Thiên Tai! Ta Tích Trữ Kho Lương Thực Toàn Thiên Hạ Cứu Cả Hầu Phủ (Dịch Full)

Chương 87 - Chương 87: Không Gian Linh Tuyền Thăng Cấp Thành Công (2)

. Chương 87: Không Gian Linh Tuyền Thăng Cấp Thành Công (2)
Chương 87: Không Gian Linh Tuyền Thăng Cấp Thành Công (2)

Chử Trần Âm nghe thấy âm thanh này mà vui mừng không thôi, nàng vội vàng ngồi dậy đẩy Phó Yến Đình cũng đang giật mình ra.

"Thăng cấp thành công!" Nàng vui mừng khôn xiết, trong mắt toàn là ý cười.

Phó Yến Đình thấy nàng tươi cười thì nhất thời có hơi thất thần, sau đó hắn cúi đầu nhìn về thứ đang nằm trong tay mình mà không biết nên dùng hay nên vứt bỏ.

Thế nhưng Chử Trần Âm cũng không cho hắn thời gian, nàng mỉm cười túm hắn dậy cùng đi vào trong không gian.

Hai người bước nhanh tới tầng trước cửa không gian tầng tám.

Lúc này, cửa đã tự động mở ra.

Chử Trần Âm đi tới cửa chậm rãi đẩy ra, bên trong không gian là một rừng cây, một dòng suối nhỏ chậm rãi chảy ra trong khu rừng. Nước trong dòng suối nhỏ vô cùng trong suốt, lung linh ánh sáng dưới ánh nắng chiếu rọi.

Chử Trần Âm đi đến bên dòng suối nhỏ, múc nước suối lên mỉm cười nói: "Chắc hẳn đây chính là linh tuyền."

Phó Yến Đình ngẩng đầu khiếp sợ nhìn khắp nơi.

Rừng cây này trông rất rậm rạp nhưng cũng vô cùng kỳ dị, những tầng mây trên không trung rất tĩnh lặng giống như chỉ cần đi về phía trước là có thể nhìn đến điểm cuối.

Nước linh tuyền chậm rãi chảy xuôi, nhìn không ra được thượng nguồn hay hạ nguồn ở đâu.

Chử Trần Âm múc một ít nước suối lên uống, hương vị ngọt thanh ngon miệng, sau khi uống xong tinh thần cũng sảng khoái hơn.

Phó Yến Đình đi đến bên cạnh nàng, hắn cũng ngồi xổm xuống uống một ngụm, uống xong mà ánh mắt cũng khẽ run lên.

Chử Trần Âm nhìn nước linh tuyền mà đột nhiên nhớ tới công hiệu của nó trong bản thuyết minh. Nàng vội vàng cầm một cái ly lên múc một ly nước suối sau đó đi tới tầng không gian nông trường thứ bảy.

Trong không gian có những con cừu con mà bọn họ đã chuyển từ chỗ bọn trộm ngựa lần trước.

Nàng ngồi xổm xuống đút nước suối cho những con cừu con uống.

Sau khi những con cừu con uống xong thì lập tức kêu be be vài tiếng.

Chử Trần Âm ở bên cạnh lẳng lặng nhìn, không bao lâu sau những con cừu con cũng trưởng thành hơn một chút, thế nhưng thay đổi cũng không phải rõ ràng lắm, nhưng khi quan sát kỹ thì vẫn có thể phát hiện ra nó đã lớn hơn một chút. Nếu như lại cho chúng uống nước suối thêm một thời gian thì chắc hẳn chưa tới một tháng là nó có thể trở thành một con sơn dương trưởng thành.

Sau khi thấy nước suối hiệu quả, Chử Trần Âm lại mang theo Phó Yến Đình rời khỏi không gian, hai người lại lần nữa trở về căn phòng vừa rồi.

Tuy nhiên nhiệt độ trong phòng đã hạ xuống, hai người cũng đã bình tĩnh lại.

Chỉ còn lại túi đóng gói lẻ loi ở kia.

"Hiện tại đã không còn sớm nữa, nàng đi ngủ trước đi." Phó Yến Đình quay lưng về phía nàng, xoay người nhanh chóng rời khỏi phòng.

Chử Trần Âm nhìn theo bóng dáng hắn rời đi, muốn gọi hắn lại nhưng rồi lại không mở miệng gọi ra được, nghĩ đến tất cả những chuyện vừa rồi là nàng lại cảm thấy hỗn loạn.

Đêm nay, sau khi Phó Yến Đình rời đi cũng không hề quay trở về.

Chử Trần Âm nằm trên giường mà không thể ngủ yên.

Nàng ngồi dậy nhìn ra ngoài cửa sổ, không biết một mình Phó Yến Đình ở bên ngoài có lạnh hay không.

Nhưng khi nghĩ lại lại thấy người ta da dày thịt chắc như vậy chắc cũng không cần mình phải quan tâm.

Nghĩ như vậy, nàng lại chậm rãi nằm xuống tiếp tục đi ngủ, không bao lâu sau lại ngồi dậy nhìn ra ngoài cửa sổ nghĩ cũng không biết ban đêm bên ngoài có soi hay không.

Nhưng khi nghĩ lại lại thấy hắn còn có thể tay không xé xác sói được thì chắc hẳn sẽ không có việc gì đâu.

Cứ thế lặp đi lặp lại, mãi đến sáng sớm khi những tia nắng đầu tiên bắt đầu xuất hiện thì Chử Trần Âm vẫn chưa thật sự đi vào giấc ngủ.

Chử Trần Âm dụi đôi mắt mệt mỏi đứng dậy, mới vừa bước ra cửa đã thấy Lai Phúc đang vội vã chạy từ bên ngoài vào phòng: "Hầu gia, phu nhân, không ổn rồi."

"Làm sao vậy, Lai Phúc? Có người đuổi tới đây à?" Phó phu nhân vội vàng đi tới hỏi.

Bình Luận (0)
Comment