Thiên Phú Quỷ Dị, Đốt Xác Liền Trở Nên Mạnh Mẽ (Bản Dịch)

Chương 838 - Chương 838: Hoàn Toàn Chưa Đủ Ăn

Chương 838: Hoàn toàn chưa đủ ăn Chương 838: Hoàn toàn chưa đủ ănChương 838: Hoàn toàn chưa đủ ăn

"Ngây ngốc làm gì, gắp thức ăn đi!"

'Ăn đi!"

Một canh giờ sau, động Hùng vương, Tần Hà ngôi trên chủ vị, rượu ngon trân quả đầy bản, trên bàn còn hầm bốn cái tay gấu béo mập.

Các loại hương liệu đầy đủ không thiếu thứ gì, hương thơm nức mũi.

Phía dưới là một đám đại yêu tiểu yêu Tông Hùng Lĩnh đông nghịt ngồi thành từng hàng.

Vốn đf, vị trí chủ vị là chỉ thuộc về Hùng yêu vương, bất kể là đại yêu hai tiểu yêu cũng không dám ngấp nghé đến, thậm chí còn không dám nhìn lâu, sợ chọc giận Hùng yêu vương.

Tại Tông Hùng Lĩnh, Hùng yêu vương có thực lực cùng địa vị tuyệt đối, là Đại đương gia vạn năm không đổi của Tông Hùng Lĩnh. Ngoài ra còn có tám vị đương gia có thực lực gần với Hùng yêu vương, còn lại là doanh bàn làm bằng sắt, binh nước chảy, thường xuyên thay đổi.

Lúc này, Hùng yêu vương có thực lực tuyệt đối đã bị cắt thành vô số miếng, làm thành món ăn bày ở trước mặt đám đại yêu tiểu yêu.

Tâm trạng của đám đại yêu tiểu yêu, cũng chỉ còn lại có hai chữ, sợ hãi.

Lơ mơ trở về hang động, sau đó trơ mắt nhìn động phủ bị phong kín, tiếp đó lại trơ mắt nhìn Hùng yêu vương phản kháng bị người trước mặt đập một xẻng chia năm xẻ bảy.

Còn có Cửu đương gia không tin tà dự định đánh lén, sau đó người này khẽ vung tay một cái, liền bị mười mấy cây đinh sắt gỉ đâm thành con nhím. Một đinh kinh khủng nhất, trực tiếp đâm xuyên qua Hộ tâm kính hằng kim của Cửu đương gia.

Hằng kim là một loại vật liệu còn cứng rắn hơn cả thú tỉnh, nhưng lại bị một cây đinh sắt gỉ đâm xuyên.

Rồi sau đó, người này lại dùng đủ loại nguyên nhân như là "Ngươi nhìn ta/Ngươi trừng ta/Ngươi trông có vẻ không phục ';Ngươi trông quá xấu”;Nhìn ngươi có vẻ là ăn rất ngon”, ... tiêu diệt Tam đương gia, Ngũ đương gia, Bát đương gia cùng bảy tám tên đại yêu.

Không có lần nào không phải là giơ tay nhấc chân, không có chỗ nào là không phải một kích chí mạng, không có chút dây dưa dài dòng nào.

Thực lực như vậy, đã vượt ngoài sự tưởng tượng của cả đám đại yêu tiểu yêu.

Tông Hùng Lĩnh chưa từng biết cái gì gọi là sợ hãi, hôm nay cuối cùng đã được cảm nhận rõ ràng cái gì gọi là người là đao thớt ta là thịt cá, cái gì gọi là hoảng sợ.

Cuối cùng, người này nói,'Tất cả ngồi xuống”.

Chúng yêu liền lập tức ngồi xuống.

Người này nói,'Chặt nấu Hùng yêu vương cùng những yêu kia."

Chúng yêu liền chặt Hùng yêu vương, Cửu đương gia cùng các yêu kia rồi nấu lên.

Hiện tại một nồi thịt hầm lẫn lộn đã chín, người này lại bảo bọn chúng đừng lo lắng mà "Gắp thức ăn".

Đám đại yêu tiểu yêu nào còn dám ngẩn người ra đó, vội vàng gắp thức ăn, sợ mình ra động tác chậm sẽ chọc giận tên sát thần này. Canh thịt bỏ thêm mấy loại thảo dược, lại được ngọn lửa màu xanh lam không rõ hầm kỹ, vô cùng mềm nhừ, mới đầu đám đại yêu tiểu yêu vẫn còn rất do dự, nhưng sau khi hớp một ngụm, thịt hầm tan ra trong miệng, hóa thành một dòng nước ấm trong nháy mắt chảy khắp toàn thân, nỗi sợ hãi trong lòng, trong lúc vô hình đã hóa giải đi mấy phần.

