Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 270 - Chương 270: Làm Lò Than (2)

. Chương 270: Làm Lò Than (2)
Chương 270: Làm Lò Than (2)

Phó hầu gia vội vàng phái người tích trữ số nước mưa này.

Mặc dù Chử Trần Âm biết làm như vậy là tốn công vô ích, nhưng nàng vẫn làm theo.

Sau khi đã đặt hết toàn bộ các thùng gỗ trong sân, nàng lập tức đến ruộng đồng và vườn rau, phái người thu hoạch hết số lương thực sau cùng.

Không chỉ có vậy, nàng còn phái người đào hầm, trữ một ít trái cây rau quả dưới hầm, làm như vậy thì có thể vượt qua được nửa năm trời đông giá rét.

Đợi sau khi đã cất hết lương thực, nàng phái người đến từng thôn một, chuẩn bị hầm chứa cho từng nhà thôn dân, sau này dùng để chứa lương thực.

Lúc Chử Trần Âm quay về thì bị Tiền Uyển Nhi gọi lại: ''Thiếu phu nhân, bản vẽ lúc trước người đưa cho ta, ta đã làm xong rồi. ''

Chử Trần Âm vì thứ trình độ rèn sắt của Tiền Uyển Nhi nên đã lấy bản vẽ lò sưởi của hiện đại ra đưa cho nàng ta.

Không ngờ mới chỉ trong một buổi tối mà đã làm xong rồi.

''Nhanh vậy mà đã làm xong rồi sao? Đi, ta đi xem thử. '' Chử Trần Âm đi theo Tiền Uyển Nhi đến nhà của nàng ta.

Thấy chiếc lò ở trước mắt y hệt như trong tưởng tượng của mình, Chử Trần Âm mừng rỡ.

Kiểu dáng của lò sưởi này khá cũ kỹ, một lò sắt ống tròn, bên trong đốt than đá hoặc than lửa, sau đó ống khói sẽ dẫn khói đã đốt hết ra ngoài.

Hiện tại ở nơi này của họ không có điện, không dùng được lò điện và điều hòa không khí, chỉ có thể chế tác một ít lò đốt than đá trước thôi.

Lò sưởi này chỉ cần châm than đá liên tục thì cả căn nhà đều sẽ vô cùng ấm áp.

Chử Trần Âm vội vàng lấy than củi trong phòng để thử một chút, căn phòng nhanh chóng ấm dần lên.

Hiệu quả này khiến Tiền Uyển Nhi thấy hoảng sợ.

''Lò này đúng là dùng tốt quá, giống như giường sưởi của nhà chúng ta vậy. ''

Nhà của Tiền Uyển Nhi ở phương Bắc, vào mùa đông lạnh giá thì nhà nào cũng có giường sưởi.

Nhưng tính chất đất đai ở Mạc Bắc thì khác, xây giường sưởi không chắc được, sau đó còn thêm những trận bão cát ngẫu nhiên, đốt than chậu cũng không an toàn nên lò thế này thì lại vừa khớp.

Chử Trần Âm thấy làm được nên quyết định bảo Tiền Uyển Nhi dạy cho mọi người, sau đó cùng nhau bắt đầu làm thêm vài cái.

''Uyển Nhi cô nương, có lẽ phải nhờ ngươi vất vả dạy cho hộ vệ của Phó gia bọn ta một chút rồi. ''

Tiền Uyển Nhi mỉm cười đồng ý: ''Đương nhiên là được. ''

Chử Trần Âm phát hiện ra cô nương này đúng là bảo bối quý giá, nghĩ cái gì tới sẽ tới, nhân tiện lại rót cho nàng ta một chén trà, khiến nàng ta choáng váng mê man rồi sau đó đưa vào không gian, chữ trị hết cho toàn bộ các vết sẹo trên mặt nàng ta.

Tổng cộng làm tới làm lui chẳng bao nhiêu lần, vết sẹo đã giảm đi rất nhiều.

Sau khi Tiền Uyển Nhi ra khỏi không gian, tỉnh lại nhìn thấy mặt mình lại tốt hơn một chút, nàng ta không kiềm được nước mắt.

Trong mắt nàng ta, Chử Trần Âm cho nàng ta một khuôn mặt hoàn hảo là cha mẹ tái sinh, ân nhân cứu mạng của nàng ta.

Chử Trần Âm thấy nàng ta làm sắt vất vả quá, sau khi quay về nàng cố tình lấy một số áo choàng tốt một chút cho Thanh Nhi đem qua đó.

Thanh Nhi cầm áo choàng đi ra cửa, đúng lúc bắt gặp Phó Hưng Thành

''Thanh Nhi, ngươi đem mấy cái áo choàng này đi đâu vậy?'' Phó Hưng Thành hỏi.

Thanh Nhi phải đến phòng dệt gấp, thấy Phó Hưng Thành tới nên vội vàng đưa áo choàng trong tay mình cho hắn ta: ''Nhị thiếu gia, xin người thương cho, giúp cho ta một việc đi. ''

''Vội gì thế?'' Phó Hưng Thành nhận lấy áo choàng, cười hỏi.

Thanh Nhi kín đáo đưa áo choàng trong tay mình cho hắn ta: ''Xin người hãy giúp ta một tay đưa những cái áo choàng này cho Tiền cô nương kia đi. ''

Phó Hưng Thành đón lấy áo choàng, vô cùng sẵn lòng mà đi, giọng nói của Tiền cô nương kia nhỏ nhẹ ấm áp, ở bên cạnh nàng ta thấy vô cùng hiền lành.

''Được, ta đi đưa giúp ngươi, ngươi đi nhanh đi. ''

Bình Luận (0)
Comment