Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 828 - Chương 828: So Đấu Sức Chịu Đựng

Chương 828: So đấu sức chịu đựng Chương 828: So đấu sức chịu đựngChương 828: So đấu sức chịu đựng

Cái gọi là kế hở không gian, chính là... ách, kế hở không gian.

Trong tâm mắt của Ảnh Sát, nó trốn giữa hai bong bóng, một cử động nhỏ cũng không dám

Bình chướng kẽ hở mảnh như là bong bóng, chỉ cần khẽ động nhẹ là sẽ bể.

Mà kết quả khi bình chướng bể, là nó sẽ ngã ra khỏi kẽ hở không gian.

Nếu như đối thủ không có thực lực mạnh hơn nó, Ảnh Sát có thể bảo đảm trước khi đối phương kịp phản ứng lại, sẽ kịp thời trốn vào kẽ hở không gian một lần nữa, tùy thời tập sát.

Chỉ là một chiêu này, nó liền đứng ở thế bất bại.

Nhưng người trước mặt y lúc này lại là Thanh Ngưu Đại Tiên, tên hung thân vừa đánh một chiêu đã trấn áp được Thần Ngự Giáp, nó không dám.

Thực lực của Thần Ngự Giáp, nó rất rõ ràng.

Chỉ cần mắc một sai lầm cực nhỏ, cũng có thể khiến nó không còn cơ hội nào nữa.

Thời khắc này nó giống như là một con lửng núp trong bụi cỏ, cố gắng hết sức cuộn lấy thân thể mình, không để mình đụng phải bất kỳ một mảnh cây cỏ nào, cũng không để cho mình phát ra chút tiếng động nào.

Nhưng điều làm nó cảm thấy tuyệt vọng là, giờ phút này thợ săn đang canh giữ ở ngay bên cạnh bụi cỏ, hơn nữa còn liệu định rõ ràng rằng mình đang trốn trong bụi cỏ.

Mặc dù hắn không có trông thấy, cũng không thể cảm ứng đến, nhưng hắn có thể chắc chắn điều này, thậm chí còn lấy cả vỉ nướng ra ngoài.

Đây là địch nhân đáng sợ đến cỡ nào chứ.

Dù ở thế giới thần linh, trật tự không gian cũng là một trong những trật tự cấm ky.

Tại hạ giới thì càng là cấm ky bên trong cấm ky, người chỉ biết được khái niệm đã hiếm như lá mùa thu, càng không cần bàn đến hiểu. Bản thân nó là bởi vì thiên phú huyết mạch trao cho một phân năng lực không gian, biết làm thế nào nhưng lại không hiểu rõ tại sao.

Người này, rõ ràng là hiểu.

Trong tầm mắt Ảnh Sát, Thanh Ngưu Đại Tiên đã nổi lửa lên, thái thịt, xiên que, bôi dầu.

Thân hình đứng yên bất động ở xung quanh bong bóng không ngừng biến đổi phương hướng và vị trí.

Thoạt nhìn, giống như là có vô số Thanh Ngưu Đại Tiên đang nướng đồ nướng vậy.

Thực chất cũng không phải, đó là những mặt cắt và chiều của Thanh Ngưu Đại Tiên trong không gian.

Mà cái này, cũng là cơ hội lật bàn cuối cùng của nó.

Nhưng nếu không phải đến bước đường cùng, nó không có ý định làm như vậy.

Đọ sức kiên nhẫn chỉ vừa mới bắt đầu, nó cũng không có dự định nhận thua dễ dàng như thế.

Song phương đấu sức.

Tần Hà canh giữ ở dưới gốc cây, chờ đợi chim sơn ca mị ảnh "bị đông cứng" tự mình rớt xuống.

Ảnh Sát thì dự định không đến thời khắc cuối cùng, nó nhất định sẽ không hiện thân, nói không chừng Thanh Ngưu Đại Tiên ăn xong đồ nướng rồi rời đi thì sao.

