Chương 741: Xây miếu
Chương 741: Xây miếuChương 741: Xây miếu
"Dựng miếu?"
Thừa tướng Nhan Hồi ngẩn người, không biết thái tử gia rốt cuộc là có ý gì.
Các đại thần còn lại cũng là ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, vẻ mặt tràn đầy không hiểu.
Thực ra việc xây miếu là một việc cực kỳ nhạy cảm.
Miếu thờ là dùng để tụ lại niệm lực, hoặc là tụ lại công đức, hoặc là tụ lại hương hỏa.
Tụ hương hỏa thì thường thấy nhiều ở những địa phương tương đối vắng vẻ, một vài yêu tỉnh trên núi dưới sông sẽ hít hương hỏa, hưởng thụ cung phụng. Đa phần thường là vì núi cao hoàng đế xa, ảnh hưởng có hạn nên không ai quản, cũng không quản được.
Thậm chí có đôi lúc là cùng nhau lấy theo nhu cầu.
Nhưng xây miếu tụ niệm lực cùng công đức thì tuyệt đối bị nghiêm cấm.
Đánh cắp công đức thế gian, thăm dò thần cách, trời tru đất diệt!
Trời tru đất diệt ở đây không chỉ là một câu nguyên rủa, mà đó là một thiết luật đã duy trì qua không biết bao nhiêu năm tháng ở Nam Thiệm bộ châu.
Vào thời đại rất xa xưa, có thần sứ phương tây truyền dụ Nam Đam bộ châu, đánh cắp công đức, thăm dò thần cách đã bị diệt thân.
Còn quốc gia bao che kẻ đánh cắp công đức thì bị diệt quốc.
Trong lịch sử của Nam Thiệm bộ châu, có không dưới một trăm quốc gia bởi vì bao che kẻ đánh cắp công đức, hoặc là phạm tội có lẽ có này mà bị diệt quốc.
Thần linh giận dữ, đất trời biến sắc, phân núi tách biển.
Có thể đóng băng một vực, có thể thiêu đốt vạn dặm.
Ở trước mặt thần linh, quốc gia có cường đại tới đâu cũng không thể đỡ nổi một đòn.
Ở Nam Thiệm bộ châu, có Thiên Tru Phủ chuyên tra xét kẻ tư tụ công đức, đó là một tổ chức siêu nhiên mà kẻ nào nghe đến cũng phải biến sắc, cho dù là quốc gia, cũng phải ứng phó cẩn thận từng ly từng tí, không dám đắc tội.
"Điện hạ, ngài muốn xây miếu lớn bao nhiêu?" Qua một lát, Nhan Hồi hỏi dò.
"Có thể xây lớn đến cỡ nào thì cứ xây cỡ đó." Ngụy Vũ gần như là không kịp chờ đợi nói, nghĩ thầm: Tần Hà, lão tử tặng cho ngươi một món quà lớn như vậy, ngươi xem nên báo đáp ta thế nào đi.
Lúc trước ngươi hờ hững với ta, hiện tại, ha ha -
Lão tử mới là môn đồ đệ nhất.
"Điện hạ, ngài muốn xây dựng râm rộ, chuyện này e rằng không ổn." Lúc này, đại thần khố triều phụ trách quản lý lương thuế kinh sợ nói.
"Điện hạ, xây miếu vốn mà một chuyện hết sức mẫn cảm, làm quy mô nhỏ gọi là có thì còn tạm, nhưng nếu xây dựng rầm rộ, một khi bị Thiên Tru Phủ biết được, sẽ chọc phải phiên phức lớn." Nhan Hồi trực tiếp lắc đầu.
"Xin điện hạ nghĩ lại -I”
"Xin điện hạ nghĩ lại!
Có đại thần khố triều và Nhan Hồi dẫn đầu, mọi người rối rít góp lời. Trong lòng Ngụy Vũ lập tức cười lạnh một tiếng.
Nghĩ lại?
Nghĩ cái đầu quỷ cả nhà ngươi ấy, lão tử đã suy tính rõ ràng.
Đám lão già này chính là sợ hãi, sợ xảy ra chuyện sẽ bị dẫn lửa thiêu thân.
Nhưng Ngụy Vũ là ai chứ, hắn hiểu rõ đưa loại chuyện này lên trên triều đình nghị sự thì không dễ dàng nhận được sự ủng hộ.
Mấu chốt nhất là, kích cỡ to nhỏ cũng không quan trọng đến vậy.
Miếu mà, cứ dựng lên trước đã, sau này lại dần dần xây dựng thêm từng chút, không cần thiết đi một bước liền đạt tới mục đích.
"Các vị đại thân lo lắng như vậy cũng không phải là không có lý, nếu như thế, vậy thì dựng quy mô nhỏ đi, nhưng có một điều, miếu có thể nhỏ, nhưng quy cách nhất định phải cao." Ngụy Vũ nói.
"Điện hạ thánh minh!" Chúng đại thân vừa nghe vậy, vội vàng trăm miệng một lời.
Ngụy Vũ thấy thế, khóe miệng hơi nhếch lên nụ cười đạt được âm mưu.
Cái chuyện đàm phán này, vô cùng thú vị.
Nếu ngươi nói muốn mở một cánh cửa sổ thì sẽ rất dễ dàng bị phản đối.
Nhưng nếu ban đầu ngươi nói ngươi muốn lật tung nóc nhà lên, đợi người khác cò kè mặc cả, cuối cùng ngươi thuận thế bước xuống, nói rằng có thể không lật tung nóc nhà, nhưng ít nhất phải mở một cánh cửa sổ.
Kết quả thường là đối phương sẽ thỏa hiệp.
Bởi vì bọn họ sợ ngươi thật sự lật tung nóc nhà lên.
Giải quyết xong đám đại thần trong triều, Ngụy Vũ lập tức bắt tay vào sắp xếp người chủ trì chuyện này.
Đương nhiên chính là thái giám áo bào đỏ, Vưu Văn Cừ rồi.
Mấy ngày nay Vưu Văn Cừ vẫn luôn nơm nớp lo sợ, sợ Ngụy Vũ sẽ giết ông ta diệt khẩu, mỗi khi nhắm mắt lại, không nhìn thấy mặt mũi dữ tợn của Thái tử thật, thì chính là Ngụy Vũ đang cười lạnh, ông ta mất hồn mất vía, liên tục mơ thấy ác mộng.
Vừa nghe Ngụy Vũ giao việc cho mình, ông ta liền kích động đến toàn thân run rẩy.
Giao việc cho ông ta, điều này thể hiện rằng Ngụy Vũ tạm thời sẽ không giết ông ta diệt khẩu, mạng nhỏ xem như là tạm thời gửi ở chỗ Ngụy Vũ.
Thế là Vưu Văn Cừ vội vàng bảo đảm, nhất định xây miếu thật đẹp, thật hoành tráng.