Chương 868: Đầu duyên tròn
Chương 868: Đầu duyên trònChương 868: Đầu duyên tròn
Nam tử cẩm bào bẻ bẻ cổ, lòng tự tin trong nháy mắt đã hồi máu.
Lòng tin vừa trở lại, ánh mắt của y liền không tự chủ được mà rơi lên cái xẻng đen của Tần Hà, sau đó không hề di chuyển.
Trọng bảo hỗn độn!
Bảo vật bậc này, cho dù là binh khí hỗn độn kém nhất, cũng là báu vật.
Hỗn độn chỉ vật vốn là hiếm thấy, rèn đúc thành binh càng là khó càng thêm khó, cần có bí thuật rèn đúc xuất thần nhập hóa, tụ tập khí vận thiên địa cùng vô lượng công đức mới có thể rèn thành.
Nếu có thể cướp đoạt được một bảo vật như vậy tới tay, vậy thì phát tài to rồi.
Phú quý ngập trời!
Cơ duyên nghịch thiên!
Giờ phút này đang ở ngay trước mặt mình.
Chỉ cần diệt đi tên Ngụy thần này, nó sẽ là của mình.
"Ngươi muốn thứ này?"
Tần Hà đứng thẳng, vặn vặn bẻ bẻ cánh tay tê rần, thấy trong mặt nam tử cẩm bào lộ vẻ tham lam, trong nháy mắt liền hiểu y đang suy nghĩ cái gì.
"Binh khí này nhìn có vẻ, cùng ta có duyên." Nam tử cẩm bào dân dần không còn che giấu sự tham lam trên mặt mình nữa.
"Có duyên? Đầu duyên tròn à?" Khóe môi Tần Hà hơi giương lên, tham lam thèm muốn là tốt, chỉ sợ ngươi không tham mà hết hy vọng bỏ chạy, như vậy thì khó đuổi.
"Đầu duyên - Hợp ý?"
Nam tử cẩm bào dừng một chút, bỡn cợt nói: "Người trẻ tuổi, nếu như ngươi có thể đưa cái xẻng kia cho ta, hôm nay liên biến chiến tranh thành tơ lụa, bản thần đảm bảo ngươi có thể tiêu dao tự tại ở hạ giới, không người quấy rầy, thế nào?"
Trọng bảo hỗn độn dù sao cũng là báu vật, nếu có thể lừa gạt nó tới tay trước.
Rồi sau đó diệt tên Ngụy thân này, độ khó sẽ hạ thấp rất nhiều.
Dù sao chỉ là chuyện phí hai câu nói, không lừa gạt đến thì cũng không mất cái gì.
Phản ứng sau đó của Tần Hà, lại khiến cho nam tử cẩm bào tim đập bịch bịch.
"Thật không?" Tần Hà nghiêng đầu, hơi có vẻ ngây thơ hỏi lại.
"Đương... nhiên là thật!" Nam tử cẩm bào không hề chuẩn bị, kích động đến mức nói lắp bắp, không kịp chờ đợi nói.
Quái nhân đen không ra đen, trắng không ra trắng này, có vẻ như đầu óc không dùng được.
"Được rồi, vậy cho ngươi đi, chúng ta bắt tay giảng hòa." Tần Hà gật đầu, nói xong nhẹ nhàng ném cái xẻng đen trong tay qua cho nam tử cẩm bào.
Nam tử cẩm bào lập tức máu nóng cuộn trào, lập tức sải một bước lớn vọt lên chụp lấy cái xẻng đen, sợ Tần Hà đổi ý.
Nhưng mà ngay sau đó... Y liên cảm nhận được cái gì gọi là "nặng như sơn nhạc”. Xẻng hỗn độn, được dung hợp mấy sợi hỗn độn chỉ khí, đây là một loại mẫu khí vạn vật bắt nguồn từ thiên địa sơ khai, mỗi một sợi, đều nặng hơn vạn cân!
Nam tử cẩm bào dự đoán không đủ, theo đà sức nặng xẻng lảo đảo đập xuống mặt đất.
"Bành!"
Xẻng đen rơi xuống đất, trực tiếp đập ra một cái hố to, bụi đất văng tung tóe.
