Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 354 - Chương 354: Trở Về Hoàng Cung (2)

. Chương 354: Trở Về Hoàng Cung (2)
Chương 354: Trở Về Hoàng Cung (2)

Chử Trần Âm nghe xong lời Phó Giang Hoằng thì cũng đoán đại khái ra được, nữ tử mồ côi đã hại chết Phó phu nhân mà mình thấy trên di động chính là vị Dung tỷ tỷ này.

Nghe Phó Giang Hoằng giới thiệu như vậy thì chắc hẳn nàng ta là một bạch liên hoa cực kỳ thủ đoạn.

Chử Trần Âm dần dần định liệu trước, khóe miệng nàng nhếch lên ý cười lạnh, để xem nàng trở về xử lý đóa bạch liên này thế nào.

Phó Yến Đình đã nhận ra ý cười trên mặt nàng thế nhưng hắn vẫn nhịn xuống không hỏi ra trước mặt Phó Giang Hoằng.

Mọi người ngồi trong xe ngựa cùng nhau ôn chuyện, Phó Giang Hoằng thấy đại ca tẩu tẩu đột nhiên trở về là trong lòng có vô số chuyện muốn nói.

Bọn họ gần như trò chuyện suốt một đường từ thành Tử An đến Lâm An.

Tới khi đến cửa thành Lâm An, Chử Trần Âm đã bị toà thành trước mặt làm cho chấn động.

Bọn họ mới rời đi nửa năm mà tòa thành này đã trở thành Đô Thành giống như lúc trước.

Nàng kéo mành xe ngựa nhìn ra bên ngoài, con đường đầy rẫy những tiểu thương người đến người đi.

"Không ngờ tới thành Lâm An lại thay đổi nhiều như vậy?"

Phó Giang Hoằng cũng nhìn theo nàng, nàng ấy mỉm cười nói: "Tẩu tẩu, sỡ dĩ thành Lâm An thay đổi lớn như vậy cũng là nhờ số vàng mà tẩu và đại ca để lại đó."

Trước khi xảy ra thiên tai, Chử Trần Âm và Phó Yến Đình đã tích trữ không ít vàng, trong lúc xây lại trước thiên tai hai người đã di dời vàng từ không gian ra cất giữ vào nhà kho.

Nghĩ đến đây đột nhiên nàng phát hiện ra một điều.

Lúc trước khi xuyên qua đây nàng có thời gian hạn chế khi ở lại cổ đại, không thể tham dự quá nhiều vào vận mệnh của người khác, nhưng hiện tại nàng đã quay lại một lần nữa.

Liệu có phải hạn chế đó đã được giải trừ rồi không.

Ngay lúc Chử Trần Âm đang nghi hoặc thì bên tai vang lên âm thanh rất rõ ràng mà chỉ có nàng mới có thể nghe được.

"Kỳ ngủ đông kết thúc, không gian đã trở lại như bình thường, hạn chế được giải trừ."

Nàng nghe xong mà trong lòng cảm thấy vui vẻ, xem ra lần này có thể thể hiện tài năng của mình rồi.

Phó Giang Hoằng ở bên cạnh lại nói: "Ngoại trừ số vàng của đại ca và tẩu tẩu thì chúng ta còn có mối quan hệ thương nghiệp thường xuyên qua lại mà tẩu tẩu đã thành lập ở Khương quốc trước khi đi, việc đó cũng khiến cho nước Vô Song của chúng ta nhanh chóng khôi phục hơn."

Chử Trần Âm nghe được mà vui mừng không thôi.

Lúc này Tiểu Vân Châu cũng nhoài người ra khỏi cửa sổ xe ngựa, trông thấy kẹo hồ lô trên đường thì cậu bé vui mừng nói: "Mẫu thân, mẫu thân, con muốn kẹo hồ lô."

Đã lâu rồi đứa nhỏ này không được ăn kẹo hồ lô ở đây cho nên cũng rất thèm.

Chử Trần Âm đáp: "Được, để mẫu thân đi mua."

Nàng vừa dứt lời thì Phó Giang Hoằng đã dừng xe ngựa lại.

"Tẩu tẩu, để ta đi mua cho."

Vừa dứt lời, Phó Giang Hoằng đã nhảy từ trên xe ngựa xuống đi nhanh vào hàng bán hồ lô ngào đường phía trước, nàng ấy mua một lúc ba bốn cây hồ lô ngào đường liền.

Nàng ấy đi lên xe ngựa đưa cho Vân Châu và Chử Trần Âm mỗi người một cây, sau đó cũng tự mình lấy một cây ăn.

Phó Giang Hoằng vừa ăn vừa nói: "Vẫn là trước kia làm tiểu thư ở Hầu phủ tốt hơn, muốn ăn cái gì là ăn cái đó, hiện tại làm công chúa rồi còn quy củ hơn cả trước kia."

Chử Trần Âm mỉm cười nói: "Hiện tại muội là công chúa thì ai dám quản muội, muội muốn làm gì là có thể làm cái đó mà."

Phó Giang Hoằng nheo mắt lại vui mừng nói: "Vẫn là tẩu tẩu tốt."

Trong lúc hai người đang nói chuyện vui vẻ thì xe ngựa lại dừng lại một lần nữa.

Chử Trần Âm ngẩng đầu nhìn mới thấy đã đi tới hoàng cung.

Hoàng cung Phó gia mới xây cũng không lớn nhưng cũng được xem như khá hoa lệ.

Chử Trần Âm chậm rãi bước xuống xe ngựa dưới sự giúp đỡ của Phó Yến Đình.

Bình Luận (0)
Comment