“Không được rồi!”
Hạ Tiểu Bạch bị vẻ yểu điệu mềm mại của Sở Thu Hi áp chế, hơi thở tràn đầy mùi thơm mê người của đối phương, anh hơi giãy dụa, lộ vẻ ngượng ngùng.
“Váy của Thu Hi đắt lắm phải không?”
Sở Thu Hi cũng không quản được nhiều như vậy, vừa rồi thời điểm nhìn anh khiêu vũ cô cũng đã chuẩn bị bắt vị cơ vũ kia lại.
Hấp dẫn nhất chính là da thịt của anh, thật sự là quá đẹp, trong suốt như mộng ảo, trắng gần như trong suốt, thoạt nhìn rất không chân thật, nhưng lại hết lần này tới lần khác thật sự tồn tại.
Hạ Tiểu Bạch cắn đôi môi anh đào, đôi mắt như băng như ngọc lộ ra vẻ ngượng ngùng.
Sở Thu Hi giống như một con mèo hoang liếm liếm đôi môi đỏ mọng gợi cảm.
Tiên nữ váy trắng trước mắt chính là con mồi đêm nay của cô, ánh mắt táo bạo của cô dừng trên thân thể xích lõa kia, dường như muốn thưởng thức mỗi một tấc da thịt của Hạ Tiểu Bạch...
Hình ảnh vừa chuyển.
Mọi người thấy Mặc Tử Hàn muốn đến biệt thự bên kia tìm kiếm nàng tiên nữ khiêu vũ kia, cũng là không cam lòng rớt lại phía sau đi theo hắn.
Mặc Tử Hàn vượt qua sân biệt thự nhà Sở Thu Hi, muốn đập cửa nhưng ngẫm lại thì vẫn nên thử leo lên.
Mặc Tử Hàn hóa thân thành người nhện, đạp hai ba cái thôi đã bò lên ban công lộ thiên ở tầng hai.
Vài nữ sinh thấy thế nói: "Thế này cũng quá nguy hiểm đi!”
Triệu Trình cười ha hả: "Nhìn tôi." Tên này cũng giống như khỉ leo hai ba cái đã bò lên.
Chu Thanh, Lý Lương theo sát phía sau. Mấy nữ sinh lo lắng nhìn bọn họ.
“Cẩn thận một chút!”
“Chu Thanh thân thể anh hư nhược rồi thì thôi đi!”
Chu Thanh thiếu chút nữa lảo đảo ngã xuống, hung tợn nhìn chằm chằm Đào Na Na.
Nhưng mà đến khi mấy người leo lên ban công, nơi này đã sớm trống rỗng.
Trong không khí chỉ còn lại một chút hương thơm còn lưu lại...
Triệu Trình gãi gãi đầu: "Sớm biết như vậy đến luôn ngay từ đầu, nói không chừng còn có thể xin Wechat của tiểu tiên nữ kia."
Lý Lương ha hả cười: "Khi đó các người đều đang mê muội đến mất hồn rồi.”
Chu Thanh có chút oán giận: "Thất sách thất sách rồi.”
Mấy người có chút không cam lòng dạo quanh vài vòng, quả thật tìm không thấy.
Trên mặt đất có một đôi giày của nữ, bị Triệu Trình len lén nhặt lên, nhưng mà coi như không có chuyện gì phát sinh...
Nhưng vào lúc này bọn họ tựa hồ nghe được âm thanh kỳ kỳ quái quái gì đó, giống như là âm thanh các cô gái đang đùa giỡn nhau.
“Vãi thật!!”
Mặc Tử Hàn bối rối! Sở Tiêu Tiêu mang gái về nhà?
Người này gần đây thường xuyên khoe khoang cậu ta quen biết một chị gái cực kỳ xinh đẹp.
Mặc Tử Hàn nghĩ đến đây có chút bất đắc dĩ thở dài.
Ngay cả Sở Tiêu Tiêu cũng có bạn gái, hắn lại không có.
Cô gái duy nhất hắn theo đuổi lại bị một tên ẻo lả bắt đi.
Mặc Tử Hàn thấy bộ dáng bỉ ổi của mấy người, bất đắc dĩ nói: "Đi thôi, đi thôi, có cái gì đẹp đâu?”
Bữa nướng BBQ tiếp tục.
Mọi người đều say đến mức bước đi lảo đảo trở về phòng khách biệt thự, nằm xuống và ngủ thiếp đi.
Mặc Tử Hàn nghe Lý Lương, Triệu Trình ngáy.
Lại uống mấy lon bia mới nằm trên sô pha ung dung tiến vào mộng đẹp.
Trong mơ màng hắn tựa hồ đã tỉnh lại.
Một tia sáng mạnh mẽ lóe lên, Mặc Tử Hàn híp mắt.
Một lúc sau, hắn hoàn toàn mở to mắt, một cảnh tượng đập vào mi mắt làm cho hắn thiếu chút nữa không nhịn được nhào tới.
Một nàng tiên nữ mặc váy trắng đang nhảy múa trong khu vườn mênh mông bát ngát, những con bướm bay xung quanh tô điểm cho nàng tiên nữ, tạo nên một vẻ đẹp thanh tao kỳ ảo.
Đối phương từng bước từng bước đi đến bên cạnh hắn rồi ngồi xuống bên cạnh, làn da xinh đẹp rạng rỡ như tuyết, hương thơm thơm ngát động lòng người.
Nàng tiên nữ thản nhiên cười, động tác của nàng ưu nhã lấy ra một ly rượu đã đựng đầy.
Bàn tay tuyết trắng như ngọc cầm ly rượu đưa tới trước mặt hắn, đôi mắt như băng ngọc nhìn hắn tỏ ý bảo Mặc Tử Hàn uống vào.
Cánh tay non nớt của đối phương trơn nhẵn, tản ra mùi thơm đặc trưng của mỹ nhân.
Mặc Tử Hàn cũng không nghĩ nhiều lập tức uống vào.
Trong rượu mang theo hương hoa anh đào ngọt ngào nhàn nhạt, dường như đó là thứ rượu tốt đẹp nhất thế gian.
Từ từ.
Nàng tiên nữ này sao lại quen mắt như vậy?
Mặc Tử Hàn bắt đầu nghiêm túc đánh giá nàng tiên nữ váy trắng trước mắt, đôi mắt nàng dịu dàng như nước, nở nụ cười xinh đẹp cũng nghiêm túc đánh giá hắn.
“Ờm… chúng ta quen biết?” Mặc Tử Hàn nhịn không được hỏi.
Ánh mắt nàng tiên nữ lộ ra sự u oán: "Tử Hàn chẳng lẽ anh thật sự không nhận ra tôi là ai, chúng ta đã sớm biết nhau, là tôi, là tôi, Hạ Tiểu Bạch!"
Mặc Tử Hàn sửng sốt, tiên nữ trước mắt là Hạ Tiểu Bạch!
Giấc mơ đột nhiên có chút dấu hiệu tan vỡ.
Nàng tiên nữ trước mặt từ đầu đầy tóc đen hóa thành tóc ngắn, váy trên người cũng biến ảo thành trang phục hằng ngày.
------
Dịch: MBMH Translate