Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 283 - Chương 283: Cầu Hôn Nàng Ấy (2)

. Chương 283: Cầu Hôn Nàng Ấy (2)
Chương 283: Cầu Hôn Nàng Ấy (2)

Phó Hưng Thành gật đầu: ''Được. ''

Tiền Uyển Nhi cúi đầu, nàng ta hơi không sẵn lòng cho lắm: ''Nhị công tử, ta không thể bỏ ngài lại đây một mình được. ''

Phó Hưng Thành nắm lấy đôi vai nàng ta rồi nghiêm mặt nói: ''Uyển Nhi cô nương, ngươi về trước đi, nói cho tẩu tẩu và Đại ca nhà ta biết tình hình ở đây, họ chắc chắn có thể cứu ta ra ngoài. ''

Tiền Uyển Nhi nhẹ gật đầu.

Phó Hưng Thành nhìn mặt nàng ta, không biết đột nhiên ở đâu ra sự dũng cảm, hắn ta khẽ run tay, nghiêm mặt nói: ''Uyển Nhi, tối qua ta tới tìm ngươi là vì có chuyện muốn nói. ''

''Chuyện gì?'' Tiền Uyển Nhi ngẩng đầu nhìn vẻ mặt chân thành của hắn ta rồi hỏi.

Tay của Phó Hưng Thành càng run lên dữ dội hơn: ''Ta... Ta... ''

Tứ hoàng tử ở một bên thúc giục: ''Phó Nhị công tử, xong chưa vậy?''

Phó Hưng Thành nghiến răng, nói vội: ''Uyển Nhi, nàng có bằng lòng gả cho ta, làm nương tử của ta không?''

Tiền Uyển Nhi nghe mà sững người nhìn hắn ta, hàng mi dài rung động, dường như nghe không hiểu.

Phó Hưng Thành thấy nàng ta như thế thì cúi đầu với vẻ mặt đầy mất mát.

Ai ngờ, đột nhiên Tiền Uyển Nhi mỉm cười rạng rỡ, đỏ mặt nói: ''Nhị công tử phải sống sót đấy, đợi khi nào chàng về, ta sẽ gả cho chàng. ''

''Uyển Nhi?!'' Phó Hưng Thành mừng rỡ, hắn ta không quan tâm đến những người xung quanh đang nhìn chằm chằm, hắn ta đưa tay kéo Tiền Uyển Nhi ôm vào lòng.

Tứ hoàng tử nhìn cái vẻ đó của hai người thì cũng không thúc giục nữa, hắn ta bảo các thị vệ xung quanh quay mặt đi.

Đợi Phó Hưng Thành tỏ tình xong, Tứ hoàng tử thật sự đưa Tiền Uyển Nhi về.

Sau khi đưa về, lại phái người đến dặn dò Phó gia mau mau đưa lương thực tới.

Chử Trần Âm biết được chỗ của bọn họ nhờ Mục Chi Liễu, sau đó nàng và Phó Yến Đình chia thành hai đường đi qua đó.

Một đường mang lương thực theo, đường còn lại âm thầm lẻn vào bên trong nơi đóng quân của bọn họ.

Nơi đóng quân của mấy người Tứ hoàng tử là phía sau một đồi cát nhỏ, nhìn từ hướng của thành Tử An thì vừa khéo được che chắn cực kỳ kín kẽ.

Chử Trần Âm nhân lúc Phó Yến Đình đem lương thực đến đó, nàng và Mục Chi Liễu lén lẻn vào từ phía sau.

Mục Chi Liễu vừa bảo vệ Chử Trần Âm ở sau lưng mình, vừa đi về phía trước: ''Muội muội, muội đi theo sau lưng ta đi, ta bảo vệ muội. ''

Chử Trần Âm nhẹ gật đầu.

Lúc này, đột nhiên có một tên thủ vệ xuất hiện.

''Coi chừng. '' Mục Chi Liễu rút thanh kiếm dài ra, đè đầu Chử Trần Âm lại, bảo vệ nàng dưới người mình.

Thủ vệ nghe thấy tiếng, hắn ta nhìn qua bên này nhưng không thấy ai nên tiếp tục đi về phía trước.

Chử Trần Âm bị đè đầu, cổ rụt lại nên hơi không thở được.

''Huynh trưởng, huynh không cần phải... ''

Nàng còn chưa kịp nói hết, Mục Chi Liễu đã lập tức ngắt lời nàng: ''Suỵt, muội muội, đừng lên tiếng. ''

Chử Trần Âm chỉ hơi nghiêng đầu, chở thấy đột nhiên sau lưng có một tên thủ vệ bước tới, trong tay hắn ta còn cầm một cây đao.

Nàng hành động cực kỳ nhanh, bước về phía trước, dùng hết sức để đánh tên thủ vệ kia ngất xỉu.

Mục Chi Liễu nhìn về phía trước, nghe thấy tiếng ở sau lưng vọng tới, hắn ta còn dặn dò nàng: ''Muội muội, đừng có lên tiếng. ''

Nhưng hắn ta vừa mới quay đầu lại thì đã thấy tên hộ vệ nằm dưới đất, hắn ta nhìn Chử Trần Âm với vẻ ngạc nhiên: ''Muội?''

Chử Trần Âm sãi bước đi về phía trước, vỗ vai hắn ta: ''Huynh trưởng, huynh đừng lên tiếng. ''

Suýt chút nữa thì cằm của Mục Chi Liễu đã rớt xuống đất, hắn ta không ngờ võ công của người muội muội mới vừa nhận nhau chưa bao lâu này của mình lại giỏi đến như vậy.

Chử Trần Âm tiếp tục đi về phía trước, phát hiện ra mấy căn lều vải.

Trong đó có một căn lều có nhiều thủ vệ đứng canh ngoài cửa nhất, nàng đoán chắc là nơi Phó Hưng Thành bị giam giữ.

Bình Luận (0)
Comment