Chương 867: Siêu thoát phàm tục
Chương 867: Siêu thoát phàm tụcChương 867: Siêu thoát phàm tục
"Có ganl"
Nam tử cẩm bào trừng mắt, vừa bất ngờ vừa tức giận rống to.
Ngay sau đó liền có một dải lụa màu vàng kim từ miệng y phóng ra, chí dương chí cương, chấn động ra một cỗ lực áp bách hết sức cường hãn.
Đồng thời, chân hắn điểm một cái, lấy tốc độ cực nhanh lùi lại phía sau.
Người trước mắt này tuy chỉ bộc lộ ra khí tức Dũng tuyền cảnh, nhưng uy thế bùng nổ ra, lại khiến y hãi hùng khiếp vía, căn bản không dám cứng đối cứng.
"Bành!"
Dải lụa màu vàng kim vừa đánh vào trên người Tần Hà liền lập tức tiêu tán trong nháy mắt, không còn thấy bóng dáng.
Mà Tần Hà, lại là lông tóc không thương.
Không phải bởi vì xác thịt Tân Hà đủ bá đạo, mà là một kích này, là công đức chỉ uy.
Những thứ khác thì Tân Hà phải cẩn thận đối phó, còn công đức này sao.
Ngại quá, hai tướng so sánh lên, nam tử cẩm bào thực sự là quá yếu.
Một kích, nam tử cẩm bào liền xuống thế hạ phong, phóng ra tia sáng đỏ không thể ngăn cản Tần Hà, trái lại còn bị Tân Hà cận thân.
"Ngươi không phải là Ngụy thần hạ giới, ngươi rốt cuộc là ai?" Sắc mặt nam tử cẩm bào rốt cuộc thay đổi, thâm hô đá phải kẻ tàn nhẫn rồi.
Thân làm thổ thần thượng giới, mặc dù là thân chỉ cấp bậc thấp nhất, nhưng cũng là người được chia hưởng công đức.
Mặc dù không nhiều, nhưng cũng là đồ tốt hiếm có.
Công đức vừa tăng khí vận, cũng có thể trợ lực tu hành, thời khắc mấu chốt còn có thể sử dụng để tấn công và phòng thủ, nếu sử dụng để đối phó với một vài yêu ma quỷ quái hoặc là sự kiện linh dị thì càng là vũ khí sắc bén.
Một hơi công đức chi uy này, gân như đã hao hết hơn phân nửa công đức của nam tử cẩm bào.
Nếu như không phải vì để đánh lui địch đảm bảo mạng sống, y tuyệt đối là không nỡ dùng ra.
Nhưng mà kết quả lại là không thể để lại một chút tổn thương nào trên thân thể đối phương, đây tuyệt đối không phải là tâm thường.
Giải thích chỉ có hai loại. Loại thứ nhất, nhục thân của đối phương vô cùng mạnh mẽ, loại thứ hai, đối phương có công đức hộ thân, hơn nữa còn là công đức rất hùng hậu.
Nam tử cẩm bào gần như chắc chắn, là loại thứ hai.
Điều này khiến y theo bản năng cho là, phải chăng Tần Hà đến từ thượng giới, là thân linh nào đó trên thượng giới âm thầm hạ giới trộm tụ công đức?
Nếu không phải thần linh thượng giới, sao có thể có được báu vật hỗn độn?
Nếu không phải thân linh thượng giới, sao có thể có được công đức hùng hậu đến vậy?
Nếu không phải thần linh thượng giới, sao có thể có được tốc độ kinh khủng đến thế?
Tụ công đức không phải chuyện dễ dàng, không có con đường ổn định, căn bản là không thể nào làm được.
"Nghiêm chỉnh mà nói thì quả thực không phải là tới từ hạ giới." Tân Hà cũng không phủ nhận, trực tiếp gật đầu, sau đó bước từng bước tiến về phía nam tử cẩm bào.
Đạt được câu trả lời "thừa nhận", nam tử cẩm bào chỉ cảm thấy kinh hoàng sợ hãi.
Thần linh thượng giới xuống hạ giới trộm tụ công đức, ai biết được kẻ đó phải chết, đây là một bí mật lớn, ai cũng không thể nghe ngóng, biết đến càng nhiều, chết càng nhanh.
