Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 125 - Chương 125: Chử Đại Tiểu Thư Phát Điên (1)

. Chương 125: Chử Đại Tiểu Thư Phát Điên (1)
Chương 125: Chử Đại Tiểu Thư Phát Điên (1)

Chử đại tiểu thư giãy giụa hô lớn: "Dừng tay! Ngươi mau dừng tay!"

Phó Yến Đình ném cái chén không lên bàn, mở miệng hỏi: "Chử đại tiểu thư đi đường gian khổ, hương vị hoành thánh này thế nào?"

Khuôn mặt dơ bẩn của Chử đại tiểu thư bị bỏng tới đỏ bừng, nàng ta vừa lăn vừa bò trên mặt đất, đứng lên hỏi Phó Yến Đình: "Phó Yến Đình... ngươi... sao ngươi lại ở chỗ này?"

Phó Yến Đình đi đến bên cạnh Chử Trần Âm: "Phu nhân của ta ở chỗ này thì tất nhiên ta cũng ở chỗ này rồi, nhưng sao trưởng tỷ cứ luôn miệng nói muốn ta bỏ phu nhân của ta vậy, có ý gì?"

Chử đại tiểu thư ngơ ngác nhìn hắn, trong lúc nhất thời nàng ta không biết nên đáp lại thế nào.

Trong lòng nàng ta tràn đầy cảm giác không cam lòng, lẽ ra lúc trước mình nên gả đến Phó gia mới đúng. Nếu như không phải nàng ta bắt Chử Trần Âm gả đến đó thay mình thì cũng không tới phiên một thứ nữ hạ tiện như Chử Trần Âm có thể lên làm phó thiếu phu nhân được.

Chử đại tiểu thư càng nghĩ càng giận, nếu sớm biết như thế thì không bằng tự mình gả đến đấy, nói không chừng bây giờ vẫn có thể ăn được một bữa cơm nóng.

Dường như Phó Yến Đình đã nhìn ra được nàng ta đang suy nghĩ cái gì, hắn duỗi tay ôm vai Chử Trần Âm , cố ý để lộ ra dấu vết cắn ái muội trên cổ mà Chử ái muội để lại, giọng điệu còn rất cưng chiều nói: "Ta và phu nhân nhà ta ân ái có thừa, tình cảm đậm sâu, làm sao có thể nói bỏ là bỏ giống như lời Chử đại tiểu thư nói được."

Nhìn thì rất bình thản nhưng lời nói lại tràn ngập sự khiêu khích.

Sắc mặt Chử đại tiểu thư lập tức tái nhợt, hai tay nàng ta run rẩy, đôi mắt gần như đỏ bừng khi nhìn thấy tay Phó Yến Đình đặt trên vai Chử Trần Âm.

Trước đây nàng ta từng đoạt đi nhân duyên của thứ muội, một lòng một dạ muốn gả vào Vạn gia. Hiện tại thì hay rồi, ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, kết quả mọi thứ đều thành công dã tràng.

Chử Trần Âm thấy vị đích tỷ vẫn luôn nhằm vào mình đã chịu đả kích quá đủ khiến trong lòng nàng âm thầm sảng khoái. Nàng còn cố ý nhón chân ngẩng đầu lộ ra bộ dáng thân mật thì thầm bên tai Phó Yến Đình, hỏi: "Sao chàng lại tới đây?"

Phó Yến Đình cũng rất phối hợp, hắn cúi đầu thấp giọng nói nhỏ bên tai nàng: "Ta thấy nàng đi lâu không trở về cho nên mới chạy tới chợ thử xem, này ngờ trùng hợp trông thấy nàng đang bố thí cho người ta ăn."

Chử Trần Âm bị lời nói của hắn chọc cười, khóe miệng nàng hiện lên ý cười nói: "Để chàng chê cười rồi, gia môn bất hạnh, lúc trước thì là đích mẫu lúc sau lại là đích tỷ."

"Không sao đâu, đều là thông gia cả đương nhiên phải chiêu đãi cho thật giống nhau rồi." Phó Yến Đình vừa nói vừa ngước ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Chử đại tiểu thư.

Chử đại tiểu thư thấy hai người bọn họ ngươi một lời ta một lời, bộ dáng quấn quít nhau như vậy thì trong lòng càng ghen ghét. Nàng ta cắn chặt răng không khỏi run lên, đôi tay nắm thành quyền uất hận nói: "Phó Yến Đình, tốt xấu gì ngươi cũng được sinh ra trong thế gia, là đích trưởng tử của Phó gia, sao ngươi có thể ân cần quan tâm thứ hạ tiện như Chử Trần Âm được chứ!"

Phó Yến Đình nghe thấy hai chữ hạ tiện thì khẽ cau mày, giọng điệu của hắn càng lạnh hơn: "Chử đại tiểu thư, hiện giờ Chử Trần Âm đã gả cho Phó gia nhà ta, nàng đã là người của Phó gia. Vừa rồi ngươi mở miệng ngậm miệng đều là từ tiện tì hạ tiện, nói vậy chẳng khác nào đang mắng Phó gia bọn ta."

Hắn vừa dứt lời, luồng hơi thở bức người đã bao trùm xung quanh khiến người ta không khỏi sợ hãi.

Người thường đều nói ở trên chiến trường Phó Yến Đình gặm nhấm ăn máu người, làm ra những chuyện hèn mạt mà không ai dám cản hắn.

Chử đại tiểu thư bị sát khí trên người hắn làm cho sợ ngây ngẩn.

Bình Luận (0)
Comment