Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 268 - Chương 268: Áo Của Hoàng Đế Bị Người Ta Mặc

. Chương 268: Áo Của Hoàng Đế Bị Người Ta Mặc
Chương 268: Áo Của Hoàng Đế Bị Người Ta Mặc

Phó phu nhân cầm lấy áo choàng lông thỏ màu trắng mà mình đã nhung nhớ bấy nhiêu lâu nay, bà ấy cười nói: ''Ta còn nhớ lúc ra đi, Yến Đình nói nó đã tìm chỗ để giấu đi hết của cải trong nhà, xem ra là giấu ở chỗ của Trần Âm. ''

Phó hầu gia nhẹ gật đầu: ''Trần Âm đúng là phúc tinh của cả nhà chúng ta mà. ''

Ngoại trừ phòng của Phó hầu gia và Phó phu nhân, trong phòng của Phó Hưng Thành và Phó Giang Hoằng cũng đầy ắp những thứ đồ lúc trước của họ ở Hầu phủ, có rất nhiều chăm nệm và áo choàng, còn có một số quần áo nữa.

Hai người vô cùng mừng, vội vàng cầm đi thay.

Bây giờ thời tiết đang càng ngày càng lạnh hơn, mới mấy hôm trước mặc váy ngắn cũng thấy nóng, bây giờ phải mặc áo choàng rồi.

Trong phòng của Chử Trần Âm và Phó Yến Đình thì không đầy ắp đồ ở Hầu phủ như họ.

Nàng dọn chiếc giường cao su của mình ra, sau đó là chăm tơ tằm, chăn lông các thứ, để sang một bên chuẩn bị trước.

Cuối cùng còn có áo lông dùng khi leo núi và áo jacket có chất liệu vải lót cotton graphene.

Hai thứ này có hệ số chống lạnh cao nhất nên nàng giữ lại để chuẩn bị tránh nạn.

Chờ sau khi phân phát xong chăn nệm và áo khoác ra, hôm sau Phó Yến Đình lại dẫn người xây sửa lại các tòa nhà bên trong và bên ngoài thành một lượt.

Phó Yến Đình chịu trách nhiệm trong thành, Phó Hưng Thành chịu trách nhiệm ngoài thành.

Phó Hưng Thành và các thuộc hạ kiểm tra lại hết tất cả những căn nhà thôn bên ngoài thành, tới Tiền gia, hắn ta vẫn còn nhớ cô nương này bị thương.

Hắn ta vừa đi tới cửa thì đã gặp được Tiền Uyển Nhi.

Da mặt của Tiền Uyển Nhi đã tốt lên rất nhiều so với trước đó, dưới ánh nắng mặt trời chiếu rọi, trong trắng có hồng, mặc dù vết sẹo trên mặt vẫn còn đó, nhưng vẫn không ảnh hưởng đến vẻ xinh đẹp của nàng ta.

Phó Hưng Thành nhìn mà hơi ngẩn người.

''Phó Nhị công tử... '' Tiền Uyển Nhi nhỏ giọng gọi hắn ta.

Phó Hưng Thành hơi hoàn hồn, vội vàng sờ lên gáy rồi nói: ''Cô nương, ta muốn đến để hỏi một chút, nhà của các ngươi có lỗ hổng nào không?''

Tiền Uyển Nhi vội vàng mỉm cười trả lời: ''Không có lỗ hổng, trước đó Phó tướng quân đã phái người tới kiểm tra rồi. ''

Giọng nói của nàng ta thật ấm áp, giống như cơn gió nhẹ trong ngày xuân thổi lên mặt.

Lần đầu tiên Phó Hưng Thành đứng nói chuyện gần một cô nương như vậy, thoáng chốc tay chân hắn ta hơi luống cuống.

''Vậy... Vậy thì tốt rồi. ''

Tiền Uyển Nhi vội xoay người đi vào nhà, lấy một cái lò sưởi tay ra đưa cho hắn ta: ''Phó Nhị công tử, lò sưởi tay này là do ta làm, người nhận đi, xem như là tra ơn cứu mạng của người ngày hôm đó. ''

Phó Hưng Thành cúi đầu nhìn, chỉ thấy một chiếc lò sưởi tay nho nhỏ làm bằng đồng, bên trong là than được nung đỏ, bình thường dùng để làm ấm tay.

Hắn ta hơi ngạc nhiên: ''Ngươi còn biết làm cái này nữa à?''

Tiền Uyển Nhi cười nói: ''Lúc trước nhà ta có thợ rèn, lúc bình thường ta rảnh không có việc gì làm thì sẽ đi theo những người thợ rèn đó học rèn sắt, cho nên biết làm một vài món đồ nho nhỏ. ''

Phó Hưng Thành càng thấy khó tin, hắn ta thật sự không tày nào tưởng tượng được cô gái bé nhỏ yếu đuối trước mình đây lại biết rèn sắt.

Mặc dù từ nhỏ Tiền Uyển Nhi đã bị ức hiếp, những cũng chính vì có hoàn cảnh như thế nên hình thành nên tính cách nàng ta có thể chịu được cực khổ, có sức chịu đựng cao.

Nàng ta không chỉ biết rèn sắt, mà còn biết làm đồ trang sức.

Chỉ cần đưa cho nàng ta một thỏi bạc hoặc là vàng, nàng ta đều có cách để biến chúng thành vòng tay hoặc trâm cài tóc rất đẹp.

Sau khi Phó Hưng Thành biết đến những việc này, hắn ta lập tức nói cho Chử Trần Âm biết như một chuyện hiếm có khó tìm.

Chử Trần Âm nghe mà vô cùng mừng, có thể có được tay nghề khéo léo đến như vậy, nói không chừng có thể làm ra được các loại linh kiện ốc vít mà nàng muốn.

Bình Luận (0)
Comment