Chương 826: Ảnh Sát
Chương 826: Ảnh SátChương 826: Ảnh Sát
Vương Thiết Trụ mở to hai mắt nhìn Tần Hà, trợn mắt há hốc mồm.
Nó biết rõ khẩu vị cùng răng lợi của Tần Hà rất phi phàm, nhưng hành động ném binh khí của người khác vào miệng, cũng là điều mà nó chẳng thể nào ngờ tới được.
Tần Hà thấy Vương Thiết Trụ há to miệng liền đưa mảnh còn lại tới trước mặt nó: "Ngươi cũng muốn ăn à?”"
"Không... không cần!" Vương Thiết Trụ vội vàng xua tay.
"Sớm làm ra chút tương ớt đi, ăn chẳng có mùi vị gì cả." Tân Hà nói.
"Ách... Vâng"...
Cũng vào lúc này.
Một nơi non xanh nước biếc ở ngoài thành Lâm An cách hơn sáu trăm dặm về phía bắc, có một môn phái tu luyện, tên là Tam Dương Môn.
Đây là một môn phái tu luyện có chút danh tiếng trong hơn trăm dặm xung quanh, môn chủ Tam Dương chân nhân chỉ có thực lực Luân hải cảnh.
Nhưng dù là vậy, ông ta cũng là tôn tại khó lường ở xung quanh trăm dặm này.
Thôn xóm ngoài thành không thể so sánh với Lâm An phồn hoa, Luân hải cảnh đã đủ để uy chấn một phương.
Suy cho cùng Đạo cung trên Luân hải, toàn bộ cương vực đế quốc Đại Cảnh khổng lồ, cũng chỉ có hạn một vài tên mà thôi.
Nhưng mà Tam Dương Môn lúc này, lại hoàn toàn đổi một nhóm người. Môn chủ Tam Dương Môn Tam Dương chân nhân bị treo cổ trên cây đại thụ trước động Tam Dương, đung đưa đung đưa, lay động theo gió, giống như là một tấm vải rách.
Trong động Tam Dương lúc này, Ảnh Sát ngồi nghiêng trên một cái ghế dựa lớn được trải da hổ, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve lưỡi loan đao, cảm nhận hàn ý từ lưỡi đao phát ra, đè nén cơn táo bạo trong lòng.
Trước mặt, sứ giả đang báo cáo tin tức đến từ Thiên Tru Phủ.
Bên phía Thân Ngự Trụ tiến về cửa thần vực đón lấy thần kính Thiên Tru đã gặp phải một chút vấn đề không lớn không nhỏ, cho nên thời gian Thiên Tru đánh xuống sẽ bị trì hoãn.
Điều này khiến Ảnh Sát trong lòng vốn đang xao động, càng cảm thấy nóng nảy bực bội hơn.
Hai tháng, Thần Ngự Trụ bên kia không những hành động chậm hơn nhiều so với dĩ vãng, còn gặp rắc rối.
Sứ giả đưa ra lý do giải thích vô cùng đầy đủ, nhưng trong lòng Ảnh Sát lại không thể không đánh thêm một dấu hỏi chấm.
Đây thật sự là sự cố ngoài ý muốn? Hay là Thần Ngự Trụ cố ý?
Thần Ngự Giáp vẫn lạc, vị trí thân tướng đệ nhất bỏ trống, Phủ tôn đại nhân lệnh mình tiến về thành Lâm An giải quyết hậu quả, đây là cơ hội lên chức tốt nhất.
Thần Ngự Trụ không thể nào không biết việc này, nhưng chắc hẳn là hắn †a cũng không dám làm trái căn dặn của Phủ tôn đại nhân.
Đại địch trước mặt, nếu như Thần Ngự Trụ không phân rõ nặng nhẹ, vậy trái lại là đang giúp mình. Vấn đề là, hai vị Phủ tôn đại nhân khác, có ý gì?
Tính không xác định mơ hồ khiến tâm trạng Ảnh Sát vốn cảm thấy mình nhặt nhặt được tiện nghi, biến thành càng ngày càng tệ.
Vốn dĩ chúng tu sĩ Tam Dương Môn chỉ là bị áp chế bỏ lòng kiêu ngạo đi theo làm tùy tùng, ngoan ngoãn nghe lời, hâu hạ đám cường giả đại khủng bố đến từ Thiên Tru Phủ này.
Vừa mới bắt đầu còn khá tốt, kết quả sau đó một ngày giết chết hai, nửa tháng trôi qua, ngay cả môn chủ cũng bị treo trên đại thụ, toàn bộ đều bị gặp họa.
Đưa tiễn sứ giả, Ảnh Sát che trán tính toán.
Nếu Thần Ngự Trụ bên kia thực sự là cố ý, vậy thì phía bên mình sẽ càng nguy hiểm.
Trên đời này không có bức tường nào không lọt gió, thời gian càng lâu, càng dễ bị Thanh Ngưu Đại Tiên phát hiện.
Nên đổi sang một nơi khác an toàn hơn, hay là cường sát Thanh Ngưu Đại Tiên?
Thần Ngự Giáp chiến đấu chính diện không thể tiêu diệt Thanh Ngưu Đại Tiên, mình hóa thành ảnh đi ám sát, nói không chừng là sẽ có kết quả khác, suy cho cùng thì con đường đi của mình là Thân Ngự Giáp là hoàn toàn khác biệt.
Nhưng Phủ tôn đại nhân đã dặn dò qua, trước khi Thiên Tru đánh xuống, không thể xung đột chính diện với Thanh Ngưu Đại Tiên...
Đang xoắn xuýt suy nghĩ, một tên thuộc hạ vén mành động bước nhanh đi tới, nói: "Ảnh đại nhân, Qua Tôn đã trở lại." "Qua Tôn." Ảnh Sát ngồi thẳng người lại, đang chuẩn bị gọi người tiến vào, lại phát hiện tên thuộc hạ vào báo tin có vẻ như rất cấp thiết, lập tức trong lòng không khỏi dâng lên một tia cảnh giác: "Chư Dương Băng đâu?”
Hai người là thám tử Ảnh Sát phái đi thành Lâm An giám thị, từ trước đến giờ vẫn luôn là có đôi có cặp.
Hôm nay thành Lâm An tiến hành tiên môn tỷ thí, trong thành nhất định là rất náo nhiệt, là cơ hội tốt nhất để nhân lúc hỗn loạn mà dò xét hành tung của Thanh Ngưu Đại Tiên.
Hai người ra ngoài, lại chỉ báo một người trở về, tất nhiên là có tình huống xảy ra.
"Ảnh đại nhân, Chư Dương Băng chết rồi." Đúng lúc này, Qua Tôn vén lên mành động đi vào.
Ảnh Sát lập tức sắc mặt đại biến, từ trên ghế da hổ đứng phắt dậy, quát hỏi: 'Chư Dương Băng chết rồi, chết như thế nào?"
"Hắn... bị một con đại vương bát từ trên trời giáng xuống, đập chết." Chư Dương Băng nhếch miệng nở nụ cười, lộ ra hàm răng chỉnh tề trắng sáng.