Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 234 - Chương 234: Hai Người Trông Rất Giống Nhau (2)

. Chương 234: Hai Người Trông Rất Giống Nhau (2)
Chương 234: Hai Người Trông Rất Giống Nhau (2)

Hai người không biết Chử Trần Âm và Phó Yến Đình vẫn đề phòng, cho nên mới suy đoán tình cảm của bọn họ không tốt.

Nương của Thanh Nhi cau mày: "Cái này không thể được, tục ngữ nói gia hòa vạn sự hưng, nếu muốn gia hòa vạn sự hưng, trước hết phu thê phải đồng lòng."

"Đúng vậy." Phó phu nhân đáp, đột nhiên trên mặt bà ấy lại lộ vẻ buồn bã.

Nương của Thanh Nhi suy nghĩ một chút nói: "Phu nhân, người đừng nóng vội, tôi có một biện pháp."

Phó phu nhân vội vàng hỏi: "Biện pháp gì?"

Nương của Thanh Nhi chậm rãi cười nói: "Chúng ta trang điểm cho Đại thiếu phu nhân."

Lúc trước Nương của Thanh Nhi chỉ là một vị nông phụ, đương nhiên cũng chỉ có thể nghĩ đến biện pháp duyệt kỷ giả dung này.

Nhưng mà điều bà ấy nói cũng rất có lý.

Gần đây Chử Trần Âm bận rộn làm ruộng trồng trọt, đúng là đã quên trang điểm.

Đổi lại nếu là nam nhân bình thường, biện pháp này rất có hiệu quả.

Nhưng mà Phó Yến Đình cũng không vì vậy mà sinh lòng ghét bỏ nàng, không những thế mà hoàn toàn ngược lại, nếu hắn không bị phân tâm bởi chuyện trong thành, hắn ước gì mỗi ngày đều được vây quanh nương tử của mình, mỗi ngày cùng nhau làm ruộng.

Tạm thời Phó phu nhân cũng nghĩ không ra biện pháp gì tốt cho nên đã nghe ý kiến nương của Thanh Nhi, ban đêm, bà ấy thấy Chử Trần Âm đã trở lại, lập tức bảo nàng vào trong phòng, nói muốn may quần áo mới cho nàng.

Không gian trữ của Chử Trần Âm rất nhiều xiêm y, nàng cũng không thiếu cái gì, nhưng cũng không muốn đánh vỡ lòng tốt của Phó phu nhân nên đã đáp ứng.

Phó phu nhân suy nghĩ một chút, lấy ra vải vóc màu vàng nhạt, làm cho nàng một cái váy xếp nếp, sau đó lại thêm lụa trắng cùng vải vóc màu xanh biếc làm một kiện áo ngoài thêu bạc nhàn vân.

Bộ y phục này đã làm suốt ba ngày.

Sau khi Phó phu nhân làm xong, lập tức đưa bộ xiêm y này cho Chử Trần Âm để nàng thử một lần.

Sau khi Chử Trần Âm mặc xong, dung nhan vốn diễm lệ bây giờ lại trông rất vui tươi, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta chú ý tới.

Lúc này, đúng lúc Phó Hầu gia cũng tới, ông ấy thấy Chử Trần Âm trong bộ xiêm y này, lộ ra vẻ kinh ngạc: "Bộ xiêm y này, tại sao lại trông quen mắt như vậy?"

Phó phu nhân nhìn cũng cảm thấy quen mắt, đột nhiên nghĩ tới cái gì vội vàng nói: "Bộ xiêm y này trước kia ta làm cho Đình Nhi giống nhau như đúc."

Chử Trần Âm nghe được tên này, nghi ngờ nói: "Mẫu thân, Đình Nhi là ai?"

Phó phu nhân liếc mắt Phó Hầu gia trả lời: "Đình Nhi, tên đầy đủ là Hoài Vũ Đình, trong quá khứ là hài tử duy nhất của tiền thừa tướng Hoài đại nhân, trước kia, muốn gả cho phụ thân của con, nhưng cha của con lại rất vô tình với bà ấy."

Phó Hầu gia khẽ ho khan vài tiếng: "Chuyện quá khứ, đừng nhắc lại nữa."

Phó phu nhân cũng không nói tiếp nữa, cười nói với Chử Trần Âm: "Trần Âm, con ra bên ngoài đi, để ta xem một chút."

"Được, mẫu thân." Tay Chử Trần Âm xách xiêm y cười khanh khách đi ra ngoài.

Dưới ánh nắng bên ngoài, những sợi bạc trên người cô tỏa sáng rực rỡ, khiến khuôn mặt tươi cười của cô trông đặc biệt xinh đẹp.

Lúc này, Phó Yến Đình cũng tới, hắn đứng ở cửa viện, nhìn thấy ý cười trên vẻ mặt Chử Trần Âm, trên mặt hắn cũng bất tri bất giác hiện lên nụ cười.

Đột nhiên tất cả mọi người đều nhìn đến ngây người.

Trong lúc Phó phu nhân thất thần, đột nhiên giật mình: "Hầu gia, chàng mau xem Trần Âm, có phải dáng vẻ này có điểm tương đồng với Đình Nhi hay không."

Phó Hầu gia định thần nhìn lại, đâu chỉ là tương tự, liếc mắt một cái quả thực trông giống nhau như đúc.

"Tại sao có thể như vậy?" Ông ấy lộ ra vẻ sợ hãi.

Phó phu nhân chậm rãi nở nụ cười: "Có lẽ đây chính là duyên phận."

Phó Hầu gia cũng không nghĩ như vậy, lúc trước tất cả mọi người cho rằng Hoài Vũ Đình chết ở biên giới, thật ra là vì tránh né tiến cung mà Hoài Vũ Đình đã thoát xác.

Bình Luận (0)
Comment