Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 284 - Chương 284: Đi Bắt Cóc Con Tin

. Chương 284: Đi Bắt Cóc Con Tin
Chương 284: Đi Bắt Cóc Con Tin

Nàng vội vàng xoay người liếc nhìn Mục Chi Liễu, sau đó chỉ chỉ về phía căn lều vải kia.

Mục Chi Liễu lập tức hiểu ra ý của nàng, hắn ta nhẹ gật đầu.

Chử Trần Âm lén lút lẻn vào phía sau căn lều vải một mình.

Chỉ thấy bên trong không có một ai, nàng thầm cảm thấy không ổn, quay người định rời khỏi đây.

Nhưng đúng lúc này thì bên ngoài lều có người đến.

''Tam điện hạ. ''

Theo sau tiếng của thủ vệ truyền đến là một người đàn ông từ bên ngoài bước vào.

Chử Trần Âm nhanh trí quay người trốn ra đằng sau tấm bình phong.

Sau tấm bình phong có một thùng gỗ lớn, bên trong chứa đầy nước.

Xem ra là người đàn ông này đang định đi tắm, trong lòng nàng không kìm được mà thấy khinh thường, hiện tại nước vốn đã ít mà còn lãng phí như thế nữa.

Người đàn ông sau tấm bình phong từ từ đi về hướng thùng gỗ lớn, Chử Trần Âm lén chạy tới sau tấm bình phong từ phía sau.

Người đàn ông nghe thấy được tiếng bước chân rất nhỏ, hắn ta quay phắc đầu lại nhìn, chỉ thấy sau tấm bình phong chẳng có một ai.

Người đàn ông sờ lên gáy mình rồi đi đến phía sau, chuẩn bị cởi áo nơi dây lưng đi tắm.

Chử Trần Âm trốn lên xà nhà, định tìm đúng thời cơ sẽ rời khỏi nơi này.

Tai của người đàn ông này dường như nhạy cảm hơn so với người bình thường rất nhiều, chỉ cần Chử Trần Âm hơi nhúc nhích thôi là động tác tắm rửa của hắn ta sẽ chậm dần lại.

Chử Trần Âm chỉ có thể im lặng ở lại đây đợi đến khi hắn ta rời đi trước.

Tốc độ tắm của người đàn ông đó rất chậm, Mục Chi Liễu chờ ở bên ngoài hơi sốt ruột, sau khi hắn ta quan sát kiểm tra xung quanh xong thì quyết định sẽ đến nơi khác tìm thử.

Hắn ta quay đầu xác nhận là Chử Trần Âm ở trong lều vải không sao hết, sau đó hắn ta phóng tới bên lều vải.

Chử Trần Âm ở trong lều vải, người đàn ông kia dường như đang đứng trên cùng một cán cân với nàng, cứ tắm cứ rửa, vốn dĩ ban đầu còn có một ít hơi nước, dần dần ngay cả hơi nước cũng tan đi hết không còn nữa.

Chử Trần Âm quyết định hai người cứ nhây qua nhây lại như vậy cũng không phải cách.

Đang lúc nàng do dự nên làm thế nào cho phải.

Đột nhiên người đàn ông bên dưới đứng dậy, mặc quần áo vào tử tế, nói với nàng: ''Xuống đây đi. ''

Chử Trần Âm thấy thế thì cũng không trốn nữa, nàng nhảy xuống.

Thay vì cứ kiên quyết chống cự thì chi bằng đánh cho hắn ta một cú ngất xỉu, tốt nhất là còn có thể bắt làm con tin.

Người đàn ông đó mặc quần áo vào đàng hoàng, quay người định rút thanh kiếm dài khác ra.

Chử Trần Âm nhanh chân xông lên trước, đá một cú làm thanh kiếm văng ra.

Người đàn ông lấy con dao găm bên cạnh thùng gỗ ra, định đâm vào cổ Chử Trần Âm.

Chử Trần Âm phản ứng nhanh nhạy, xoay tròn người, đá vào bụng của hắn ta.

Người đàn ông ngã thẳng vào trong thùng gỗ.

Bọt nước văng tung tóe, Chử Trần Âm nhặt thanh kiếm dài dưới đất lên chĩa vào hắn ta.

Lúc này người đàn ông cũng nhìn thấy rõ mặt mũi của Chử Trần Âm, hắn ta trợn mắt há hốc mồm, nói với giọng ngạc nhiên xen lẫn thán phục: ''Mẫu hậu?!''

Mẫu hậu? Mẫu hậu gì?

Chử Trần Âm hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn kề kiếm lên cổ của hắn ta, nàng lạnh giọng hỏi: ''Phó Hưng Thành đâu?''

Người đàn ông thay đổi dáng vẻ hung hãn vừa rồi, hắn ta nói với vẻ xúc động: ''Mẫu hậu, là con đây, con là Hoàng nhi của người đây mà!''

Chử Trần Âm thiếu điều trợn trắng mắt, tuổi của người đàn ông này còn muốn lớn hơn cả nàng, sao lại thành con của nàng được?

Nàng nói bằng giọng lạnh lùng: ''Đừng đổi chủ đề ở đây, mau nói ra Phó Hưng Thành đang ở đâu?''

Người đàn ông nhìn Chử Trần Âm chăm chú, cả khuôn mặt đều là vẻ không thể tin nổi: ''Không thể nào, người chính là mẫu hậu mà, người rõ ràng giống mẫu hậu như đúc. ''

Bình Luận (0)
Comment