Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 255 - Chương 255: Em Rể Nói Chuyện Cưới Xin

. Chương 255: Em Rể Nói Chuyện Cưới Xin
Chương 255: Em Rể Nói Chuyện Cưới Xin

Xưa nay hắn ta nói chuyện rất thẳng thắn, Phó Yến Đình đã quen từ lâu rồi.

Nhưng Phó Yến Đình lại quay đầu liếc nhìn Chử Trần Âm, người đang vắt hết óc để nghĩ xem phải trồng trọt thế nào để nâng cao sản lượng.

''Thôi đi, bây giờ thiên tai còn chưa qua, chúng ta còn sống sót là tốt rồi, làm Hoàng đế hay không cũng chẳng đáng kể. ''

Lâm Đại Nhân ngẩng đầu lên nhìn về phía Chử Trần Âm theo ánh mắt hắn.

Phó Yến Đình vừa ngẩng đầu một cái đột nhiên lại nghĩ đến muội muội của mình, hắn hỏi Lâm đại nhân: ''Đại Nhân, ngươi có còn muốn lấy vợ sinh con không?''

Lâm Đại Nhân lắc đầu: ''Lòng ta đã chết theo người mẹ quá cố kia của ta từ lâu rồi. ''

Phó Yến Đình nói nhỏ: ''Ngươi thấy muội muội nhà ta thế nào?''

Lâm đại nhân trẻ trung tài giỏi, mặt mũi cũng không tệ, quan trọng nhất là đối xử với mọi người cũng dịu dàng điềm đạm, mấy ngày qua dạy bọn nhỏ trong thành đọc sách, làm chuyện gì cũng tỉ mỉ chi tiết, là một người đàn ông rất tốt.

Phó Yến Đình đều nhìn thấy hết, hắn vẫn cảm thấy tính tình của muội muội mình quá tệ, thích hợp với kiểu đàn ông dịu dàng mềm mỏng nhưng lại cứng cỏi như thế này.

Lâm Đại Nhân uống một hớp trà, từ từ nói: ''Tam tiểu thư Phó là một nữ trung hào kiệt. ''

Phó Yến Đình nghe thì lông mày nhếch lên một phát, hắn nói thẳng: ''Nếu kêu ngươi trở thành rể hiền của Phó gia chúng ta, ngươi thấy thế nào?''

Lâm Đại Nhân nghe mà vẻ mặt cứng đờ lại, vội vàng đứng bật dậy, khom người chắp tay nói với Phó Yến Đình: ''Tướng quân, chuyện hôn nhân đại sự phải nói tới đôi bên tình nguyện, cả đời ta sẽ không bao giờ vừa gặp đã thấy thích ai ngoài nương tử của ta ra nữa, gả Tam tiểu thư cho ta sẽ khiến nàng ấy chịu thiệt thòi. ''

Chử Trần Âm ở bên ngoài, đúng lúc nghe nói như thế thì bước tới nói: ''Lâm Đại Nhân nói đúng đấy, chuyện hôn nhân này không gò ép được đâu. ''

Vẻ mặt của Phó Yến Đình có hơi mất mát, hắn vẫn luôn muốn Lâm Đại Nhân làm em rể của hắn.

Nhìn thế này thì có lẽ là không có duyên rồi.

Hắn lại rót thêm một chén trà cho Lâm Đại Nhân, cười nói: ''Lâm Đại Nhân, ngươi đừng sợ, chẳng qua ta chỉ nói thế thôi, nếu ngươi không bằng lòng thì thôi. ''

Đúng lúc này, Mục Chi Liễu tới, hắn ta lê đôi chân đã lành kha khá của mình từ từ bước tới.

Lâm Đại Nhân ngẩng đầu nhìn về phía hắn ta, đột nhiên như tìm được cứu tinh, đứng lên chỉ về phía hắn ta rồi nói: ''Ta thấy Mục công tử mới là một nhân tài tấn tú lịch sự, chi bằng... ''

Hắn ta còn chưa kịp nói hết, Phó Yến Đình đã ngắt lời: ''Không được. ''

Mục Chi Liễu không biết họ đang nói chuyện gì, trong lòng đang nghĩ ngợi vài hôm nữa sẽ dẫn Phó Giang Hoằng đến huyện thành vừa mới xây xong ở lan cận để nhìn thử, cho nên mặt mũi có vẻ rất vui.

Hắn ta ngồi xuống, tự rót cho bản thân một chén trà: ''Vừa rồi các ngươi nói gì vậy? Cái gì mà không được?''

Lúc này Phó Yến Đình cũng không tiện nhắc đến chuyện hôn sự của muội muội mình ngay trước mặt anh vợ của mình.

Nhưng Lâm Đại Nhân thì lại vô cùng kích động, nói ra hết một mạch: ''Phó tướng quân ấy, muốn tác hợp cho ta với Tam tiểu thư Phó, nhưng một kẻ góa vợ như ta làm sao xứng với Tam tiểu thư được. ''

''Nhưng Mục công tử ngươi thì khác, ngươi tuấn tú lịch sự lại chưa lập gia đình, xứng đôi vừa lứa với Tam tiểu thư nhất. ''

Mục Chi Liễu nghe vậy thì trong lòng thấy rất vui, cầm chén lên từ từ uống một hớp trà.

Lúc này, Lâm công tử lại nói tiếp: ''Nhưng mà Phó tướng quân lại nói là không được, đúng là quá đáng tiếc. ''

''Thế nên vừa rồi các ngươi nói không được là chuyện này à?'' Mục Chi Liễu ngừng cười, siết chặt cái ly trong tay mà hỏi.

Lâm công tử nhẹ nhàng gật đầu: ''Đúng vậy. ''

Hắn ta vừa mới dứt lời, toàn bộ bầu không khí trở nên đông cứng lại.

Bình Luận (0)
Comment