Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 293 - Chương 293: Trả Lại Sự Trong Sạch Cho Người Của Phó Gia

. Chương 293: Trả Lại Sự Trong Sạch Cho Người Của Phó Gia
Chương 293: Trả Lại Sự Trong Sạch Cho Người Của Phó Gia

Tứ hoàng tử giật mình, con dao găm trong tay xém chút đã rơi xuống: ''Ngươi nói phụ hoàng của ta đang ở trong thành?''

Phó Yến Đình trả lời: ''Đúng vậy, ông ta đang ở trong thành, ta chưa giết ông ta. ''

Nét mặt của Tứ hoàng tử hết sức hoảng hốt, nếu đổi lại là một người bình thường, sợ là đã băm phụ hoàng của hắn ta thành trăm mảnh rồi.

Chỉ nghe Phó Yến Đình nói tiếp: ''Bây giờ ông ta đang ở trong tay ta, ta muốn cho ông ta xuống địa ngục lúc nào, thì ông ta phải xuống địa ngục lúc đó, nhưng nếu ông ta chết, vậy sự trong sạch của Phó gia bọn ta thì sao? Trong mắt của bách tính, bọn ta vẫn là tội nhân thông đồng với địch phản quốc! Sau này trong ghi chép lịch sử, Phó gia bọn ta cũng là người đại nghịch bất đạo. ''

Đột nhiên Tứ hoàng tử hơi hiểu ra ý của hắn: ''Ý ngươi là?''

Phó Yến Đình lấy một tờ giấy trắng không và một cây bút từ trong ngực áo ra đặt trước mặt hắn ta: ''Ta không cần mạng của ngươi, ta muốn sự trong sạch của Phó gia bọn ta. ''

Tứ hoàng tử dần thả lỏng bàn tay cầm dao găm, ngồi xổm xuống nhặt giấy bút dưới đất lên.

Phó Yến Đình gằn từng chữ: ''Ta muốn ngươi phải lấy danh nghĩa là Tứ hoàng tử của nước Đại Thành, viết lại lịch sử cho nước Đại Thành một lần nữa, viết lại tên tuổi của Phó gia bọn ta, để mấy trăm mấy ngàn năm sau, người trong thiên hạ đều biết cả nhà Phó gia ta trung thành hết lòng. ''

''Hiện tại thiên tai xảy ra ở khắp nước Đại Thành, đại thần trong triều từ lâu đã trôi dạt khắp nơi, chỉ có thứ mà ngươi viết thì người trong thiên hạ mới tin. ''

Tứ hoàng tử lắng nghe lời hắn nói, vẻ mặt hơi run sợ, sự hoảng sợ đó qua đi thì từ từ nắm chặt lấy cây bút mà Phó Yến Đình đưa cho hắn ta.

''Được, ta nghe theo ngươi, ngươi muốn ta viết cái gì thì ta viết cái đó. ''

Hắn ta nói, còn móc một con dấu của hắn ta từ trong ngực áo ra: ''Thứ này là sau khi thoát ra khỏi cung ta luôn mang theo bên người, đúng lúc có thể phát huy được tác dụng. ''

''Có con dấu của ngươi thì tất nhiên là tốt nhất rồi. '' Phó Yến Đình trầm giọng đáp, sau đó chắp tay nói với Phó hầu gia ở sau lưng: ''Cha, người cảm thấy con làm vậy thế nào?''

Trong đôi mắt của Phó hầu gia ánh lên sự tàn độc, cúi đầu phất tay nói: ''Mọi thứ đều nghe theo Yến Đình con. ''

Tứ hoàng tử lập tức mừng rỡ, vội vàng quỳ xuống đất dập đầu với Phó hầu gia và Phó Yến Đình.

Hắn ta cũng không phải là người không có chút chính trực nào, nhưng hắn ta biết ở thời thiên tai hoành hành như ngày nay, chỉ có chính trực thôi thì không được, hắn ta chỉ muốn giữ mạng cho người thân của mình.

Lúc trước trong cung của lão Hoàng đế không có ba ngàn phi tử thì cũng có ba trăm, mỗi một phi tử đều có khuôn mặt hơi giống với mẹ ruột của Chử Trần Âm.

Mẹ ruột của Tam hoàng tử và Tứ hoàng tử đã chết từ lâu, từ nhỏ hai người đã sống nương tựa vào nhau, bình thường ngoài việc phải giữ mạng giữa hàng đống các Hoàng tử, còn phải giành ăn giành uống từ tay của các thái giám trong cung.

Bình thường Hoàng đế cũng rất ít quan tâm đến bọn họ, cùng lắm là lấy chân dung của Liễu Yêu Nhi ra cho bọn họ xem, nói đó là mẹ ruột của bọn họ.

Từ nhỏ Tam hoàng tử đã luôn khao khát có được tình thương của mẹ, cho nên hắn ta tin tưởng vững chắc vào Hoàng đế mà không mảy may nghi ngờ.

Nhưng Tứ hoàng tử thì thông minh hơn rất nhiều, hắn ta đã nhận ra có gì đó không đúng từ lâu rồi, nhưng lại không điều tra ra được rốt cuộc mẹ đẻ của mình là vị phi tử nào, năm đó thật sự có rất nhiều phi tần qua đời vì sinh Hoàng tử.

Cho nên đối với Tứ hoàng tử mà nói, Tam hoàng tử chính là người thân duy nhất của hắn ta.

Sau khi Tứ hoàng tử nhận lấy giấy bút thì thật sự hết lòng hết dạ chấp nhận viết lại lịch sử của nước Đại Thành một lần nữa.

Bình Luận (0)
Comment