Kẽ hở không gian mà một mảnh hoang mạc tuyệt đối, bất luận nguyên khí chi lực gì ở nơi này cũng đều bị tiêu tán cực nhanh, người tu luyện đưa thân vào kẽ hở không gian, giống như là đưa một chén nước nóng vào địa ngục lạnh lẽo vô tận.

Độ ấm sẽ lấy tốc độ cực nhanh mà biến mất, sau cùng sẽ bị "đông cứng” hút khô.

Ảnh Sát có thiên phú huyết mạch gia trì, có thể làm dịu sự tiêu tán này rất nhiều.

Nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là làm dịu mà thôi, yêu nguyên trong cơ thể nó, vẫn bị tiêu tán với một lượng lớn bất biến.

"Đông cứng" Chẳng qua là vấn đề thời gian.

Vấn đề nằm ở chỗ kẻ nào sẽ mất đi lòng kiên nhẫn hoặc là lòng tin trước.

Kết quả là, tiếp xuống chính là một đoạn thời gian giằng co dài dằng dặc.

Tần Hà ung dung thong thả, làm đủ kiểu đồ nướng, ăn đồ nướng xong lại nấu một nồi, nấu đủ các loại, không hề nóng nảy chút nào.

Có mỹ thực và rượu ngon làm bạn, thảnh thơi nhàn nhã, còn có gì không hài lòng đây.

Ăn xong hắn lại đi đến ghế dựa da hổ nằm xuống, bắt đầu nhắm mắt nghỉ ngơi.

Thậm chí hắn còn ngủ thiếp đi, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng ngáy nhỏ. Nhưng hắn càng như vậy, Ảnh Sát lại càng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Bởi vì nó sợ hãi đây là Thanh Ngưu Đại Tiên đang dẫn dụ nó ra tay.

Không thể nghi ngờ, trận giằng co này, Ảnh Sát hoàn toàn nằm ở vị trí bất lợi.

Mỗi ngày Tần Hà đều rảnh rỗi đến nhàm chán, ngoại trừ đi câu lan nghe hát thì không bận rộn làm việc gì, ngay cả cụ già về hưu cũng không nhàn nhã được như hắn.

Ảnh Sát dây dưa kéo dài với hắn, vậy đó nhất định là một ván "oẳn tù tì mà nó ra tay trước", không có bất kỳ một khả năng thắng nào.

Ngày đầu tiên, Tân Hà ăn rồi ngủ.

Ngày hôm sau, Tần Hà nấu một nồi thức ăn lớn, tiếp tục ăn rồi ngủ.

Ngày thứ ba, Tần Hà lại lần nữa bày giá đồ nướng ra, vẫn như cũ là ăn ăn uống uống, tiện thể nghiên cứu một chút về các loại thư tịch kỳ lạ cổ quái.

Ngày thứ tư, Ảnh Sát đã tới gần giới hạn đông cứng.

Nếu còn không ra tay, ngay cả chút yêu nguyên cuối cùng dùng để động thủ kia, cũng sẽ bị hút đi.

Trong cơ thể Ảnh Sát, thể nội rung động ầm ầm, nó lại dùng bí pháp thôi động tiềm năng yêu thân, đảm bảo một kích sau đó, nó sẽ ở trong trạng thái đỉnh cao nhất.

Trong động phủ lúc này, Tần Hà đang nhắm mắt nghỉ ngơi, còn phát ra tiếng ngáy nhỏ, có vẻ như là thực sự ngủ thiếp đi.

Một bọt khí không gian chậm rãi trôi đến, cách vách bọt khí mỏng manh, Ảnh Sát có thể đếm rõ ràng có bao nhiêu sợi lông tơ mọc lưa thưa trên cổ Tần Hà.

Gần trong gang tấc, chỉ cần vươn tay là có thể chạm đến.

Ngay tại lúc này, loan đao Ảnh Sát đột nhiên xuất hiện giữa không trung trong nháy mắt, vạch về phía cái cổ Tần Hà, nhanh như tia chớp, lại là lặng yên không một tiếng động.
Bình Luận (0)
Comment