Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 279 - Chương 279: Nhị Đệ Bị Bắt Cóc Rồi

. Chương 279: Nhị Đệ Bị Bắt Cóc Rồi
Chương 279: Nhị Đệ Bị Bắt Cóc Rồi

Bên tai Phó Yến Đình còn văng vẳng lời của Mục Chi Liễu nói: ''Mặc dù ta với muội muội quen biết nhau chưa lâu, nhưng ta hiểu nữ nhân nhà chúng ta, các nàng thích nhất là cơ thể cường tráng... ''

Đêm nay, đèn trong gian phòng của Chử Trần Âm sáng cả đêm.

Nàng cũng không biết Phó Yến Đình phát điên vì cái gì, cả đêm đều không chịu yên một lần nào, khiến hôm sau nàng lại ngủ quên.

Vừa mới thức dậy đã nghe tiếng vang trong không gian vọng đến.

''Hoàn thành nâng cấp không gian tầng thứ mười hai. ''

Vốn dĩ cả người Chử Trần Âm còn đang đau nhức, nhưng nghe thấy câu đó thì lập tức ngồi dậy, sau đó tìm cách đi vào trong không gian.

Chỉ thấy toàn bộ số lúa nàng trồng vài hôm trước đều đã chín, không chỉ chín mà còn được hệ thống thu hoạch hết.

Lúc này Chử Trần Âm mới phát hiện không gian suối thần của nàng có thể tự động gieo hạt theo thời gian nâng cấp, tự động thu hoạch, nàng chỉ cần đến xem kho lúa của mình là được.

Nàng mừng rỡ không thôi, lập tức kiểm tra lúa vừa mới được gặt.

Lúa trồng trong không gian tốt hơn lúa trồng ở bên ngoài nhiều, hạt gạo chắc mẩy, mùi vị cũng thơm hơn nữa.

Sau khi Chử Trần Âm kiểm tra xong thì nàng đến không gian tầng mười hai.

Không biết lúc này bên trong sẽ có những gì.

Nàng hít một hơi sâu, đưa tay đẩy cửa ra, đi vào bên trong.

Chỉ thấy một kho hàng cỡ cực lớn chất đầy các loại than củi, than đá và cả than hòn nữa, đi sâu hơn vào bên trong còn có than tổ ong mà chỉ có ở thời hiện đại của họ mới có.

Chử Trần Âm từ từ đi vào trong với sự ngạc nhiên, bên trong có rất nhiều loại than.

Trong đó có một loại than gầy (antraxit) mà chỉ có thời hiện đại mới có.

Không chỉ có thể đốt được trong thời gian dài mà còn không có khói nữa.

Nàng cầm một cục lên xem, sau đó tiếp tục đi vào bên trong, mênh mông vô bờ bên trong đều là nhiều loại vật đốt.

Những thứ này đủ cho người của cả thành họ sống qua ba năm trời đông giá rét.

Tay của Chử Trần Âm hơi run lên nhè nhẹ, nàng nhận ra không gian này của mình đúng là muốn cái gì thì có cái đó.

Sau khi tỉnh táo lại, nàng đem một ít than tổ ong và than củi ra ngoài.

Phó Yến Đình vừa vào tới cửa đã thấy nàng đi ra từ không gian.

Có lẽ vì vừa rồi mới lấy than củi, nên mặt của Chử Trần Âm có một vết bẩn đen nhánh.

Phó Yến Đình bước nhanh tới, đưa tay ra dùng lòng bàn tay nhẹ nhàng lau sạch thứ đen nhánh kia, hắn hỏi với vẻ vô cùng xót xa: ''Nàng đi đâu thế này?''

Chử Trần Âm mỉm cười giơ than củi trong tay lên: ''Nhìn xem, đây là gì nè?''

Phó Yến Đình nhìn thứ trong tay nàng và cả dưới đất nữa, hắn hỏi với vẻ ngạc nhiên: ''Nàng lấy đâu ra nhiều than củi với than đá vậy?''

Chử Trần Âm đung đưa những thứ trong tay, nói cho hắn biết chuyện nâng cấp không gian.

Phó Yến Đình nhìn vẻ vui mừng của nàng, hắn cũng kìm lòng không đặng mà mỉm cười theo, nhận lấy một bao than củi mà nàng xách trong tay rồi nói: ''Tốt rồi, lần này chúng ta không cần lo lắng sẽ bị chết rét nữa. ''

Chử Trần Âm gật đầu nhẹ, lúc giương mắt lên thì phát hiện trên gương mặt của Phó Yến Đình có một vết thương nho nhỏ.

Nàng vội vàng đưa tay chạm nhẹ lên vết thương của hắn hỏi: "Yến Đình, sao mặt chàng lại bị thương vậy?''

Phó Yến Đình nắm lấy tay nàng nói: ''Đêm qua có người xâm nhập vào trong thành. ''

''Ai cơ?'' Chử Trần Âm nghiêm mặt hỏi.

Phó Yến Đình trả lời: ''Đêm qua Nhị đệ thoáng dậy lên ý định đi tìm Tiền Uyển Nhi, ai ngờ vừa mới tới cửa nhà của Tiền Uyển Nhi thì nhìn thấy có ba bốn người lén lén lút lút. ''

''Mấy người bọn chúng đều có võ công cao cường, sau khi bị Nhị đệ phát hiện, bọn chúng đã bắt đệ ấy với Tiền Uyển Nhi đi. Sáng nay lúc ta ra ngoài thì thấy một mũi tên bay tới từ phía đối diện, không cẩn thận nên mặt bị thương. ''

Bình Luận (0)
Comment