Chương 767: Giữ gìn tín ngưỡng
Chương 767: Giữ gìn tín ngưỡngChương 767: Giữ gìn tín ngưỡng
Trong lúc Vương Thiết Trụ cùng Ma Phi đi ra ngoài lấy thi thể, Tân Hà kéo ghế ngả ra, bắt đầu một ngày giữ gìn tín ngưỡng.
Cái thứ gọi là tín ngưỡng này, không có cách nào thỏa mãn tất cả, cũng không thể không làm thỏa mãn.
Giống như xổ số, mỗi ngày điểm ra mấy kẻ may mắn tương đối "thành tâm", mới có thể duy trì tín ngưỡng kéo dài, chậm rãi đúc ra thần cách.
Lật mở cuốn sổ nhỏ thần kỳ ra.
Lời cầu nguyện hôm nay vẫn là tràn đầy như cũ, lật qua chừng trên trăm trang.
"Điểm ba điểm bốn, gà trống nhỏ điểm đến ai ta liền chọn người đó." Tần Hà tùy tiện lật giở ra một trang, sau đó điểm điểm ngón tay bắt đâu chọn bừa.
Không có cách, lời câu nguyện thực sự quá nhiều, cho dù là chọn, cũng là chọn một đoạn rồi lại chọn tiếp.
Không thể nào chọn từ đầu đến đuôi.
Rất nhanh, kẻ may mắn đầu tiên đã được chọn ra.
Người đầu tiên, kẻ săn yêu Dương Nhạn Thư cầu nguyện chuyến xuôi nam sắp tới có thể bắt được thêm vài con yêu thú.
Cái này không thành vấn đề.
Đối với kẻ may mắn trong may mắn đầu tiên này, nếu có thể thỏa mãn được, Tần Hà đều sẽ thỏa mãn.
Biu - Thuật chúc phúc gia trì.
Người thứ hai, nữ nhi Cổ gia Cổ Lan khẩn cầu có thể tiến thêm một bước, đột phá Hóa long cảnh.
Tần Hà xem xét, đây không phải là "Gấu nữ” luyện thể của Cổ gia sao?
Ở Kinh thành có chút danh tiếng, hắn cũng thường nghe người ta coi đó là chuyện cười trong câu lan.
Thiếu nữ mới lớn nhà người ta, xinh xắn khuynh thành động lòng người.
Thiếu nữ mới lớn của Cổ gia, sức mạnh áp đảo núi non, khí thế trùm thiên hạ.
Tần Hà từng gặp qua Cổ Lan một lần, tướng mạo cùng với sức mạnh kia, có thể sánh vai kết bái huynh đệ với Lamborgh.
Gia gia tiểu nữ hài này... Thấy ngươi tràn đầy thành ý như vậy, thỏa mãn.
Biu -
Hóa long cốt!
Hóa long cốt: Đây là một môn bí thuật nhuận cốt, luyện tập thuật này, long cốt của ngài sẽ tinh khí như rồng, vô cùng mạnh mẽ.
Thuật luyện thể, luyện da luyện thịt luyện máu luyện xương.
Có thuật Hóa long cốt trợ giúp, dù có là một con heo, cũng có thể đột phá Hóa long cảnh, tương đương với luyện khí Luân hải cảnh.
Người thứ ba, Ngô Hán Tam muốn đinh đinh dài ba tấc.
Tần Hà xem xét, sao con hàng này lại tới rôi, thành ý không tồi, nhưng vấn đề vẫn như trước, hắn không giúp được.
Người thứ tư, Tân Như Tuyết cầu nguyện tỷ thí tiên môn thuận lợi, gia nhập Lăng Tiêu Tông, tìm kiếm ân nhân cứu mạng.
Người thứ năm, Tân Như Sương cầu nguyện tỷ thí tiên môn qua ải, gia nhập Bạch Vân Các, tìm kiếm ân nhân cứu mạng.
Tần Hà xem xét, hai cái tên này có vẻ như là một cặp tỷ muội.
Tiên môn tỷ thí, xác thực có chuyện này.
