Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 362 - Chương 362: Thử Nàng Ta

. Chương 362: Thử Nàng Ta
Chương 362: Thử Nàng Ta

Chử Trần Âm thấy Phó phu nhân đã trở lại như xưa thì vui mừng trong lòng.

Ngày hôm sau, Phó phu nhân gọi Cố Dung đến trước mặt mình.

"Dung Nhi, ngươi cũng không còn nhỏ nữa, trong lòng có tâm niệm điều gì không?"

Cố Dung nghĩ đến Lư tiên sinh, nhưng Lư tiên sinh chỉ là một phu tử, dĩ nhiên không thể so sánh với hoàng đế.

Nàng ta do dự.

Phó phu nhân cố ý nói: "Đến bây giờ Hoàng thượng vẫn chưa nạp phi tần, không biết ngươi có hứng thú nhập cung làm phi hay không?"

Trước đây là Cố Dung tìm mọi cách leo lên giường của Phó Hầu gia, lừa gạt, buộc Phó Hầu gia không còn cách nào khác mới đưa nàng ta vào cung.

Bây giờ Phó phu nhân chủ động đề xuất, nàng ta có hơi bất ngờ.

"Nương nương, ta một lòng chỉ muốn báo ân cho người, không muốn làm phi tần." Cố Dung vội vàng quỳ xuống trước mặt Phó phu nhân.

Phó phu nhân đã sớm biết nàng ta sẽ nói như vậy, liền đỡ nàng đứng dậy: "Không muốn làm phi tần thì không làm phi tần, nhưng mà ở bên người ta cũng không tốt, đến khi tuổi tác lớn thì sẽ khó tìm người gả."

Cố Dung vội vàng nói: "Ta không gả, ta sẽ ở bên người nương nương."

Phó phu nhân chậm rãi cười nói: "Bên người ta lại không thiếu người chăm sóc, sao lại có thể trì hoãn ngươi."

Cố Dung cúi đầu, cắn môi cho rằng Phó phu nhân muốn đuổi nàng ta ra cung gả chồng.

Nàng ta lại kiên định nói: "Nương nương, đời này ta không muốn gả cho ai cả, chỉ cần có thể ở bên người là đủ rồi."

Phó phu nhân thở dài một hơi: "Nếu ngươi không muốn gả, vậy ta cũng không ép buộc nữa."

Sau khi Cố Dung nghe xong thì lập tức mỉm cười.

Sau đó Phó phu nhân lại nói: "Ta nghe nói Lư tiên sinh bên Vân Châu cũng không tồi."

Tươi cười trên mặt Cố Dung lập tức biến mất, sau đó cắn răng nói: "Lư tiên sinh đúng là không tồi, là người tài hoa, hiền lành, nhưng mà..."

Phó phu nhân hỏi: "Nhưng mà cái gì?"

Cố Dung cúi đầu trả lời: "Ta không có tình cảm đối với Lư tiên sinh."

Hai mắt Phó phu nhân sáng ngời.

Quả nhiên giống như Chử Trần Âm nói.

Đối với Cố Dung mà nói, so với tình yêu, nàng ta càng coi trọng quyền quý hơn.

Bà ấy đổi giọng, chậm rãi cười nói: "Dung nhi, gần đây ta thấy ngươi và Lư tiên sinh ở chung không tồi, còn tưởng rằng ngươi ái mộ hắn ta, không nghĩ tới vậy mà lại hiểu lầm."

Cố Dung tránh ánh mắt bà ấy không đáp lời.

Phó phu nhân tiếp tục nói: "Đáng tiếc, Lư tiên sinh không chỉ có bộ dạng nổi bật mà gia thế cũng không bình thường, ta nghe Trần Âm nói hắn ta thật ra là nhi tử của một vị quận vương Khương quốc, sau này chắc sẽ thừa kế gia nghiệp."

Vẻ mặt Cố Dung lộ ra kinh ngạc, nàng ta bình tĩnh một lát, ngẩng đầu hỏi: "Nhi tử của Quận vương?"

Phó phu nhân gật đầu: "Nước Vô Song của chúng ta không bằng Khương quốc, cho dù chỉ là quận vương cũng có thể còn giàu có hơn so với hoàng gia của chúng ta, cho nên mới đáng tiếc, nếu ngươi có thể gả cho Lư tiên sinh, sau này làm quận vương phi, nói không chừng tương lai ngươi còn tôn quý hơn cả ta."

Chỉ mấy câu nói đơn giản đã làm Cố Dung động lòng.

Bộ dạng của Lư tiên sinh anh tuấn, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, lại là nhi tử của quận vương, sau này còn có thể tốt hơn so với Phó hầu gia.

Cố Dung càng nghĩ càng động lòng, trong mắt dần dần lộ ra vui mừng.

Nhưng rất nhanh tươi cười liền biến mất, vừa rồi nàng ta đã nói không có tình cảm với Lư tiên sinh, nhất thời cũng không biết nên sửa miệng thế nào.

"Nương nương..."

Nàng ta ấp úng, trong lúc nhất thời không biết sửa miệng thế nào.

Phó phu nhân đứng lên, đánh gãy lời nói của nàng ta: "Dung nhi, nếu ngươi không muốn gả chồng ta cũng không ép buộc ngươi, sau này ngươi cứ yên tâm ở bên cạnh ta đi, ta nhất định sẽ coi ngươi như nữ nhi mà đối đãi."

Bà ấy vừa dứt lời cũng trộm xem sắc mặt Cố Dung.

Cố Dung tuy cúi thấp đầu, nhưng là không khó nhận ra hối hận cùng bất an trong mắt nàng ta.

Bình Luận (0)
Comment