Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 368 - Chương 368: Hóa Ra Là Mật Thám (2)

. Chương 368: Hóa Ra Là Mật Thám (2)
Chương 368: Hóa Ra Là Mật Thám (2)

Phó phu nhân vốn muốn giới thiệu cho Lư tiên sinh một mối hôn sự để báo ơn nhưng thấy hắn ta nhiều lần từ chối thì cũng không nhắc lại nữa.

Bà ấy chỉ cười nói muốn thưởng cho hắn ta ít ngân lượng.

Lúc này Lư tiên sinh cũng không cự tuyệt mà hành lễ nhận thưởng.

Phó Giang Hoằng ở một bên cảm thán: "May là lần này tẩu tẩu đã về, nếu không thì không biết sẽ có hậu quả gì nữa."

Nếu nàng không trở lại thì Phó phu nhân cũng không sống được bao lâu, Phó hầu gia cũng sẽ mất sớm.

Hậu quả này ai cũng không tưởng tượng nổi.

Chử Trần Âm giấu những lời này trong lòng, nàng kéo Phó Giang Hoằng ngồi lên xe ngựa rồi xuống núi.

Hôm sau Phó Yến Đình dẫn Cố Dung đi thẩm vấn.

Sau đó thì biết được hóa ra lúc trước nàng ta và Lục phó tướng chỉ diễn một vở kịch cho Phó phu nhân xem.

Lục phó tướng nói có thể để nàng ta trèo lên cành cao, nhưng tiền đề là nàng ta phải nghe theo chỉ dẫn.

Cố Dung chạy nạn đến đây đã nhận nhiều đau khổ nên nàng ta không nghĩ ngợi mà lập tức đồng ý.

Nàng ta nghe theo lời của Lục phó tướng rồi hạ độc với Phó phu nhân và Phó hầu gia.

Nhưng làm chuyện này cũng không dễ, Phó hầu gia luôn phớt lờ nàng ta.

Sau nhiều lần nàng ta bị phớt lờ thì Lư tiên sinh xuất hiện.

Tất cả đều là trèo cao, cành cao mang tên Lư tiên sinh này dễ trèo hơn, thế là nàng ta gạt Lục phó tướng mà gặp gỡ Lư tiên sinh, hơn nữa còn xúi giục hắn ta bỏ trốn với mình.

Sau khi Phó Yến Đình biết được thì nói với Chử Trần Âm.

"Cố Dung này nên xử lý thế nào?" Phó Yến Đình hỏi.

Chử Trần Âm lấy hồng trà trong không gian ra rồi đặt lên bàn: "Mọi người thường xử lý mật thám thế nào thì xử lý nàng ta như thế, chỉ là đừng để lộ ra, tốt nhất là để mọi người cho là nàng ta đã bỏ trốn theo nam tử."

Phó Yến Đình cười rồi uống một ngụm hồng trà trên bàn: "Ta cũng đang có ý này."

Chử Trần Âm nói với hắn: "Máy bay không người lái của chàng thế nào rồi?"

Phó Yến Đình trả lời: "Ngày mai ta với nàng cùng đi Lộ Châu."

Lộ Châu là thành trì giáp với Đô Thành của nước Long Nguyên.

"Chúng ta đi thử xem."

Chử Trần Âm trở về đã lâu mà vẫn chưa nhìn thấy Lộ Châu sau khi trùng kiến nên thấy hứng thú: "Được, chúng ta đi sớm một chút."

Lần này ra ngoài, Chử Trần Âm không dẫn theo Vân Châu.

Giờ Vân Châu đã lớn, cũng đã có suy nghĩ của riêng mình nên cũng không đi theo phụ mẫu mỗi ngày nữa.

Chử Trần Âm cũng rất thích cuộc sống phu thê như hiện tại.

Hai người chỉ dẫn theo hai thị vệ rồi đi đến Lộ Châu.

Dọc theo đường từ Lâm An đến Lộ Châu đều là đồng ruộng với nhà dân.

Sau khi thiên tai qua đi, khí hậu 4 mùa ngày càng rõ rệt, nguồn nước đầy đủ, cây trồng cũng phát triển rất tốt.

Chử Trần Âm nhìn những cánh đồng này thì lại nhớ đến linh tuyền trong không gian của mình.

Bên cạnh linh tuyền có một mảnh ruộng lớn, trong lúc không gian ngủ đông, nó không chỉ không thoái hóa mà còn phát triển hơn.

Lúa do hệ thống tự trồng, cũng do hệ thống tự thu hoạch.

Mỗi ngày, nàng chỉ việc đi thu lương thực là được.

Trong khoảng thời gian nàng không vào nhìn thì kho lương đã lại đầy.

Sau khi Chử Trần Âm đi từ không gian ra thì cười: "Yến Đình, không bằng nhân dịp này chúng ta lén xâm nhập vào nước Long Nguyên mở tiệm đi."

"Mở tiệm?" Phó Yến Đình nghi hoặc nói.

Chử Trần Âm gật đầu: "Tiền của của chúng ta đã tiêu hết phần lớn vào việc xây dựng rồi, nếu mở tiệm thì không chỉ có thể thăm dò được tin tức của nước Long Nguyên mà còn có thể kiếm thêm chút bạc."

Trước khi họ trở về vào lần trước thì cửa tiệm ở Khương quốc vừa mới mở.

Giờ đã sớm chuyển giao cho người khác.

Phó Yến Đình ôm nàng vào lòng: "Có thể mở tiệm, chỉ là..."

"Chỉ là cái gì?" Chử Trần Âm hỏi.

Phó Yến Đình nắm tay nàng: "Ta sợ nàng mệt."

Bình Luận (0)
Comment