Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 219 - Chương 219: Hoàng Đế Ăn Cháo, Dân Ăn Thịt

. Chương 219: Hoàng Đế Ăn Cháo, Dân Ăn Thịt
Chương 219: Hoàng Đế Ăn Cháo, Dân Ăn Thịt

Bình thường, Chương lão gia còn phải chia nước cho cô cháu gái nhỏ của mình.

Hôm nay sắc mặt hai người vàng vọt, nếu hai ngày nữa vẫn không có nước thì có khi họ sẽ đi đời nhà ma.

Chương tiểu thư cúi người múc một ít nước từ giếng lên, cùng Chương lão gia uống.

Hai người vừa uống vừa cười nói.

Uống xong thì họ nghe Phó Hầu gia chuẩn bị vào thành, vội vàng ra cổng thành nghênh đón.

Sau khi vào thành, Phó Hầu gia cũng không quan tâm tới thân phận của mình, ông ấy ra khỏi xe ngựa, giúp mọi người tu sửa lại thành nhỏ hỗn độn này.

Đầu tiên, mọi người thu dọn hài cốt của dân chúng đã chết, rồi tìm một mảnh đất trống để mai táng họ.

Tiếp đến là sửa chữa những ngôi nhà đổ nát trên phố.

Mà nói tới việc sửa nhà, Vu đại gia thật sự có tác dụng lớn.

Mấy ngày nay ông ấy vẫn nghiên cứu bản vẽ mà Chử Trần Âm đưa cho, liên tục làm ra ba bốn người lính gỗ.

Mấy người lính gỗ này mặc dù chỉ tạm được nhưng vẫn có thể đi theo ông ấy làm mấy việc nặng nhọc.

Lúc Phó Hầu gia nhìn thấy mấy thứ này, khen ngợi không ngớt.

Vu đại gia nghe xong thì vui vẻ vô cùng, làm việc càng hăng say hơn.

Dưới sự sắp xếp của Phó Hầu gia, Phó phu nhân mang theo tất cả các nữ quyến đi dọn dẹp những ngôi nhà trước mắt có thể ở.

Chương tiểu thư nhiệt tình chỉ đường cho mọi người.

Chương tiểu thư nhỏ tuổi hơn Chử Trần Âm, nàng coi như có thêm một muội muội khác.

Liễu Triệt Nhi và Phó Viễn là nhỏ tuổi nhất, nhưng hai người lại rất hiểu chuyện, giúp mọi người quét dọn những chiếc lá khô ở trong sân.

Nương của Thanh Nhi thì mang theo mấy bà lão trong thành đi dọn dẹp hai nhà bếp.

Chử Trần Âm và Thanh Nhi cùng nhau giúp đỡ chuyển gạo, thịt khô, củ cải và các lương thực khác trên xe ngựa đưa tới vào nhà bếp.

Chờ mọi người rời đi, Chử Trần Âm còn lén lút lấy một rổ trứng gà, một túi bột mì lớn và một bình dầu ra từ không gian.

Nàng lén đổ dầu vào trong vại, rồi trả bình đựng dầu vào không gian.

Còn bên kia đang vội vàng xây nhà mới.

Ở huyện Húc Phong cách bọn họ ba trăm dặm, Hoàng đế và Vạn thừa tướng đang lo lắng bữa sau ăn gì.

Ngày đó trời giáng đá lửa xuống Đô Thành, người trong cung chạy không thoát được cái chết.

Hoàng đế suýt chút nữa cũng bị xà nhà rơi xuống đè chết, nhưng sau đó đã được Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử mang hộ vệ tới cứu ra.

Sau đó ông ta đi theo hai vị hoàng tử cùng với hai mươi hộ vệ và năm mươi sáu tiểu thái giám rời khỏi Đô Thành.

Đoàn người đi về phía Bắc tìm sự giúp đỡ từ Khương Quốc, dọc đường lại gặp Vạn thừa tướng chạy ra từ biển lửa.

Vạn thừa tướng bị đốt cháy mất một bàn tay, nhìn thấy Hoàng đế, ông ta khóc rống lên.

Đương nhiên, ông ta cũng không có ý định gì tốt, Hoàng đế vẫn còn sống, tức là quốc gia này vẫn còn.

Ông ta định mượn danh của Hoàng đế để dựng lại vương triều này một lần nữa.

Bọn chúng chạy trốn khỏi Phó Yến Đình, nhưng sau lưng lại âm thầm mua chuộc lòng người.

Dọc đường, họ và ba châu phủ khác lập ra cái mà họ gọi là hoàng cung ở trong một phủ đệ, trong huyện Húc Phong.

Tuy nhiên, thiên tai khắc nghiệt, cuộc sống của chúng ở đây cũng không dễ dàng.

Trước kia ở trong cung muốn ăn gì là có cái đấy, nhưng bây giờ mà ăn được một miếng thịt, Hoàng đế có khi sẽ phấn khởi tới mức "cả đêm không ngủ được".

Nhưng rồi, một tiểu thái giám bưng một nửa bát cháo trắng tới chỗ Hoàng đế:

"Hoàng thượng, tới giờ dùng bữa rồi ạ!"

Hoàng đế nhận lấy bát cháo, vốn có hơi khó nuốt, nhưng ông ta đột nhiên nghĩ tới Phó gia, lại vui vẻ lên: "Chúng ta mà đã khổ sở như vậy, lão Phó Hầu gia chạy trốn kia có khi chết đói dọc đường rồi cũng nên."

Tiểu thái giám cũng phụ họa: "Đúng vậy đấy ạ, Hoàng thượng, người ăn đi, chúng ta chịu đựng thêm chút nữa thôi, thiên tai mà dừng lại, chúng ta sẽ quay trở về Đô Thành!"

Hoàng đế gật đầu, nở một nụ cười.

Bình Luận (0)
Comment