Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 217 - Chương 217: Lấy Một Cái Ao Lớn Từ Không Gian (2)

. Chương 217: Lấy Một Cái Ao Lớn Từ Không Gian (2)
Chương 217: Lấy Một Cái Ao Lớn Từ Không Gian (2)

Chử Trần Âm nghe trong đầu phảng phất đã có hình ảnh,"Nếu có thể khôi phục lại như trước, vậy thì tốt rồi."

Phó Yến Đình nhìn theo một mảnh đất vàng và cát vàng, nụ cười trên mặt dần dần biến mất.

Chử Trần Âm nhắm mắt lại, đi vào không gian.

Lần này, nàng đi tới chỗ ngư trường mà bình thường nàng không thường xuyên lui tới.

Ngoài các ngư trường chuyên dùng nuôi cá biển, theo thời gian chậm rãi phát triển thành một mảnh ngư trường nuôi cá nước ngọt rộng lớn giống như đại dương mênh mông.

Làn gió lạnh và ẩm thổi qua đây, lướt qua mặt, thật sảng khoái.

Nàng đã ở trong thời cổ đại khô cằn này lâu đến nỗi da nàng như muốn nứt ra.

Suy nghĩ được một lát, Chử Trần Âm đã có một quyết định táo bạo, đó chính là đem dời ngư trường nước ngọt này ra, như vậy là có thể lấp đầy toàn bộ cái ao khô kia.

Trong ao có nước, trong thành có thể lần lượt được lấp đầy dọc theo bờ sông.

Thị trấn nhỏ sắp trở thành đống đổ nát này sẽ có thể sống lại trong một thời gian ngắn.

Chử Thần Âm chưa bao giờ di chuyển thứ gì có diện tích lớn như vậy ra khỏi không gian, nàng không biết mình có thể thành công hay không.

Nếu như có thể thành công, thì so với xây một cái tháp nước sẽ thuận tiện hơn rất nhiều.

Sau khi Chử Trần Âm xác định ý nghĩ này, nàng chậm rãi đi tới bên cạnh ngư trường nước ngọt, vươn tay chậm rãi đặt tay lên mặt nước, nhắm mắt lại, yên lặng niệm ở trong lòng.

Khi một cơn gió nóng thổi tới, nàng cảm thấy mình đã rời khỏi không gian.

Chử Trần Âm chậm rãi mở mắt, ngẩng đầu nhìn về phía trước, giống như suy nghĩ của nàng, hồ nước lớn vốn khô cạn bị ngư trường nước ngọt nàng dọn ra chiếm cứ.

Có lẽ là bởi vì trong ngư trường thật sự là quá nhiều nước.

Rất nhanh nước đã từ trong hồ tràn ra, sắp nhấn chìm đến chân nàng.

Phó Yến Đình lập tức ôm lấy nàng, rồi cản người nhảy lên cao.

Từ trên cao nhìn xuống, dưới ánh trăng trắng bạc, ao nước to như vậy gợn sóng lăn tăn, sóng nước cuồn cuộn, dọc theo con sông từ trên cao chảy xuống.

Chử Trần Âm nhìn cảnh trước mắt, nàng cảm thấy rất vui mừng,"Thật tốt quá, chúng ta có nước rồi!"

Phó Yến Đình trước nay vẫn luôn điềm tĩnh, nhìn cảnh tượng trước mắt cũng trở nên kích động hơn, đôi mắt tràn đầy vui sướng: "Đúng rồi, có nước rồi!"

Nước chảy vào đường sông chầm chậm tuôn vào mạch nước ngầm của hồ nước này, dần dần nhiều cái giếng dưới lòng đất xung quanh cũng đã có nước.

Lúc này, trong không gian đột nhiên vang lên âm thanh máy móc của hệ thống: "Cố chủ* thân mến, tầng không gian thứ chín, không gian ngư trường sau khi rời khỏi hệ thống không gian, qua thời gian nâng cấp có thể tự động tiếp nước."

*người chủ thuê.

Tự động tiếp nước? Cũng có thể nói là, tiếp tục nâng cấp, không gian ngư trường này có thể liên tục không ngừng cấp nước, cho dù là trong năm ở đây không có mưa, cũng không thể khô hạn.

Chử Trần Âm kinh ngạc vui mừng không ngớt, nàng thực sự nghi ngờ mình là khuê nữ ruột của hệ thống này.

Phó Yến Đình vẫn có chút nghe không hiểu: "Lời vừa rồi có nghĩa là gì?"

Chử Trần Âm đi đến chỗ mặt nước, vốc một vốc nước lên uống một ngụm, cười đáp: "Có nghĩa là, dù cho cả Đại Dung Triều này có khô thành đất cát, nơi này của chúng ta cũng sẽ không thiếu nước!"

Hai mắt Phó Yến Đình ngây ra, trên mặt đầy vẻ chấn động.

Hắn nhìn mặt nước sáng lấp lánh trước mặt, có chút không dám tin tưởng.

Từ lúc Chử Trần Âm xuyên không đến nay, đây vẫn là chuyện đầu tiên có hơi phá vỡ năng lực chịu đựng của Phó Yến Đình.

Thậm chí hắn có chút nghi ngờ, không gian gì đấy đều là giả thôi, phu nhân của hắn chính là cửu thiên tiên nữ trên trời xuống đây.

Nếu không sao lại có thể xảy ra nhiều chuyện khiến người ta không thể tin được như vậy.

Cũng chính là lúc hai người bọn họ còn đang đắm chìm trong vui sướng, đằng sau đột nhiên truyền đến giọng nói của Phó Hưng Thành và Phó Giang Hoằng.

Bình Luận (0)
Comment