Chương 807: Cảnh tượng khiến người ta sốc tận óc
Chương 807: Cảnh tượng khiến người ta sốc tận ócChương 807: Cảnh tượng khiến người ta sốc tận óc
"Tại sao ta cảm thấy, có gì đó không đúng." Cổ Thiên Lan thở gấp nói.
"Ta cũng cảm thấy không đúng." Hồng Hạo ôm đầu.
"AI Ta không chịu nổi, ta muốn đánh y!" Lương Hằng Sĩ sụp đổ đầu tiên, lắc mình một cái vọt xuống hố, tiếp đó điên cuồng quất tướng kim giáp.
Cánh tay kia quay tròn nhanh chóng không khác gì đang quạt gió.
Không có cách, ông ta bị linh dị treo trên đỉnh đầu tra tấn lâu, cho nên ý chí của ông ta hiện tại là yếu nhất trong bốn người!
"Đã quát"
Lương Hằng Sĩ không chỉ đánh, còn vừa đánh vừa cảm thán.
Từ tận đáy lòng sinh ra một cỗ cảm giác thỏa mãn tột độ, từ đầu tới chân, mỗi một sợi lông tơ cọng tóc, mỗi một lỗ chân lông đều đang đóng mở.
Cảm giác như là trôi nổi trên đám mây, thành tiên.
Lương Hằng Sĩ "ngao ngao' kêu to, kích thích đến Cổ Thiên Lan khiến ông ta không chịu nổi, trở thành người thứ hai nhảy xuống hố, tiếp đó trực tiếp dùng hết sức đá mạnh vào giữa chạc cây của tướng kim giáp.
Cũng là vừa phát ra tiếng cảm thán vừa đá mạnh, kêu la om sòm.
Người thứ ba chính là Hồng Hạo, ông ta lấy một cây đao cùn ra rồi nhào tới theo sát phía sau,'Ha ha ha -" bắt đầu dùng đao cắt gốc rễ tướng kim giáp.
Ý chí mạnh nhất vẫn là Nhan Tĩnh Đan.
Ông ta biết rõ cơn dục vọng trong lòng này là bị người khác mưu hại.
Nhưng... Chẳng có tác dụng gì. Trong bụng như dời núi lấp biển, tướng kim giáp lại há to miệng, tất cả đều khiến ông ta không thể kiềm chế được nữa.
Ngay sau đó, Nhan Tĩnh Đan cũng kêu to một tiếng rồi gia nhập vào.
Nếu còn không phát tiết ra, ông ta sẽ bị nghẹn chết mất.
Cho nên, dù phía trước là núi đao biển lửa, là khe hở của vực thẳm, thì cũng phải sảng khoái một lần rồi nói tiếp. ...
Tướng kim giáp đến thành Lâm An không chỉ có một mình.
Mà là mang theo mười một tên tùy tùng.
Nhưng rất bất hạnh, cho dù là sóng ảnh hưởng từ chiến đấu của Tần Hà và tướng kim giáp, bọn họ cũng không thể chống đỡ được.
Hai người bị Thương diệt hôn đâm thành tổ ong vò vẽ, hai người bị Thương diệt hồn từ trên trời giáng xuống đánh chết, còn năm người khá mạnh thì đi đời trong một chưởng hủy thiên diệt địa của Tần Hà.
Chỉ còn lại có hai tên thân vệ thiếp thân mạnh nhất là còn may mắn giữ lại nửa cái mạng.
Một người tên là Lệnh Trọng Vân, một người tên là Lệnh Trọng Phong, hai người vốn tưởng rằng cục diện đã đến nước này thì đã chết chắc rồi, kết quả sau khi Thanh ngưu tiên hạ gục tướng kim giáp, lại trực tiếp rời đi, chỉ có bốn bóng người nhảy vọt xuống hố.
Hai người nóng lòng muốn cứu chủ, vội vàng vọt tới bên cạnh hố to.
Tập trung nhìn vào.
Khá lắm!
Khá lắm!! Đó thực sự là một cảnh tượng khiến người ta sốc tận óc!