Lăng Tiêu Tông cùng Bạch Vân Các là hai môn phái tu luyện, cứ cách ba năm là sẽ đến thành Lâm An lựa chọn một nhóm đệ tử, là việc trọng đại có thể khiến cho các tử đệ trẻ tuổi trở nên nổi bật, thay đổi quỹ tích vận mệnh, được các phương, thậm chí là toàn bộ Nam Thiệm bộ châu chú ý.
Trước kia Tần Hà cũng đã từng thấy không ít lời cầu nguyện như vậy, có vẻ như thời gian tuyển chọn đã tới gần.
Có điều chuyện có thể vượt qua được hay không, Tần Hà không có cách nào khống chế được.
Nhưng nếu đã cầu nguyện, hắn liền biu hai cái thuật chúc phúc gia trì một chút vậy.
Người thứ sáu, Đỗ Tử Đằng cầu nguyện chữa khỏi đan điền, thành ý tràn đầy.
Tần Hà lắc đầu, giai đoạn hiện tại, hắn bất lực.
Người thứ bảy...
Người thứ tám.
Bận rộn làm việc một hồi, Tân Hà thỏa mãn tổng cộng mười ba người, cho thuật chúc phúc gia trì hai mươi sáu người, lướt qua hai trăm hai mươi người.
Một ngày chừng như vậy là được rồi. Cái chuyện cầu nguyện này, đầu tiên ngươi phải có đủ may mắn, tiếp đó ngươi phải nói ra rõ ràng, cuối cùng, nguyện vọng còn phải đáng tin cậy, dễ thực hiện.
Vận khí không tốt, không nói ra, lời cầu nguyện không đáng tin cậy, vậy thì đừng có oán trách Tần Hà.
Thanh Ngưu Đại Tiên mỗi ngày trăm công nghìn việc, rất bận rộn.
Vừa khép lại cuốn sổ nhỏ thần kỳ, thì bên ngoài cũng vừa truyên đến tiếng bước chân.
Tần Hà vốn tưởng rằng là Vương Thiết Trụ cùng Ma Phi trở lại, kết quả cẩn thận nghe thử.
Không chỉ có bốn cái chân, là một nhóm người.
Rất nhanh sau đó, tiếng gõ cửa vang lên, Tân Hà mở cửa ra xem xét.
Người quen, Ngưu Thừa An.
Phía sau là một chiếc xe ngựa, trên xe ngựa là một cái quan tài, vết máu đang từ kẽ hở rỉ ra bên ngoài.
"Hoa đại sư, tiểu nhân phụng mệnh Thái tử, lại tới." Ngưu Thừa An mặc thường phục, sắc mặt vô cùng cung kính, cung kính hơn lần trước rất nhiều.
"Lần này là gì?" Tân Hà tò mò hỏi.
Rất rõ ràng, đó là thi thể, thi thể rất tươi mới, cũng không biết là từ đâu tới.
"Người trong cung cũng không nói rõ, chỉ nói cho tiểu nhân biết, người này vào nửa canh giờ trước, muốn gây bất lợi cho trâu của ngài." Ngưu Thừa An một năm một mười nói ra.
"Đã biết." Tân Hà hơi sửng sốt một chút, gật đầu. Sau đó Ngưu Thừa An giống như lần trước, phân phó thủ hạ dỡ thi thể xuống rồi vội vội vàng vàng rời đi.
Cung nhân đã nói trước, đưa thi thể đến xong thì đừng dừng lại.
"Gia, ta xem một chút." Lamborgh không chờ đợi nổi, lập tức đẩy nắp quan tài, sau khi nhìn thấy rõ ràng liên kêu lên: "Là hắn là hắn, chính là hắn!"
"Người của Thiên Tru Phủ, chính hắn ta dẫn đầu muốn bắt ta!"
Tần Hà gật đầu, thi thể che mặt, vừa mới chết, tử thi cũng chưa xuất hiện vết ban, vẫn còn nóng ấm.
Tên Ngụy Vũ này, làm Thái tử ngày càng ra dáng ra hình, ra tay nhanh như vậy.
Hiệu suất này, phải ban phần thưởng.
Nhưng vấn đề là, ban cái gì đây?
Con hàng kia cũng không cầu nguyện gì cả.
Là muốn, hay là không muốn vậy?
Nếu muốn thì ngươi phải nói ra nha.
Ngươi không nói, bản đại tiên làm sao biết được ngươi muốn cái gì chứ?