Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 124 - Chương 124: Đích Tỷ Thèm Chết

. Chương 124: Đích Tỷ Thèm Chết
Chương 124: Đích Tỷ Thèm Chết

Nói xong, ánh mắt nàng ta còn không cẩn thận thoáng nhìn thấy được thủ cung sa (*) ẩn trong lớp xiêm y của Chử Trần Âm, nàng ta cười lạnh nói: "Nhìn xem, ngươi và Phó Yến Đình chắc là cũng chưa động phòng đâu nhỉ! Chắc chắn là do hắn xem thường dòng máu hạ tiện trên người ngươi cho nên mới không muốn chạm vào ngươi."

(*) Thủ cung sa: Là một cách đánh giá xem một người phụ nữ có còn "trinh nữ" hay không trong truyền thuyết của Trung Quốc cổ đại. Truyền thuyết nói rằng,"thủ cung" (tức là con tắc kè/thằn lằn) được nuôi bằng chu sa, sau đó giã nát nó rồi bôi lên tay chân của phụ nữ, thứ này sẽ không bị nước rửa trôi, nhưng nó sẽ tự tróc ra khi giao hợp.

Nếu đổi lại là nữ tử khác khi nghe thấy câu này thì chỉ sợ sẽ nổi trận lôi đình nhưng Chử Trần Âm cũng không nổi giận. Phu quân của nàng thì nàng là người hiểu rõ nhất, hôn đến cả miệng còn sưng lên thế kia thì là sao có thể ghét bỏ được.

Chử Trần Âm cũng không cho nàng ta cơ hội nói nữa, nàng chậm rãi đổ chén canh nóng trong tay lên đầu Chử đại tiểu thư rồi nói: "Tỷ tỷ, tỷ đừng vội nói chuyện, nào, từ từ ăn nhé."

Chử đại tiểu thư bị nóng đến mức không khỏi rên rỉ, nàng ta ôm mặt chửi ầm lên: "Chử Trần Âm, cái loại nữ tử tâm địa rắn rết nhà ngươi! Ta muốn giết ngươi!"

Vừa dứt lời nàng ta đã lao về phía Chử Trần Âm hòng muốn đánh nàng.

Chử Trần Âm nâng chân lên đá vào bụng nàng ta.

Chử đại tiểu thư đột nhiên té ngã xuống mặt đất, nàng ta ôm bụng đau đến đến mức chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.

Chử Trần Âm lại bưng một chén canh hoành thánh nóng hổi tới, chậm rãi đi đến bên người nàng ta, lạnh giọng hỏi: "Tỷ tỷ, còn muốn ăn nữa không?"

Chử đại tiểu thư trông thấy khuôn mặt lạnh nhạt kia của Chử Trần Âm thì lập tức lắc đầu: "Chử Trần Âm, ngươi không thể đối xử với ta như vậy được, ta là tỷ tỷ của ngươi!"

Chử Trần Âm nghe được hai chữ tỷ tỷ mà trong lòng không khỏi cười lạnh.

Loại nữ tử này không đáng để người ta thương hại, lúc trước nguyên chủ quỳ trên mặt đất cầu xin nàng ta buông tha cho mình, gọi nàng ta từng tiếng tỷ tỷ mà sao lúc ấy nàng ta không nhớ tới đó chính là muội muội của mình.

Đích nữ cũng được mà thứ nữ cũng thế, có một số người không liên quan gì đến thân phận mà chỉ đơn thuần là xấu xa mà thôi.

"Tỷ tỷ, không phải tỷ đói bụng sao? Sao lại không muốn ăn rồi?" Chử Trần Âm đẩy sợi tóc trên trán nàng ta ra cười lạnh nói.

Chử đại tiểu thư trừng mắt, giọng nói run rẩy hung ác nói: "Chử Trần Âm! Phó Yến Đình có từng nhìn thấy bộ dạng như vậy của ngươi bao giờ chưa? Có phải hắn vẫn luôn cho rằng ngươi là loại nữ tử yếu đuối dịu ngoan đúng không? Ngươi đoán xem nếu như hắn nhìn thấy bộ dạng ngươi như vậy thì hắn còn muốn ngươi nữa không!"

Chử Trần Âm nghe thấy lời này sao lại cảm giác có hơi quen tai.

Chử đại tiểu thư tưởng lời nói của mình có tác dụng, nàng ta lại tiếp tục nói: "Tốt nhất hôm nay ngươi nên giết ta đi, nếu ngươi không giết ta thì ta nhất định sẽ đi nói cho Phó Yến Đình biết ngươi là loại độc phụ thế nào! Ta sẽ bảo hắn bỏ ngươi!"

Nàng ta vừa dứt lời thì đột nhiên có một bóng dáng cao lớn đi đến bên cạnh nàng ta.

Chử Trần Âm còn chưa kịp phản ứng là ai thì chén canh hoành thánh nóng hầm hập trong tay nàng đã bị người này đoạt lấy.

Bát canh hoành thánh nóng hổi đã bị người này đổ từng chút một lên đầu Chử đại tiểu thư.

Chử đại tiểu thư kêu lên đau đớn, nàng ta vừa giãy giụa vừa nhìn xem người nào tới. Tới khi thấy rõ người đến là ai thì sắc mặt nàng ta lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ, giống như gặp phải điều gì đó rất kinh hoàng, nàng ta run giọng mở miệng: "Phó... Yến... Đình?"

Mặt Phó Yến Đình vô cảm mà đổ hết toàn bộ bát canh hoành thánh trong tay lên đầu Chử đại tiểu thư.

Bình Luận (0)
Comment