Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 271 - Chương 271: Nhị Công Tử Phí Gia Chỉ Thích Như Vậy Thôi

. Chương 271: Nhị Công Tử Phí Gia Chỉ Thích Như Vậy Thôi
Chương 271: Nhị Công Tử Phí Gia Chỉ Thích Như Vậy Thôi

Thanh Nhi mừng rỡ, vội vàng cảm ơn hắn ta: ''Đa tạ Nhị thiếu gia. ''

Phó Hưng Thành ôm chặt số áo choàng trong tay rồi đến nhà Tiền Uyển Nhi.

Phó Hưng Thành vừa đi vừa cúi đầu nhìn áo choàng trong tay mình.

Những chiếc áo choàng này nhìn cũng rất đẹp, nhưng mà hình như hơi to quá.

Phó Hưng Thành suy đi nghĩ lại, thế là lại ôm áo choàng đến phòng của Phó Giang Hoằng, đổi vài cái áo choàng của Phó Giang Hoằng.

''Cho nè, Nhị ca, ở đây có vài thứ tẩu tẩu mới cho, vừa hay muội mặc thấy nhỏ. '' Phó Giang Hoằng đưa áo choàng cho Phó Hưng Thành.

Phó Hưng Thành cầm lấy, mỉm cười nhẹ nhàng rồi rời đi.

Hắn ta ôm áo choàng vừa đi vừa khẽ hát ngâm nga đi tới gần nhà của Tiền Uyển Nhi, đợi khi sắp đến cổng nhà, đúng lúc hắn ta nghe thấy tiếng rèn sắt.

'Ầm! Ầm! Ầm!''

Phó Hưng Thành bước nhẹ lại, từ từ bước đến cửa nhà nàng ta.

Chỉ thấy Tiền Uyển Nhi xắn tay áo lên, cầm một cây chúa rèn sắt từng chút từng chút một.

Bình thường thấy nàng ta gầy gò yếu đuối, không ngờ sức lực của nàng ta rất lớn.

Điều này làm Phó Hưng Thành nhìn mà cũng ngây cả người, mặc dù biết là nàng ta biết kỹ thuật rèn sắt, nhưng bây giờ được nhìn tận mắt thì thật đúng là khác biệt.

Dáng vẻ đó đúng là rất đặc biệt.

Phó Hưng Thành kìm lòng không được mà nhoẽn miệng cười, tự nhủ: ''Cô nương quả là thần tiên ngàn dặm mới tìm được một người mà. ''

Đấy, cái tên này, không bị dáng vẽ hung dữ của người ta dọa sợ, mà còn rất yêu thích nàng ta.

Hắn ta ôm áo choàng gõ cửa mấy cái: ''Tiền cô nương, ta giúp tẩu tẩu mang đồ tới cho ngươi đây. ''

Tiền Uyển Nhi nghe thấy tiếng, vẻ mặt của nàng ta hơi ngạc nhiên: ''Nhị công tử, ngài tới rồi à. ''

Phó Hưng Thành đưa số áo choàng trong tay cho nàng ta: ''Tiền cô nương, đây là tẩu tẩu tặng cho ngươi, ngươi nhận đi. ''

Tiền Uyển Nhi nhận lấy, thấy toàn là những chất vải tốt nhất, nàng ta được yêu thương mà vừa mừng vừa lo: ''Áo choàng này quý báu quá, ta... ''

Phó Hưng Thành cười nói: ''Tiền cô nương, ngươi cứ nhận lấy đi. ''

''Nhưng mà... '' Tiền Uyển Nhi vẫn muốn từ chối, Phó Hừng Thành lập tức đổi chủ đề: ''Tiền cô nương, tay nghề rèn sắt của ngươi giỏi như vậy, sau này không biết có thể dạy cho ta một ít không?''

Tiền Uyển Nhi hơi sửng sốt, nàng ta cúi đầu xuống: ''Nhị công tử, ngài tốt nhất là đừng học những thứ nghề thô bạo như thế này. ''

Phó Hưng Thành lại cảm thấy vô cùng có hứng thú: ''Sao có thể gọi là thô bạo chứ? Học được ngón nghề này, sau này muốn tạo ra binh khí gì cũng có thể tự tạo ra được, hơn nữa xưa nay ta không thích những thứ xuyên tạc văn chương, chỉ thích thế này thôi. ''

Hắn ta nói xong, lại liên tục khen ngợi tay nghề của Tiền Uyển Nhi, nói nàng ta là nữ trung hào kiệt.

Vốn dĩ Tiền Uyển Nhi còn hơi tự ti, nhưng nghe Phó Hừng Thành nói như vậy thì bất giác mỉm cười, nàng ta hơi ngẩng đầu lên, để lộ cặp răng khểnh nho nhỏ, dáng vẻ xinh đẹp hoạt bát.

Phó Hưng Thành thoáng thấy sững sờ.

Tiền Uyển Nhi thấy hắn ta thất thần, nàng ta vội vàng ngưng cười, hỏi: ''Nhị công tử, ngài sao vậy?''

Phó Hưng Thành nhướng mày, cười hết sức ngờ nghệch: ''Tiền cô nương, ngươi xinh đẹp thật đấy. ''

Lời này của hắn ta phát ra từ tận đáy lòng, không có một chút ý lỗ mãng nào.

Nhưng vẫn khiến Tiền Uyển Nhi đỏ mặt.

Phó Hưng Thành nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của nàng ta, cho rằng nàng ta rèn sắt thấy nóng nên vội vào nhà rót cho nàng ta một chén nước.

Hắn ta thấy đã đưa đồ xong rồi, không tiện ở lại đây lâu nên cáo từ Tiền Uyển Nhi rồi rời đi.

Tiền Uyển Nhi đợi sau khi Phó Hưng Thành đi chưa bao lâu thì lấy mấy chiếc áo choàng kia ra, nhìn thật kỹ, cảm thấy những chiếc áo choàng này quá quý giá, định đưa trả lại cho Chử Trần Âm.

Nàng ta ôm áo choàng chuẩn bị đi ra ngoài, đúng lúc bắt gặp Vạn thừa tướng.

Bình Luận (0)
Comment