Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 218 - Chương 218: Dưới Giếng Có Nước Rồi

. Chương 218: Dưới Giếng Có Nước Rồi
Chương 218: Dưới Giếng Có Nước Rồi

"Nước! Ở đây có nước!"

"Đại ca, đại tẩu, ở đây có nhiều nước quá!"

Hai người bọn họ vừa đến đã phát hiện trước mặt là một hồ nước lớn.

Chử Trần Âm có hơi giật mình, không ngờ rằng hai người bọn họ lại theo qua đây, nhưng nhìn vẻ mặt của bọn họ, xem ra chắc là không phát hiện hồ nước lớn này được nàng dời từ không gian ra đây.

Phó Hưng Thành cùng Phó Giang Hoằng gần như hơi chạy lên trước, hai người cúi xuống mặt nước, dùng tay vốc từng ngụm nước uống.

Sau khi uống no, bọn họ mới lau đi nước bên khoé miệng, hướng về Chử Trần Âm và Phó Yến Đình hỏi: "Đại ca, tẩu tẩu, hôm nay lúc bọn ta đến ở đây không có nước, sao đột nhiên lại có thêm một hồ nước lớn như vậy thế?"

Nước chứa đầy trong hồ còn nhiều hơn gấp mười mấy lần lượng nước ban đầu của hồ, vì vậy trông cực kỳ to lớn.

Chử Trần Âm đáp lời: "Ta và đại ca đệ nghĩ rằng cũng thử đến tìm nguồn nước, vừa đến đây liền phát hiện hồ nước này vậy mà lại có nước, chắc là do mạch nước ngầm đột nhiên tuôn ra."

Dùng lý do này thì Phó Hưng Thành và Phó Giang Hoằng không tin cũng không được, nếu như bọn họ biết được đây là tác phẩm của tẩu tẩu mình, không chừng bây giờ đã quỳ trước mặt Chử Trần Âm, xin nàng phù hộ rồi.

Người không biết chuyện, còn cho rằng nàng là thần tiên phương nào.

Cả hàng người sau khi vui mừng xong, trở nên bình tĩnh.

Phó Yến Đình ngồi xuống, vạch ra kế hoạch nho nhỏ cho thành Tử An, tu sửa nhà cửa trong thành trước, tiếp theo khai khẩn ruộng đất, sau đó mới đem trồng cây cỏ.

Còn về việc có thể trồng hay không, không ai biết được.

Nhưng cứ thử trước cũng tốt hơn là không thử.

Sáng sớm hôm sau, huynh muội Phó gia đem tin tức này nói với Phó Hầu gia cùng Phó phu nhân.

"Có nước rồi?!" Phó Hầu gia đang ăn bánh, bởi vì kích động mà một miếng bánh trực tiếp bị nghẹn lại.

Phó phu nhân giúp ông ấy vỗ vỗ lưng:"Có nước? Có thật không? Vậy tốt quá rồi, chúng ta mau chóng vào thành đi!"

Kế hoạch ban đầu của mọi người hôm qua là hôm nay sẽ vào thành, vì vậy đồ đạc đều đã thu dọn xong.

Một hàng người ngồi xe ngựa hướng vào thành mà đi.

Mấy người Chương lão gia trong thành cũng phát hiện giếng trong nhà mình đã có nước, vui mừng đến mức suýt nữa không kịp thở, may là được cháu gái mình dìu lấy: "Tổ phụ, người không sao chứ?"

Cháu gái ông ấy vừa đúng lúc đến tuổi cập kê.

Mấy hôm trước vì để tránh né phó tướng quân Hà, Chương lão gia đem giấu nàng ấy trong hầm dưới lòng đất.

Nói ra, cũng là thê thảm, trước kia cũng là gia tộc lớn, bây giờ chỉ còn sót lại một cháu gái duy nhất đó.

Nhà chính của Chương gia đều ở Đô Thành, con trai lớn của Chương gia là chủ quản, ở Đô Thành cũng tính là có mặt mũi.

Cháu gái này là nữ nhi của con trai lớn với thê tử trước kia, thê tử của hắn lúc sinh xong nữ nhi không bao lâu thì lâm bệnh qua đời.

Ba ngày sau khi con dâu lớn bệnh mất, nữ nhân bên ngoài của con trai ông ấy tìm đến cửa, làm kế thất*.

*vợ sau

Ông ấy tức giận quay về Mạc Bắc, không muốn quản hắn nữa.

Sau đó nữa, ông ấy nghe nói cháu gái mình bị vị kế thất kia ức hiếp, cả giận mà đón cháu gái cùng nhau quay lại Mạc Bắc.

Hai ông cháu sống trong thành nhỏ này cũng được năm sáu năm.

Bây giờ Đô Thành đã trở nên hoang phế, ông ấy cũng chỉ xem như cả nhà con trai lớn đều đã chết.

Chương lão gia đỡ lấy tay cháu gái, cười nói: "Ta không sao, ông trời không bạc bẽo chúng ta mà, đợi lâu như vậy, cuối cùng có nước rồi!"

Chương tiểu thư vui mừng tới mức bật khóc, vừa lau nước mắt vừa gật đầu:

"Vâng, ông nội, cuối cùng chúng ta cũng có nước uống rồi!"

Mấy tháng nay, Hà phó tướng quân đã chiếm lấy nguồn nước duy nhất trong thành, bọn họ chỉ có thể hèn mọn mà cầu xin hắn ta mấy ngụm nước để sống tới bây giờ.

Bình Luận (0)
Comment