Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 221 - Chương 221: Đôi Vợ Chồng Trẻ Bắt Đầu Làm Ruộng (2)

. Chương 221: Đôi Vợ Chồng Trẻ Bắt Đầu Làm Ruộng (2)
Chương 221: Đôi Vợ Chồng Trẻ Bắt Đầu Làm Ruộng (2)

Phó Yến Đình đáp: "Được, ta mang nàng đi."

Dứt lời, hắn ôm Chử Trần Âm lên, vác nàng lên vai.

Chử Trần Âm chỉ thấy cả trời đất quay cuồng, vội vỗ lưng hắn: "Chàng làm cái gì vậy? Thả ta xuống!"

Phó Yến Đình tung người nhảy lên nóc nhà: "Dẫn nàng đi xem!"

Chử Trần Âm cảm giác gió nóng thổi bên tai, nghe thấy thế thì ngừng cử động, ngoan ngoãn để hắn ôm đi.

Mảnh đất này vốn là ruộng của dân làng xung quanh đây, bởi vì ruộng đồng khô hạn, hoa màu đều héo khô hết nên họ đã rời đi, những ai không đi thì chết thảm dưới tay Hà phó tướng quân.

Chử Trần Âm ngẩng đầu xem xét kỹ, ước chừng có ba mươi mẫu, lớn hơn ba cái sân bóng một chút.

Phó Yến Đình hỏi nàng: "Nơi này thế nào?"

Chử Trần Âm đáp: "Không được to lắm nhưng đủ dùng."

Nói xong, nàng nhắm mắt lại, tiến vào không gian, chuyển mấy mẫu ruộng tốt ra ngoài.

Lúa xanh mơn mởn, được đặt trên mảnh đất hoang tàn này thật khiến người ta lác mắt.

"Như vậy cũng được à?" Phó Yến Đình hỏi.

Chử Trần Âm gật đầu: "Có thể, nhưng trước tiên chúng ta phải đào một cái kênh dẫn nước hồ tới đây."

Phó Yến Đình nghe vậy thì ngay lập tức bắt tay vào làm.

Cũng may hồ nước cách đó không xa, sức của Phó Yến Đình cũng rất mạnh, tốc độ làm việc rất nhanh.

Một con kênh dài đã hoàn thành.

Ruộng tốt có nước trong kênh tưới trở nên căng tràn sức sống.

Chử Trần Âm vỗ tay: "Ngày mai chúng ta tới xem tiếp, nếu không có lá vàng là không có vấn đề gì."

Phó Yến Đình gật đầu. Thật ra hắn không hiểu biết nhiều về trồng trọt, trong lòng hắn chỉ biết nghe vợ thì sẽ đúng.

Sự thật là Chử Trần Âm cũng không biết, nhưng Baidu biết.

Có gì không biết thì nàng sẽ vào không gian hỏi Baidu.

Cũng may máy tính của nàng trong không gian vẫn sử dụng được, đáng tiếc là không thể lướt Taobao.

Nếu sau này nâng cấp lên mà có thể lướt Taobao thì hoàn hảo.

Làm việc trên ruộng xong, hai người trở về phủ.

Ngày hôm sau, trời sáng.

Chử Trần Âm dậy sớm, đi ra trước sân, nhìn đại cổ thụ ngày hôm qua được tưới linh tuyền này đã bắt được nhú những mầm xanh lên.

Nàng vội quay về phía trong phòng để gọi Phó Yến Đình: "Nó còn sống kìa! Cái cây này vẫn còn sống!"

Phó Yến Đình ở trong phòng nghe thấy vậy thì lập tức kéo rèm cửa rồi nhìn ra ngoài sân, thấy đại cổ thụ kia mọc ra mầm xanh, trên gương mặt cũng hiện lên nụ cười.

Cái mầm xanh nhỏ nhỏ này mọc ở trên một cái cây héo khô vàng úa thật sự rất bắt mắt, đoàn người bọn họ đi cả một chặng đường dài như vậy, cuối cùng cũng có hy vọng.

Chử Trần Âm cúi người, xới đất gần rễ cây lên, nhìn thấy rễ cây cắm sâu vào bùn đất cũng mọc ra những nhánh rễ mới.

"Cái cây này xem như cứu được rồi."

Phó Yến Đình đi tới phía sau Chử Trần Âm, nói: "Chúng ta đi xem ruộng đi."

Chử Trần Âm đứng dậy, mỉm cười đáp: "Ừ, nếu mạ có thể sống được ở trong đất này, vậy về sau chúng ta có thể trồng trọt ở đây." Phó Yến Đình nắm tay nàng, sải bước ra ngoài.

Phó phu nhân và nương của Thanh Nhi đang ngồi trong may vá quần áo thì nhìn thấy hai người nắm tay nhau.

"Yến Đình và Trần Âm vội vã đi đâu vậy?"

Nương của Thanh Nhi xuyên chỉ qua kim, nhỏ giọng cười: "Phu nhân, Đại thiếu và đại thiếu phu nhân đây là tình cảm sâu đậm đấy."

Phó phu nhân nghe thấy vậy thì cong mày lên, tươi cười nói: "Chỉ cần quan hệ của hai đứa nó vẫn tốt thì mọi chuyện sẽ ổn cả."

Nương của Thanh Nhi ghé vào tai bà ấy rồi nói: "Qua mấy tháng nữa thôi là phu nhân sẽ có cháu để ôm đấy!"

Trước đây, Phó phu nhân vẫn còn khá lo lắng, nhưng sau khi tới Mạc Bắc thì bà ấy lại không vội, nơi này vì thiên tai mà trở nên hỗn loạn như thế này, thêm một đứa nhỏ nữa, bà ấy không biết phải nuôi thế nào.

Bình Luận (0)
Comment