Ý là gì?"
"Đúng vậy, động vật.'
"Động vật gì?"
Tần Hà nhếch miệng nở nụ cười, nhẹ nhàng phun ra một chữ: "Chó.