Nam tử cẩm bào vội vàng điều chỉnh lại tư thế, nhưng còn chưa đợi y hoàn toàn ổn định lại, trong bụi đất tung bay, một nắm đấm màu vàng kim đã từ phía đối diện lao tới.
Nắm đấm không đen không trắng, được bao phủ trong kim quang chói mắt.
Đó là ánh sáng công đức hùng hậu, hùng hậu hơn rất nhiều so với y.
Cảnh tượng như vậy, trong nháy mắt đã kéo nam tử cẩm bào về thực tế.
Bị lừa rồi!
Người này, thật quá quá giảo hoạt -
Vào khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, nam tử cẩm bào chấn động chân nguyên bảo vệ phía trước, lân nữa hình thành ra bức tường chân nguyên.
Đây là một trong những điểm kinh khủng của tu sĩ cấp cao, trong thời gian cực ngắn, bọn họ có thể hình thành bức tường chân nguyên hộ thể cường đại ở bên ngoài thân thể.
Mạnh hơn rất nhiều so với chân khí hộ thể.
Hơn nữa còn nhất niệm sinh nhất niệm diệt, gần như là có thể phát ra trong nháy mắt.
Nhưng cái này... Chung quy là quá vội vàng, bức tường chân nguyên chưa đủ ngưng thực, nắm đấm của Tần Hà đã nện trúng mũi y.
Nam tử cẩm bào chỉ cảm thấy hai mắt tối sầm lại, trời đất quay cuồng, cơ thể bay ngược ra ngoài.
Chân nguyên toàn thân xao động, thân thể như muốn nứt ra.
"Xong rồi!"
Nam tử cẩm bào như rơi vào hâm băng, thâm nghĩ thất bại rồi.
Nhưng nỗi sợ hãi kinh khủng vẫn thúc đẩy y mạnh mẽ trấn áp chân nguyên, lại nhưng tụ ra một bức tường chân khí bảo vệ ở ngoài thân thể.
Đồng thời phóng ra mấy trăm tia sáng màu đỏ về phía phương hướng dự đoán, bắn ra như là bạo vũ lê hoa, lấy công làm thủ, hai bút cùng vẽ.
Đối phương âm mưu công kích, chắc chắn sẽ không bỏ qua một cơ hội trời cho như thế.
Liều mạng một lần!
“Bành!"
Dù sao cũng là cường giả cấp thân nửa bước Bỉ ngạn cảnh, phản ứng, phòng ngự cùng cơ sở thực lực là không gì sánh kịp.
Nếu tu sĩ bình thường ăn một quyền của Tần Hà, đã sớm chia năm xẻ bảy.
Mà nam tử cẩm bào không những mạnh mẽ chống đỡ được một quyền, còn điều chỉnh xong trạng thái chỉ trong nháy mắt rơi xuống, y trượt ra ngoài, cũng không bị đập ngã xuống đất.
Động tác tá lực có thể xưng là cảnh đẹp ý vui. Chỉ qua thời gian một hơi thở, nam tử cầm bào đã xua đi tăm tối trong mắt, khôi phục lại tâm nhìn.
Nhưng tầm nhìn khôi phục lại, không chỉ không khiến y buông lỏng một hơi, trái lại còn khiến toàn bộ lông tơ toàn thân y dựng đứng, trực tiếp rơi vào tuyệt vọng.
Cái xẻng đen tiên hà diễm diễm, cấp tốc phóng đại trong ánh mắt y.
Ngay sau đó... Bành!"
Nam tử cẩm bào lập tức cứng đờ, đồng tử mở rộng, đôi chân lún xuống giống như là cây đinh, trực tiếp bị đóng xuống đất.
Thời khắc hấp hối, y cuối cùng cũng thấy được dáng vẻ hỗn độn chí bảo bùng nổ.
"Thật sự con mẹ nó... Rất đẹp!"
Cảm thán một tiếng, nam tử cẩm bào dần dần gục đầu xuống, toàn thân tản ra ánh sáng rực rỡ, đó là công đức chỉ uy còn lại của y trở về với đất trời.
Tần Hà xem xét, quan sát cái xẻng đen trơn nhẫn bóng loáng một chút, sờ sờ, lại vươn tay đi sờ đầu của nam tử cẩm bào.
"Đầu này, tròn."