Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 264 - Chương 264: Đại Ca Lại Giả Bộ Bệnh (2)

. Chương 264: Đại Ca Lại Giả Bộ Bệnh (2)
Chương 264: Đại Ca Lại Giả Bộ Bệnh (2)

Hắn ta vội lắc đầu nói: ''Không cần đâu, đại phu đã kê đơn thuốc cho ta rồi, gần như là đã khỏi hẳn. ''

Chử Trần Âm lôi kéo hắn ta, muốn bắt mạch cho hắn ta.

Mục Chi Liễu đành phải hốt hoảng bỏ chạy.

Chử Trần Âm nhìn theo bóng lưng chạy trốn của hắn ta, phát hiện Đại ca của mình đúng là diễn viên chuyên nghiệp.

Cái gì mà chỉ có thể sống một năm nữa, e là giả hết.

Nhưng nếu thật sự có thể cho Nhị đệ tìm được lương duyên như ý thì cũng được.

Hiện tại cuộc sống trong thành Tử An đã đi vào quỹ đạo, mặc dù sắp có nạn rét nhưng nàng không sợ.

Nàng có thể quan tâm tới chuyện hôn nhân của hai người đệ muội này, bây giờ khắp nơi đều gặp nạn, gặp được người con gái đồng trang phải lứa thì cũng khó, huống chi còn là người con gái mà lòng mình thầm mến.

Chử Trần Âm cũng thở dài thườn thượt, ai cũng nói trưởng tẩu như mẹ, đúng là như vậy mà.

Nàng quay người đi vào trong thành.

Vừa mới vào thành đã thấy Phó Hưng Thành vội vã bước tới: ''Tẩu tẩu, tẩu tẩu, tẩu có thấy Đại ca đâu không?''

Chử Trần Âm lắc đầu: ''Chắc là chàng ấy tới thôn lân cận rồi, sao vậy Nhị đệ?''

Phó Hưng Thành sờ lên gáy nói: ''Có hộ gia đình trong huyện Cẩm đang làm ầm ĩ bên ngoài phủ của chúng ta, bọn họ muốn tẩu tầu và đại ca đi chủ trì công đạo cho họ. ''

'' ̀m ĩ cái gì rồi?'' Chử Trần Âm hơi bất ngờ.

Từ lâu nàng đã biết càng có đông người thì càng dễ có những chuyện lộn xộn lung tung thế này, nhưng không ngờ lại tới sớm như vậy.

''Tẩu tẩu, mau tới đó với ta đi. '' Phó Hưng Thành nói xong thì đi bên cạnh dẫn đường.

Chử Trần Âm đi theo sau lưng hắn ta, đến bên ngoài của Phó gia trong thành.

Chỉ thấy một người con gái trẻ tóc tai rối bời, mặc quần áo thô như miếng giẻ lau, nàng ta đang quỳ dưới đất với cơ thể run rẩy.

Sau đó ngẩng đầu lên thì lại thấy một người phụ nữ trung niên thân hình cao to, bên cạnh người phụ nữ trung niên còn có một người đàn ông đang đứng cúi đầu.

Phó Hưng Thành bước tới nói: ''Tẩu tẩu, gia đình này họ Tiền, là hộ gia đình đến thành Tử An của chúng ta sớm nhất, nhận ba con dê, bây giờ đã thành bảy tám con rồi. ''

Chử Trần Âm nghe xong thì thấy gia đình này cũng được tính là cần mẫn chịu khó.

Nàng hỏi: ''Đã xảy ra chuyện gì vậy?''

Phó Hưng Thành chỉ vào người con gái mặc quần áo rách rưới đang quỳ dưới đất nói: ''Vị cô nương này nói mẹ kế trong nhà nàng ta ngược đãi nàng ta, chạy tới chỗ chúng ta, muốn chúng ta phân xử thay cho nàng ta. ''

Phó Hưng Thành vừa mới nói xong, người phụ nữ trung niên cao to kia chống nạnh nói với vẻ giận dữ: ''Con nhỏ này nói năng xằng bậy, ngày nào ta cũng nuôi nó ăn ngon uống sướng, nó lại ra đường chửi bới nói xấu ta!''

Chử Trần Âm nhìn người con gái ăn mặc rách rưới quỳ dưới đất, nàng nhướng mày, ai mà có con mắt tinh đời thì đều có thể nhìn ra được ai đang nói thật.

Nàng nghiêm mặt hỏi người đàn ông đang cúi đầu không nói câu nào: ''Ngươi là chủ của nhà này à?''

Người đàn ông đó sợ hãi bó tay bó chân cứng ngắc, gật đầu: ''Dạ đúng ạ. ''

Chử Trần Âm nghiêm mặt hỏi ông ta: ''Nếu ngươi là chủ nhà này, vậy thì ngươi chính là cha của cô nương này, hai người các ngươi làm cha mẹ chồng ăn mặc chỉnh tề, nhưng lại cho con gái của mình mặc quần áo rách rưới, các ngươi còn nói với ta là các ngươi không ngược đãi họ nữa à. ''

Trong thành có quy tắc của trong thành, không phải đám người ô hợp nào cũng có thể được Phó gia họ che chở bảo vệ.

Cả cơ thể của người đàn ông run lên, ông ta cúi đầu, vẫn không dám nói một câu nào.

Xem ra là một kẻ sợ vợ.

Người con gái quỳ dưới đất nghe thấy tiếng của Chử Trần Âm, nàng ta vội vàng quỳ trước mặt nàng, vừa khóc vừa nói: ''Phu nhân, xin người mau cứu ta đi. ''

Bình Luận (0)
Comment