Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 206 - Chương 206: Nghe Ngóng, Dò La Tin Tức (1)

. Chương 206: Nghe Ngóng, Dò La Tin Tức (1)
Chương 206: Nghe Ngóng, Dò La Tin Tức (1)

Sau khi nghe xong, những tên trinh sát kia vô cùng hoảng sợ, nhanh chóng móc họng cố gắng nhổ viên thuốc vừa mới nuốt vào trong bụng ra bên ngoài.

Chử Trần Âm cười nói: "Loại thuốc này chỉ cần đưa vào miệng thì sẽ lập tức có tác dụng, cho dù các ngươi có nhổ nó ra cũng vô dụng."

Mấy tên trinh sát này đều là những kẻ ba phải, gió chiều nào thì bèn thuận theo chiều đó, thậm chí chúng còn có thể ngả về cả hai phía, chỉ dọa dẫm bọn chúng như Phó Yến Đình cũng vô dụng mà thôi. Nếu như không đánh trúng vào điểm mà chúng sợ hãi, thì bọn chúng sẽ không ngoan ngoãn mà nghe lời được.

Quả đúng như dự đoán, những tên trinh sát đó lập tức trở nên trung thành, thật thà hơn, cùng nhau quỳ xuống cúi lạy, dập đầu với Chử Trần Âm và Phó Yến Đình nói: "Cô nương, Tướng quân, các vị yên tâm, chúng thần sẽ không giở mánh khóe gì đâu, các vị muốn có tin tức gì, chúng thần đều sẽ nghe ngóng, thăm dò cho các vị."

Chử Trần Âm thấy cũng khá tương đối, không đến nỗi nào, quay đầu lại nhìn Phó Yến Đình.

Phó Yến Đình hạ giọng ra lệnh: "Chúng ta muốn biết ở nơi đó của Hà Phó tướng quân có bao nhiêu binh sĩ, có bao nhiêu lương thảo, trong thành có phòng hộ gì, lương thảo được cất giấu ở chỗ nào?"

Những tên trinh sát kia vừa nghe vậy thì nhanh chóng nhận lời mà không dám làm trái: "Dạ vâng, thưa Tướng quân!"

Tên thủ lĩnh của những tên trinh sát kia ngẩng đầu lên nói với Phó Yến Đình: "Tướng quân, nếu như về chuyện binh sĩ thì có lẽ chúng thần biết có khoảng bao nhiêu quân sĩ..."

"Bao nhiêu?" Phó Yến Đình hỏi.

Tên trinh thám kia khẽ hạ giọng đáp lại: "Có lẽ khoảng chừng ba nghìn người."

"Chỉ có ba nghìn người?" Phó Yến Đình vô cùng ngạc nhiên, kêu lên.

Tên trinh thám đó khẽ gật đầu: "Đúng vậy, rất nhiều người đã rời khỏi Mạc Bắc, cũng không có quá nhiều người đồng ý chịu ở lại."

Phó Yến Đình cụp mắt xuống và trả lời lại: "Ừ, ta đã biết."

Ba nghìn người cũng không phải là nhiều, nhưng nếu như bọn chúng muốn miễn cưỡng tập hợp binh lực lại với nhau để đánh một trận tung hết sức thì cũng không phải là không có khả năng thắng.

Sau đó những tên trinh sát kia lại nói tiếp: "Chỉ có điều là thần cũng không biết rõ lắm về vấn đề lương thảo, lương thảo ở trong thành vô cùng trân quý, tất cả đều được Hà Phó tướng quân đích thân trông coi, canh giữ."

"Được rồi, bây giờ ngươi đi tìm hiểu đi." Phó Yên Đình ra lệnh.

"Dạ vâng, thưa Tướng quân!" Những tên trinh thám kia lớn tiếng mà dạ rang đáp lời.

Phó Yến Đình lập tức phái người đưa bọn chúng đi ra ngoài.

Sau khi dẫn những tên đó rời đi, Chử Trần Âm và Phó Yến Đình mới quay trở lại bên cạnh đống lửa.

Khi nãy Phó hầu gia và Phó phu nhân ở cách họ rất xa, nên cũng không nghe được họ nói gì một cách rõ ràng: "Bọn chúng có nguyện ý làm trinh thám cho chúng ta hay không?"

Phó Yến Đình trả lời lại: "Có ạ, cha, con vừa nghe bọn chúng nói, hiện tại ở bên trong thành Tử An chỉ có ba nghìn quân sĩ mà thôi."

"Chỉ có ba nghìn binh sĩ? Đó là chuyện tốt!" Phó Hầu gia vui mừng đến mức đứng bật dậy: "Chúng ta phải sửa chữa cung nỏ và thang mây* trong vài ngày tới, đợi đến khi thời cơ chín muồi, thì chúng ta sẽ trực tiếp tấn công và bao vây toàn thành!"

*云梯 /yúntī/: Vân thê là một loại thang dài dùng để công thành hoặc chữa cháy.

"Vâng, cha!" Phó Yến Đình lớn tiếng đồng ý.

Phó Hưng Thành và Phó Giang Hoằng vẫn còn đang cầm xiên thịt nướng trên tay, cắn một miếng thịt, rồi tươi cười nói: "Cha, hai chúng con muốn được dẫn quân ở tuyến đầu."

Phó Hầu gia cười nói, đồng ý: "Được rồi, hai người các con sẽ chiến đấu ở tiền tuyến."

Phó phu nhân ở một bên cũng cười nói: "Xem các con kìa, chắc hẳn các con đã ngột ngạt, chán nản lắm rồi."

Nhóm người co chân bỏ chạy một mạch cả đoạn đường, thật không dễ dàng gì chúng mới trở về địa bàn của mình trong khi rõ ràng chẳng có một trận đánh đàng hoàng nào diễn ra cả.

Bình Luận (0)
Comment