Tướng kim giáp nằm trên mặt đất, bốn người vây quanh y làm đủ mọi tư thế.
Quất, đá, cắt, người duy nhất không quan tâm đến vị trí yếu hại, thì càng ghê tởm.
Ông ta đang ngồi xổm trên tướng kim giáp...
Hai người quả thực là không dám tin tưởng vào cảnh tượng mà mình nhìn thấy, vội vàng dụi dụi mắt, lại dụi dụi, lại tiếp tục dụi dụi... Sau khi lặp đi lặp lại mấy lần, hai người mới chấp nhận rằng cảnh tượng này là thật, không phải là ảo giác.
Một cỗ lửa giận tột độ phun trào lên tận óc.
Kẻ sĩ thà chết chứ không chịu nhục!
Thân là người tu luyện, cần có thể diện!
Hành vi đê tiện đáng ghê tởm như vậy, từ xưa đến nay, gân như không tôn tại.
Mấu chốt nhất là, tướng kim giáp còn không phải do các ngươi đánh bại, mà là tên "thần sông" kia.
Lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, tại sao da mặt dày đến vậy, dày đến mức e là thần linh tới cũng không thể đánh thủng được.
Chứng kiến cảnh tượng này khiến Lệnh Trọng Phong theo bản năng muốn xông lên đánh chết bốn lão cặn bã kia, nhưng y lại bị Lệnh Trọng Vân kéo lại, Lệnh Trọng Vân lắc đầu, ra hiệu tình cảnh hiện tại đang rất bất lợi với mình.
Đối phương có bốn người, phe mình hai người cộng lại chỉ có một mạng, miễn cưỡng đánh lên, chỉ sợ sẽ có thêm hai kẻ xui xẻo bị chịu nhục như tướng kim giáp.
Tiếp đó Lệnh Trọng Vân vội vàng lấy một viên thủy tinh từ trong túi ra.
Đây là thủy tinh ký ức, nó được luyện chế từ đồng tử của một loại hồn thú nào đó, có thể lưu giữ lại cảnh tượng xảy ra.
Bốn người này làm nhục thần tướng Thiên Tru Phủ như vậy, nhất định phải dùng hình phạt tàn khốc nhất để xử lý bọn họ, khiến bọn họ muốn sống không được, muốn chết cũng không thể.
Nhưng vào lúc này, trạng thái điên cuồng của bốn người dưới hố đến nhanh bao nhiêu, thì rút xuống với tốc độ nhanh hơn gấp mười lần.
Cảm giác sảng khoái đột nhiên im bặt mà dừng, lý trí nhanh chóng áp đảo xúc động trong nháy mắt, trí lực lần nữa chiếm cứ cao điểm.
Thế là bọn họ lập tức thu tay, thu chân, xách quần lên.
Bốn người thở phì phò, hai mặt nhìn nhau, không dám tin tưởng vào hành động mất khống chế vừa rồi là do mình làm ra, sau đó vừa quay đầu nhìn lại, lại vừa vặn mắt đối mắt cùng Lệnh Trọng Phong cùng Lệnh Trọng Vân.
Mà viên thủy tinh ký ức trong tay Lệnh Trọng Vân, lại đang phát ra ánh sáng mờ mịt.
Ngay sau đó, một cỗ sợ hãi tột độ đã dâng đầy trong lòng bốn người.
Chuyện bọn họ làm, đã bị ghi chép lại.
Người của Thiên Tru Phủ còn chưa chết hết.
"Đi mau!" Sắc mặt Lệnh Trọng Vân đột biến, ngay lập tức kéo lấy Lệnh Trọng Phong chạy thục mạng.
"Không tốt, không thể để bọn họ chạy thoát, mau đuổi theo!" "Diệt khẩu!!"
Bốn người vừa tỉnh táo lại liền khôi phục bản sắc của lão hồ ly, trong nháy mắt liền rõ ràng lợi, hại.
Ai cũng vội vàng nhảy bật lên, điên cuồng nhảy ra khỏi hố to rồi đuổi theo hai người kia.