Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 236 - Chương 236: Có Cần Phải Ăn Diện Xinh Đẹp Như Vậy Không?

Chương 236: Có Cần Phải Ăn Diện Xinh Đẹp Như Vậy Không? Chương 236: Có Cần Phải Ăn Diện Xinh Đẹp Như Vậy Không?

Diệp Lâm mở cửa phòng ra đã lập tức nhìn thấy Hạ Tiểu Bạch mình vừa yêu vừa hận.

Đôi mắt xinh đẹp lại trên dưới đánh giá một vòng, hôm nay anh ăn mặc thật sự rất có phong cách của thiếu nữ thuần khiết.

Váy xếp ly màu đen phối với áo T - shirt màu trắng, kết hợp với dung nhan thanh nhã tuyệt trần, làn váy không đến đầu gối, đôi chân dài trắng như tuyết lại càng gợi cảm mê người.

Diệp Lâm thở dài khó trách Diệp Tử Hiên lại có ý nghĩ như vậy với anh.

Chính mình là con gái cũng chịu không nổi loại hấp dẫn chết tiệt này.

Diệp Tử Hiên len lén chạy ra, Hạ Tiểu Bạch thấy thế vội vàng quơ điện thoại hỏi: "Không đánh vương giả nữa sao?"

Diệp Tử Hiên xám xịt nói: "Em có hẹn với bọn Bân Bân đi tiệm net rồi."

Diệp Lâm hai tay xoa eo, tức giận nhìn Hạ Tiểu Bạch.

“Tên chết bầm nhà anh......”

Tay ngọc Hạ Tiểu Bạc gãi gãi mái tóc: "Làm sao vậy, hai chị em các em xảy ra chuyện gì rồi?"

Diệp Lâm đi tới phòng khách mới quay đầu nhìn anh.

“Em nói này, anh mặc váy thì thôi đi, có thể mặc thêm cả quần bảo hộ vào hay không?”

“Anh như vậy sẽ khiến Tử Hiên...... Nhà họ Diệp chúng em chỉ có nó là con trai độc đinh thôi đó.”

“Còn phải chờ Tử Hiên nối dõi tông đường nữa.”

Trong lòng Hạ Tiểu Bạch thầm nghĩ anh cũng muốn mặc quần bảo hộ lắm chứ.

Nhưng hệ thống không cho phép anh làm như vậy, nếu không sẽ cho anh bị giật điện.

Anh cũng chỉ có thể thẳng thừng nói: "Mịa nó, một thằng con trai như anh thì mặc quần bảo hộ cái gì chứ, đây là thứ bọn con gái mới mặc mà?"

Diệp Lâm nhìn anh đang mặc một thân đồ nữ mà còn có thể nói ra lời lẽ hào hùng như vậy, hận không thể đập vỡ đầu anh.

"Em rất nghi ngờ anh căn bản không có thứ “đồ chơi” kia. Anh sẽ không gạt chúng em đi Thái Lan một chuyến đấy chứ!"

Hạ Tiểu Bạch trong lòng có chút khó chịu, nhất thời làm ra hành động táo bạo, anh tự giác nâng chân lên.

Trong nháy mắt làn váy tung bay, một mảnh tuyết trắng động lòng người: "Không tin thì em tự mình nhìn xem!"

Diệp Lâm lập tức che mắt, sợ tới mức xoay người đi.

“Cái tên này! Sao có thể vén váy trước mặt nữ sinh! Biến thái!”

Hạ Tiểu Bạch đánh cược nha đầu này không dám nhìn, mà kể có dám nhìn, anh vẫn có chút mập... Cho nên cũng không ảnh hưởng gì mấy.

Trong nháy mắt cô ấy cũng không thể nhìn ra điều gì đáng ngờ.

“Anh nói cho em biết, cái của anh vô cùng đồ sộ, anh sợ sẽ dọa chết nha đầu chưa trải sự đời như em đó.”

Diệp Lâm cũng chỉ có thể khúm núm ngồi ở bên cạnh, cô thật đúng là không có dũng khí đi nhìn cái đó của con trai......

Trong lòng lại có chút hối hận vừa rồi không nhìn.

Rất nhanh đã tới giữa trưa.

Hạ Tiểu Bạch chỉ ăn một gói mì thịt bò dưa chua Lão Đàm.

Tất nhiên.

Dưa chua lão Đàm bên trong anh không dám ăn.

Diệp Lâm làm không ít dưa chua, thêm vào bên trong ăn cũng tạm chấp nhận được.

Tuy rằng mùi vị kém một chút...... Nhưng ít nhất cũng sạch sẽ.

Về phần có dùng chân đạp hay không với anh cũng không sao cả.

Về đến phòng.

Hạ Tiểu Bạch vì được phú bà ưu ái, nhận được công việc dạy kèm này.

Anh quyết định ăn mặc thật đẹp, để lại ấn tượng đầu tiên là quan trọng nhất.

Có lẽ còn có thể thương lượng một cái giá tốt.

Thời tiết tháng bảy, đã là giữa hè, có lẽ là buổi sáng mới đổ trận mưa to, thời tiết nóng bức đã dịu đi, mang theo một chút mát mẻ.

Thời tiết ở thành phố Lâm Hải chính là như vậy, tuy nóng bức, nhưng cũng thường xuyên có mưa khiến cho người ta không cảm thấy được sự đốt cháy của ánh nắng mặt trời rực rỡ, cũng không có sự ngột ngạt như bị mây đen đè nặng.

Hạ Tiểu Bạch nhìn dung nhan khuynh thành trước gương.

Anh mặc một bộ váy xanh, trên cánh tay tinh tế trắng nõn như củ sen đeo một chuỗi vòng tay xinh đẹp. Tuyệt, trông cực kỳ khí chất.

"Ăn mặc như vậy chắc cũng ổn rồi."

Hạ Tiểu Bạch đi ra khỏi phòng, Diệp Lâm nhìn về phía anh kỳ quái hỏi: "Anh muốn đi ra ngoài?”

Hạ Tiểu Bạch gật đầu: "Anh tìm được một việc làm thêm, là gia sư, hôm nay có hẹn với đối phương để thương lượng.”

“Nếu như được nhận đêm nay anh sẽ mời hai chị em các em ăn khuya!”

Diệp Lâm nhịn không được chửi thầm: "Chỉ là hẹn đến trao đổi thôi mà, có cần phải ăn diện xinh đẹp như vậy không?"

Chẳng lẽ người hẹn anh chính là một cao phú soái(*)? Diệp Lâm không khỏi tưởng tượng lung tung.

(*)Chỉ người con trai vừa cao, vừa giàu, vừa đẹp trai

Hạ Tiểu Bạch rời khỏi tiểu khu, mọi người trong tiểu khu cũng bắt đầu nhao nhao liếc mắt nhìn về phía anh.

"Cô gái này thật xinh đẹp, giống như đại minh tinh vậy, gần đây tôi thường xuyên nhìn thấy cô ấy ra vào tiểu khu của chúng ta."

"Hình như là cháu gái của lão Diệp, mấy bà nhìn đi, dáng cô ấy lúc đi bộ mông to biết bao, khẳng định sau này rất dễ đẻ.”

"Nhìn trông có vẻ là sinh viên đại học, con trai nhà tôi gần đây mới thi đậu công chức, chắc tôi phải hỏi thăm lão Diệp một chút rồi."

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment