Chương 740: Ngụy Vũ bàn bạc chính sự
Chương 740: Ngụy Vũ bàn bạc chính sựChương 740: Ngụy Vũ bàn bạc chính sự
Cũng vào lúc này, hoàng cung Đại Cảnh.
Sảnh nghị chính.
Ngụy Vũ cách rèm che, hết sức buồn chán ngồi nghe Nội các nghị sự dưới sảnh.
Được Tần Hà truyền thuật dịch dung cùng thuật huyễn tức.
Ngụy Vũ đã lắc mình biến hoá, từ tù phạm phải bị phanh thây, trở thành Thái tử giám quốc của đế quốc Đại Cảnh.
Mới đầu Ngụy Vũ còn kinh hồn bạt vía, suy nghĩ nên chạy trốn như thế nào.
Kết quả tên gia hỏa Tần Hà kia, liền cho hắn một cái hiển thần xá lệnh, để hắn tạm thay thế Ly Thừa Cương, tôn chỉ chỉ có một điều, không thể gây ra nhiễu loạn chọc đến đại nhân quả.
Bồ Tát sợ nhân, chúng sinh sợ quả.
Về điểm này, Tân Hà không khác biệt là mấy với thần tiên trong truyền thuyết.
Ngụy Vũ không có cách, chỉ có thể bất chấp tất cả mà tiến cung.
Kết quả sau khi tiến cung thì chẳng có việc gì xảy ra, hoàn toàn không có một người nào nghi ngờ rằng Thái tử đã bị đổi thành một người khác.
Không thể không nói, thuật dịch dung cùng thuật huyễn tức, quả thực chính là sự phối hợp hoàn mỹ.
Hình dáng và khí tức đều giống Thái tử y như đúc, có thể xưng là không thể chê vào đâu được. Về phần giọng nói và thói quen hành động hơi có sự thay đổi.
Điều này rất bình thường, di chứng bị rụt dương đó, thêm vào Ngụy Vũ cố ý chỉ hướng, hầu cận bên người cũng dần dần quen với việc này.
Ngoại trừ một người.
Thái giám áo bào đỏ, Vưu Văn Cừ.
Chính là thái giám đã tận mắt nhìn thấy hình dáng thật sự của Ngụy Vũ.
Nhưng việc này không tính là uy hiếp, nghiêm chỉnh mà nói, ông ta và Ngụy Vũ đã bị buộc trên cùng một sợi dây.
Giả truyên lệnh của Thái tử giả, đem Thái tử thật phanh thây xé xác.
Tội lớn như vậy, chỉ một cái cũng đã đủ để ông ta bảo vệ bí mật trong bụng đến mục nát, ngay cả đi ngủ cũng phải dính chặt miệng.
Giờ phút này, Vưu Văn Cừ đang ngoan ngoãn đợi ở bên ngoài rèm che, đến thở mạnh cũng không dám.
Ngụy Vũ cũng đang do dự, không biết có nên diệt khẩu lão thái giám này hay không.
Nhưng sau khi cẩn thận suy xét, lại cảm thấy nên bỏ qua, lúc này đang là lúc hắn cần dùng người, nắm ông ta vừa vặn có thể làm chút chuyện.
Nói đến Ly Thừa Cương, y tuyệt đối là cực phẩm, đa nghi, ganh ghét, bạo ngược, thị sát, nhưng dưới trướng lại không bồi dưỡng được mấy người tâm phúc.
Đối đãi với thị vệ, thái giám, cung nữ trong cung, đều là dùng giết để lập uy, người cũ khó sống qua nửa năm, hoàn toàn là cô gia quả nhân chân chính.
Trên triều đình cũng chỉ dựa vào thân phận địa vị của Thái tử giám quốc mà cưỡng chế, gặp được xương khó gặm thì ném cho một gia hỏa gọi là "Tử Y Hầu'.
Thay thế vị trí của Ly Thừa Cương, cũng chỉ thay thế oán niệm của Ly Thừa Cương.
Ngụy Vũ lúc này chỉ cảm thấy đầu mình lạnh sưu sưu, oán niệm quẩn quanh trên đỉnh đầu.
"Điện hạ, rết yêu dưới trướng Huyết Dực Bức Vương tập kích quấy rối biên cảnh, được một tấc lại muốn tiến một thước, nên xử trí như thế nào?" Đúng lúc này, Thừa tướng Nhan Hồi hỏi dò.
"Tìm cơ hội làm thịt nó rồi đưa thi thể về Kinh thành." Ngụy Vũ chống đầu, nói luôn không chút nghĩ ngợi.
Lời này vừa ra, tám chín vị đại thần đang thảo luận chính sự dưới sảnh đường đều sửng sốt, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, tất cả đều cho rằng mình nghe lầm.
Trước kia Thái tử bàn luận chính sự, việc đối nội y cơ bản không quan tâm bao nhiêu, sau khi chúng quan Nội các nghị định cũng rất ít phát biểu ý kiến, nhưng ở phương diện đối ngoại, từ trước đến giờ y luôn chuyên quyền độc đoán, tôn chỉ chỉ có một điều: Đối đầu Vạn Yêu Quốc có thể nhẫn thì nên nhẫn, có thể nhượng bộ thì nên nhượng bộ.
Nguyên nhân rất đơn giản, chỉ cân Vạn Yêu Quốc không đánh đến thì đế quốc Đại Cảnh sẽ không thể sụp đổ.
Đại Cảnh không sụp đổ, những chuyện khác đều là chuyện nhỏ.
Đây cũng là nguyên nhân mà Ly Thừa Cương không có năng lực gì nhưng vẫn có thể ngồi vững trên ngôi vị Thái tử, suy cho cùng việc đối nội thường liên quan đến phân chia lợi ích, Ly Thừa Cương buông tay mặc kệ, như vậy sẽ không phát sinh ra mâu thuẫn quá mức gay gắt với các thế lực sau lưng chúng quan Nội các.
Cho nên hôm nay "Thái tử" nói ra lời này, chính là lần đầu tiên.
Làm thịt rết yêu - tướng lĩnh tâm phúc dưới trướng Huyết Dực Bức Vương?
Chuyện này nếu ở trước kia là tuyệt đối không có khả năng.
Rết yêu chạy đến biên thành tàn sát bừa bãi đã không phải là lần một lần hai, Thái tử điện hạ đừng nói là hạ lệnh chống cự, còn thiếu điều thăm hỏi rết yêu: Chơi có hài lòng hay không, nếu không vui, ta sẽ mang một chút lễ vật từ Kinh thành đến để ngươi vui vẻ.
Hôm nay thì sao?
Làm thịt nó!
Ba chữ âm vang có lực đến cỡ nào, một câu cứng rắn đến cỡ nào.
Trước tiên không nói về hậu quả, chỉ nói về những lời này, rất nam tử!
Như là hai người khác nhau vậy!
"Thái tử, ngài vừa mới nói..." Nhan Hồi có chút không dám tin tưởng, dò hỏi lại lân nữa.
"Để Trấn ma tỉ liên thủ với đại doanh nam bộ, làm thịt nó cho bản cung!" Ngụy Vũ nói một lần nữa, còn căn dặn: "Trong vòng nửa tháng phải mang thi thể về tới Kinh thành."
Câu nói đằng sau này, mới là trọng điểm của Ngụy Vũ.
Ngồi trên ngôi vị Thái tử giám quốc, có tài nguyên tốt như vậy, nếu như không sử dụng thì cái nồi này cũng không cần thiết tồn tại nữa.
Trước phần thưởng đại tiên ban cho, ngôi vị Thái tử tính là cái rắm gì chứ. Chỉ huy sứ Phi Ngư Vệ thế nào, Ngụy Vũ còn không phải nói ném liên ném xuống sao.
"Việc này sợ rằng sẽ kích thích Huyết Dực Bức Vương nổi giận, mong Thái tử nghĩ lại." Nhan Hồi nhíu mày, đế quốc Đại Cảnh đã mềm yếu lâu như vậy, đột nhiên liền cứng lên, hậu quả, đừng nói là Vạn Yêu Quốc, chính là Đại Cảnh cũng không thể thích ứng được."
"Nghĩ lại cái rắm. Huyết Dực Bức Vương đúng không?"
Ngụy Vũ khinh miệt nói: "Nếu nó không phục, để nó đến Kinh thành tìm bản cung đơn đấu, nếu nó không dám đến thì ngậm miệng lại, lần này bản cung nhất định phải giết uy phong nó!”
Lời này vừa nói xong, mặt mũi chúng thần lập tức tràn đầy kinh hãi.
Còn muốn đơn đấu với Huyết Dực Bức Vương?
Kích thích Huyết Dực Bức Vương như vậy, thực sự được à?
Không có ý định sống tiếp nữa sao?
"Được rồi, việc này cứ quyết định vậy đi, không cần bàn lại." Nhan Hồi còn muốn nói gì đó, nhưng Ngụy Vũ đã trực tiếp đánh gãy một cách kiên quyết, nói :" Có chuyện, bản cung cần thương nghị với các vị một chút."
"Mời điện hạ chỉ rõ." Đám người Nhan Hồi đồng thanh nói.
"Khụ khụ.”
Ngụy Vũ khẽ ho khan hai tiếng thanh giọng, đứng lên nói: "Gần đây ta mơ thấy một tiên nhân cưỡi thanh ngưu, trong mộng, tiên nhân đã chỉ điểm rất nhiều cho bản cung, bản cung được ích lợi không nhỏ, bỗng nhiên thông suốt. Để báo ân tiên nhân chỉ điểm sai lâm, bản cung muốn dựng một ngôi miếu cho vị tiên nhân kia ở Kinh thành, các vị nghĩ như thế nào?"