Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 333 - Chương 333: Sau Này Vẫn Có Thể Gặp Lại

. Chương 333: Sau Này Vẫn Có Thể Gặp Lại
Chương 333: Sau Này Vẫn Có Thể Gặp Lại

Ninh Trần Viễn cầm trường kiếm trong tay, khoanh tay nghiêng người nhìn hai người đó đáp: "Trước kia Vương gia đắc tội không ít người, mấy người này đến để trả thù, họ bắt người, chẳng qua vì biết được người là nữ nhi vừa tìm lại được của Vương gia."

Chử Trần Âm tiến đến gần hỏi: "Kẻ thù? Kẻ thù gì? Sao ta chưa từng nghe cha nương nói."

Ninh Trần Viễn rũ mắt xuống, khuôn mặt lạnh lùng không nhìn ra là vui hay buồn: "Vương gia sợ người lo lắng nên đương nhiên sẽ không nói, sau này quận chúa vẫn nên cẩn thận hơn, dù sao ở Khương quốc cũng không an toàn như người nghĩ."

Hắn ta nói xong, quay người chuẩn bị rời đi.

Chử Trần Âm nhìn bóng lưng quen thuộc của hắn ta, lại không nhịn được hỏi: "Ninh tướng quân, trước đó ngươi chưa gặp ta thật sao?"

Ninh Trần Viễn dừng lại quay đầu nhìn nàng với ánh mắt dò xét, rất lâu sau mới hỏi lại: "Người không phải Chử tiểu thư đâu đúng không."

Chử Trần Âm ngẩn người, thu lại vẻ mặt kinh ngạc hỏi: "Ninh tướng quân sao lại hỏi vậy?"

Ninh Trần Viễn chậm rãi đáp: "Năm năm trước ta có đến Chử phủ ở Đô Thành một chuyến, Chử tiểu thư lúc đó và bây giờ hoàn toàn khác nhau."

Chử Trần Âm thở phào nhẹ nhõm, linh hồn nàng xuyên đến thân thể của Chử tiểu thư, đương nhiên nàng chính là Chử tiểu thư.

"Ninh tướng quân, ngươi cũng nói đã là năm năm trước, thời gian năm năm có thể khiến người khác thay đổi rất nhiều."

Ninh Trần Viễn giống như không tin: "Từ thân thủ lúc nãy của người, không giống được luyện trong vòng năm năm này."

Chử Trần Âm hơi tập trung suy nghĩ, cố gắng tìm kiếm ký ức của nguyên chủ trong đầu.

Quả là không sai, nguyên chủ trong năm năm trước đúng là đã gặp qua một người kỳ lạ.

Nhưng người đó mặc áo đen, đeo cái mạng che mặt, chỉ gặp lướt qua, cũng không để lại nhiều ký ức sâu sắc trong đầu nàng.

Chử Trần Âm nghĩ xong, cười nói: "Ninh tướng quân, vừa nãy ta đã hỏi ngươi mấy lần trước đó có phải đã từng gặp ta không, ngươi nói không có, ta đang tò mò sao nhìn ngươi lại quen như vậy, như vậy xem ra chắc năm năm trước vào đêm đó, ngươi giúp ta trèo khỏi tường Chử phủ."

Ninh Trần Viễn mở to mắt: "Người vẫn còn nhớ?"

Chử Trần Âm cười nói: "Đương nhiên nhớ, chỉ là lúc đó Ninh tướng quân che mặt, ta cũng không dám khẳng định có phải là ngươi không."

Ninh Trần Viễn nghe xong, mới thu lại khí thế lúc nãy, lộ ra vẻ áy náy: "Là ta hiểu lầm rồi."

Chử Trần Âm không phải xuyên không đến, tất cả dáng vẻ kỳ lạ của hắn ta, bắt nguồn từ sự hoài nghi đối với nàng.

Vị Ninh tướng quân này đúng là trung thành, sau khi giải bỏ sự hoài nghi đối với Chử Trần Âm, liền trở nên lễ độ cung kính hơn.

Chử Trần Âm theo hắn ta trở về quán trọ, sau khi vệ sinh cá nhân xong, nàng mới thử tiến vào không gian.

Lúc này, không gian lại trở lại bình thường.

Chử Trần Âm không biết nên nói gì, luôn cảm thấy bản thân đang bị hệ thống không gian chơi đùa trong lòng bàn tay.

Nàng đến trước máy tính của mình, mở trang trang mạng trong hệ thống không gian.

Trang mạng này giống công cụ tìm kiếm của họ ở hiện đại, thỉnh thoảng có gì không hiểu nàng cũng sẽ tìm kiếm trên đây.

Đêm nay bị hoảng sợ một phen, trong lòng Chử Trần Âm khó bình tĩnh lại, trên thanh tìm kiếm gõ một dòng chữ: "Tại sao người ở một nghìn năm trước lại có ngoại hình giống y hệt người ở một nghìn năm sau, đến tên cũng giống nhau?"

Màn hình máy tính cũng bắt đầu tìm kiếm, một lúc lâu sau mới xuất hiện một đáp án: "Kiếp trước kiếp này..."

Chử Trần Âm vừa thấy bốn chữ này liền ngạc nhiên: "Kiếp trước kiếp này?"

Phản ứng đầu tiên là hệ thống này rất biết nói bậy nói bạ.

Sau đó phản ứng thứ hai là, chẳng lẽ Ninh Trần Viễn này là kiếp trước của ông chủ nàng?

Theo sau đó là phản ứng thứ ba, vậy Phó Yến Đình có phải cũng có kiếp sau không?

Bình Luận (0)
Comment