Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 117 - Chương 117: Mới Mở Ra Không Gian Ngư Trường

. Chương 117: Mới Mở Ra Không Gian Ngư Trường
Chương 117: Mới Mở Ra Không Gian Ngư Trường

Chử Trần Âm ngây ra một lát rồi đột nhiên giật mình, buột miệng nói: "Tối qua chúng ta không có chuyện gì á?"

Giọng của Phó Yến Đình đứng đắn hơn bình thường rất nhiều, dường như còn có chút nghiêm túc: "Đúng vậy, chẳng xảy ra chuyện gì hết. Chúng ta chẳng qua chỉ là uống rượu rồi ngủ chung giường với nhau cả đêm thôi."

Chử Trần Âm cảm thấy quá khó tin, nhất là khi nhìn thấy vết máu trên giường kia, nàng càng cảm thấy khó hiểu: "Nhưng mà..."

Không đợi Chử Trần Âm nói xong, Phó Yến Đình đã nói: "Quần áo của nàng là do nàng tự cởi, còn máu trên giường là máu của ta."

Hắn nói xong thì đưa tay sờ cổ mình, trên cổ có một dấu răng khá nông.

Chử Trần Âm không tin tưởng lắm: "Chàng nói thật hả? Có gạt ta gì không đó?"

Phó Yến Đình trả lời: "Có phải là sự thật hay không thì nàng hẳn là người biết rõ nhất rồi."

Chử Trần Âm hiểu ý hắn. Nàng mặc quần áo vào, vặn người một cái, thấy thân thể vẫn chưa có gì khác thường, xem ra những lời Phó Yên Đình nói đều là sự thật.

Phó Yến Đình nhìn nàng sau tấm rèm giường, đôi mắt hơi đỏ lên.

Đúng vậy, hắn đúng là đã lừa nàng.

Tối hôm qua thật sự xảy ra chút chuyện.

Đêm ngày hôm qua, vì say rượu nên hắn như người mất hồn mà bế Chử Trần Âm lên giường, họ suýt chút nữa đã làm chuyện phòng the.

Nhưng khi nhìn thấy đôi môi sưng đỏ kia của nàng thì hắn lại tạm thời mềm lòng, kiềm chế mọi ham muốn và chỉ ôm nàng ngủ.

Hai người vừa ngủ là ngủ hơn nửa canh giờ, Chử Trần Âm cũng không biết là đang mộng du hay là say rượu mà lại kéo hắn rồi cả hai cùng hôn nhau một cách nồng nhiệt một lần nữa.

Nụ hôn này vừa hôn đã không thể ngừng lại được nữa, ngoại trừ một bước cuối cùng thì những cái khác hai người đều đã làm hết rồi.

Phó Yến Đình không chỉ bị Chử Trần Âm cắn chảy máu mà còn phải xấu hổ thất bại dưới bàn tay ma quái của nàng.

Kết quả là hắn đã hoàn toàn tỉnh rượu. Hắn vội vàng thay tất cả những gì có thể thay, chỉ trừ cái khăn trải giường là hắn không thể kéo ra được.

Sau khi dọn dẹp xong, hắn mặc quần áo, xuống giường rồi đi ra ngoài tận hưởng gió lạnh suốt đêm.

Nếu như trước đây có người dám kiêu ngạo như vậy trước mặt hắn, hắn sẽ đánh gãy chân người đó rồi ném kẻ đó ra ngoài cho sói ăn.

Nhưng bây giờ người ấy lại là phu nhân của hắn, vậy thì dường như mọi chuyện lại trở nên hợp tình hợp lý.

Khi bình minh lên, bản thân hắn vẫn không hiểu đến cùng thì mình đang cố chấp vì điều gì, nhưng khoảnh khắc hắn vừa bước vào thì hắn lại đột nhiên hiểu được.

Vì hắn quý trọng người bên trong màn kia.

Mặc dù hai người bọn họ đã bái đường thành thân, nhưng vẫn chưa có tình cảm với nhau; hắn không biết Chử Trần Âm đang nghĩ gì nên mới không muốn làm chuyện giậu đổ bìm leo.

Nếu muốn động phòng hoa chúc thì phải lưỡng tình tương duyệt*. (*Đôi bên đều có tình cảm với nhau. )

Phó Yến Đình chưa bao giờ gần gũi như vậy với bất kỳ nữ tử nào. Hắn như một con sói ở Mạc Bắc, chỉ cần chọn được thê tử thì cả đời này cũng chỉ có thể là người đó.

Thế nên hắn không vội, về sau từ từ sẽ được thôi.

Sau khi Phó Yến Đình rời đi, Chử Trần Âm mới đột ngột nhớ tới không gian của mình.

Đêm qua đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, không gian chắc chắn sẽ có biến hóa.

Nàng trèo xuống giường rồi vội vàng tiến vào không gian, đi vào cửa tầng không gian thứ chín.

Quả là thế, giống y như nàng nghĩ, tầng không gian thứ chín đã thăng cấp xong.

Chử Trần Âm bước từng bước đến gần, sau đó chậm rãi đẩy cửa ra rồi bước vào trong.

Chỉ thấy trước mặt là một vùng biển bao la rộng lớn, cũng vì nó ở trong không gian nên phía cuối vùng biển này trông rất hư ảo, bên bờ biển có một ngư trường lớn.

Nàng hoảng sợ bước nhanh đến bên cạnh ngư trường.

Bình Luận (0)
Comment