Nghĩ tới đây, nam tử cẩm bào chắp tay nói: "Không biết thượng tiên ở đây, có nhiều mạo phạm, tiểu thần là vì phụng mệnh, bất đắc dĩ phải làm vậy, mong thượng tiên giơ cao đánh khẽ, tiểu thần nhất định miệng kín như bưng."
Dứt lời, y lại trực tiếp xoay người, phóng vụt đi.
Tần Hà xem xét, con mẹ nó, nói hai câu vô nghĩa liên xoay người chạy?
Không có cửa đâu!
Di hình hoán ảnh!
Tân Hà khẽ động ý niệm, thần thông Di thuật phát động, trong nháy mắt liền thay đổi vị trí của mình với nam tử cẩm bào.
Nam tử cẩm bào chỉ cảm thấy trước mắt trở nên hoảng hốt, ngay sau đó mình liên lui về phía sau một khoảng cách ngắn.
Khoảng cách này, lại chính là khoảng cách giữa mình và Tần Hà.
Tần Hà đứng ngay phía trước, vừa lúc thuận thế rút cái xẻng đen cắm trên mặt đất lên, ôm cây đợi thỏ. "Không tốt!"
Lông tơ toàn thân nam tử cẩm bào lập tức dựng đứng, vội vàng thay đổi phương hướng.
Nhưng mà cường giả so chiêu, chỉ cần có một chút xíu trì hoãn hay biến đổi đột ngột, cũng khiến cho tình thế thay đổi.
Tần Hà không hề khách sáo, vô tâm khó phòng được hữu tâm, một bước tiến lên, vung cái xẻng đen trực tiếp bao phủ nam tử cẩm bào.
"Ông!"
Cái xẻng đen bị đóng băng hoạt động khá lâu, sớm đã đói khát khó nhịn, tự chủ ong ong chấn động.
Không cần bất luận cái gì gia trì, cũng không cần quá nhiều buftf.
Vẻn vẹn chỉ là dùng sức vung mạnh, uy thế đã là vô song.
"Graol"
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, nam tử cẩm bào triệt để bạo phát.
Dưới sự uy hiếp tột độ, y đã bạo phát ra thực lực Bỉ ngạn cảnh, y bắt chéo hai tay rồi đẩy mạnh ra, lập tức có một bức tường chân nguyên giống như là sóng lớn quét ngang về phía trước.
Đồng dao truyền xướng bài hát về cảnh giới: Chân nguyên phá vỡ hỗn độn, Dũng tuyền hóa Luân hải, Đạo cung đỡ Thần kiều, Bỉ ngạn là chân tiên.
Bỉ ngạn cảnh, chính là một đại cảnh giới mới sau Thần kiều cảnh.
Vượt qua bỉ ngạn, siêu thoát phàm tục.
Cảnh này, ích cốc, khứ trần, chính là cảnh giới thứ nhất của tiên nhân.
Cảnh giới như thế dựng lên bức tường chân nguyên, tất nhiên là không thể khinh thường.
"Bành!"
Cái xẻng đen của Tần Hà và bức tường chân nguyên ầm ầm va chạm, sau đó Tần Hà liền phát hiện.
Ôi mẹ nó - quá qua loal
Nên thêm buff!
Xẻng đen loong coong một tiếng, suýt nữa rời khỏi tay, hai tay Tần Hà cũng bị chấn đến run lên.
Bức tường chân nguyên của nam tử cẩm bào cũng ầm vang vỡ vụn.
Song phương cùng trượt lui vê phía sau, đều lùi ra xa đến mấy chục bước.
Tần Hà thầm hô lợi hại, không hổ là thần linh tây vực, cho dù chỉ là thần linh cấp bậc thấp nhất.
Mà nam tử cẩm bào thì lật ngược, y cảm thấy bất ngờ, tên Ngụy thần này, hoàn toàn không hề mạnh như trong tưởng tượng của y.
Ngay cả hỗn độn chí bảo, cũng hoàn toàn không có phát huy ra uy lực động một chút là hủy thiên diệt địa của hỗn độn chí bảo.
Chênh lệch không gọi là lớn, mà phải gọi là cực lớn!
Có tình huống!
Trong cái chớp mắt này, nam tử cẩm bào cảm thấy, ưu thế dường như đã trở lại bên phía mình.
Mình tự bị suy nghĩ linh tinh của mình dọa sợi