Yêu loại không giống nhân loại, cắn nuốt lẫn nhau vốn là chuyện hoàn toàn bình thường.

Hôm nay có thể ăn được canh Hùng yêu vương, mặc dù nói lên là bị bắt buộc, nhưng suy cho cùng thì chẳng phải đây cũng coi như là một loại cơ duyên sao?

Thậm chí còn có rất nhiều tiểu yêu bị áp dưới tâng chót đến tràn đầy oán hận, trong lòng đã dâng lên ý nghĩ "Người này tốt thật đấy".

Khẩu vị vừa mở ra, có tiểu yêu liền không nhịn được ăn miếng thứ hai, sau đó là thứ ba.

Rồi sau đó người nhìn ta, ta nhìn ngươi, ngươi ba ta hai, ngươi sáu ta năm.

Mặt ngoài là bị ép buộc, nhưng thực tế trong bụng đã nở hoa.

Suy nghĩ tự do, ôi -

Rột rột, ừng ực, rất nhanh sau đó, một nồi thịt hâm lẫn lộn đã bị ăn sạch, cũng chỉ còn lại có bốn cái tay gấu còn đang được hầm ở trước chủ vị.

Toàn bộ những thứ khác đã hóa thành đồ ăn trong bụng.

Cảm giác này, lập tức làm cho một đám tiểu yêu lâng lâng ngây ngất.

Đời này bọn chúng chưa từng được ăn thịt gì vào miệng là tan như vậy, còn ẩn chứa nhiều linh khí đến thế.

Nếu không phải trong đám yêu còn có mấy tên đương gia, đặc biệt là Nhị đương gia lộc yêu, đó là lão nhị đương gia gần với Hùng yêu vương nhất.

Đám tiểu yêu lúc này đều muốn gõ chén ồn ào.

Chưa đủ ăn, hoàn toàn chưa đủ ăn.

Liếm vuốt cũng chưa đủ ăn.

Tần Hà thấy thế, một hơi uống cạn rượu ngon trong chén, nụ cười trên môi vô cùng rõ ràng, cười hỏi chúng yêu: "Thế nào, ăn ngon không?”

Chúng yêu có lòng muốn nói ăn ngon, nhưng cuối cùng là vẫn không dám đáp lời.

Chỉ có thể dùng ánh mắt chờ đợi mang theo sự sợ hãi cùng tham lam nhìn về phía Tần Hà.

Đôi mắt, là cửa sổ tâm hồn.

"Nhìn ra được, các ngươi đều cảm thấy ăn ngon, hơn nữa còn chưa ăn no, không sao, hôm nay ăn uống bao no, tất cả cứ mở rộng bụng mà ăn, nhiệt tình mà ăn." Nụ cười trên mặt Tần Hà càng thịnh.

Nói xong hắn liền nhìn về phía Nhị đương gia lộc yêu, cười nói: "Ngươi nói sao, Nhị đương gia."

Lộc yêu lập tức toàn thân chấn động, nặn ra một nụ cười còn khó coi hơn khóc, run rẩy nói: "Thượng tiên nói rất đúng, rất đúng."

Thực lực của lộc yêu không kém, nhưng nếu so sánh với gấu yêu thì hoàn toàn không phải cùng một cấp bậc.

Cảnh tượng gấu yêu da thô thịt dày, có cả công lẫn phòng bị một xẻng đập chia năm xẻ bảy, tựa như ác mộng quẩn quanh trong đầu lộc yêu, không thể xóa đi, khiến nó không thể sinh ra chút suy nghĩ muốn chống cự nào.

Hơn nữa người này không chỉ có thực lực cường hãn, còn có huyễn thuật cao minh, ngay cả Hùng yêu vương cũng bị huyễn thuật của hắn mê hoặc, ngoan ngoãn mang theo một đám tiểu yêu trở về động.

Dù nhìn từ mặt nào, nó cũng không hề có phần thắng, chỉ cầu mong người này sau khi ăn uống no đủ thì sẽ rời đi.

Không đến một khắc cuối cùng, nó tuyệt đối không muốn liều mạng.

"Nhị đương gia đúng là Nhị đương gia, rất hiểu lý lẽ."

Tần Hà giơ ngón tay cái cho nó, sau đó chỉ chỉ cái bàn trước mặt, nói: "Nếu vậy, cho mời Nhị đương gia lên bàn đi."
Bình Luận (0)
Comment