Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ ! (Bản Dịch)

Chương 239 - Chương 239: Thà Đắc Tội Tiểu Nhân Chứ Không Đắc Tội Phụ Nữ

Chương 239: Thà Đắc Tội Tiểu Nhân Chứ Không Đắc Tội Phụ Nữ Chương 239: Thà Đắc Tội Tiểu Nhân Chứ Không Đắc Tội Phụ Nữ

Lúc này hai chị em cũng nhìn thấy Hạ Tiểu Bạch xách theo túi lớn túi nhỏ trở về.

Diệp Tử Hiên nhanh trí, vội vàng hấp tấp chạy đến trốn ra sau lưng Hạ Tiểu Bạch, đưa tay nắm lấy cánh tay trắng nõn của anh theo bản năng.

"Anh Tiểu Bạch cứu mạng, Diệp Lâm, chị ấy muốn đầu độc chết em trai ruột.”

Trong nhất thời Hạ Tiểu Bạch cũng không biết nên mở miệng như thế nào. (/≡_≡)

Có hơi lơ là rồi, lẽ ra nên đợi qua giờ cơm rồi hẵng về.

Đến lúc đó Diệp Lâm đã cưỡng ép Diệp Tử Hiên ăn hết bàn đồ ăn xám xịt kia rồi thì mình sẽ an toàn.

Lúc đó chuyện tốt nhất anh có thể làm chính là gọi 120, coi như là làm hết trách nhiệm của một người anh rồi.

Khụ khụ, đương nhiên đây chỉ là suy nghĩ thật sự của Hạ Tiểu Bạch.

Vì để thể hiện dáng vẻ một người anh trai cao cao tại thượng trước mặt hai chị em để họ sùng bái kính nể mình thì anh cần phải ra vẻ mới được.

Hạ Tiểu Bạch nhìn Diệp Lâm một cách nghiêm túc: “Diệp Lâm à, Tử Hiên cũng đã ăn no rồi, em đừng ép nó nữa.”

"Ăn nhiều sẽ khó tiêu, bây giờ nó cũng đang tuổi ăn tuổi lớn.”

Hạ Tiểu Bạch theo bản năng nhìn Diệp Tử Hiên đang cao hơn mình một cái đầu…. không hiểu sao cảm thấy hơi đau khổ.

Diệp Tử Hiên thấy Hạ Tiểu Bạch đang nhìn mình với gương mặt tinh xảo hoàn mỹ kia thì đỏ mặt, gật đầu như gà mổ thóc.

"Anh Tiểu Bạch nói không sai, bà chị phải nghe lời anh ấy chứ."

Diệp Lâm nhìn em trai mình cũng dám trốn sau lưng Hạ Tiểu Bạch, thật sự cho rằng mình không có cách bắt được nó sao.

"Anh Tiểu Bạch của cậu ra ngoài ăn uống no đủ, nhưng chị cảm thấy Tử Hiên vẫn chưa no bụng.”

"Em xem, trên bàn còn biết bao nhiêu đồ ăn kia kìa, không thể lãng phí được.”

"Hay là anh Tiểu Bạch cũng ăn một chút nhé.”

Hạ Tiểu Bạch che miệng, chỉ len lén liếc nhìn dĩa cá trắm cỏ hấp.

Có vẻ như vây cá còn chưa được cắt bỏ, nếu ăn vào có vướng cổ họng không?

Đã vậy còn không cho hành vào, vậy thì làm sao có thể khử được mùi tanh của cá trắm cỏ.

Anh liên tục xua tay: “Không cần, không cần.”

"Lúc nãy gọi rất nhiều đồ ăn nên ăn không hết, anh đóng gói đem về nhiều lắm.”

"Đúng rồi, còn có đồ ngọt, anh nhớ Diệp Lâm thích ăn bánh kem ô mai nhất đúng không.”

"Lúc đó anh đã nghĩ Diệp Lâm nhà chúng ta sẽ thích lắm nên đã kêu thêm một phần gói mang về.”

"Đúng rồi, trước kia anh từng nghe em nhắc đến nhà hàng này, chính là nhà hàng ý ‘Bologna’.”

Hai mắt Diệp Lâm sáng lên: “« Bologna »? Mẹ kiếp, bọn con gái lớp mình đi đâu đăng ký vậy.”

"Nghe nói đắt dữ lắm.”

Hạ Tiểu Bạch đưa cho Diệp Lâm hộp bánh kem ô mai đã được nhân viên phục vụ đóng gói tinh xảo.

"Anh đã nói rồi, vị khách kia của anh là một doanh nhân giàu có mà.”

Sau khi nhận ánh thì Diệp Lâm cũng nhận ra đây thật sự là bao bì của “Bologna”.

"Đầu bếp bánh ngọt của bọn họ cũng thường xuyên phát sóng trực tiếp làm bánh trên Bilibili.”

"Em quyết định rồi, ngày mai em sẽ dạy mọi người làm món bánh kem dâu socola mà cô ấy đã hướng dẫn tối hôm trước.”

Hạ Tiểu Bạch……Anh rất hối hận, lẽ ra không nên đóng gói bánh kem về cho Diệp Lâm.

Diệp Tử Hiên nói một cách yếu ớt: “À thì, anh Tiểu Bạch, có phần của em không?”

Hạ Tiểu Bạch đưa một cái túi lớn cho Diệp Tử Hiên: “Cầm lấy đi, làm một nhóc mập hạnh phúc.”

Diệp Tử Hiên mở túi ra, tất cả đều là những món ngon rất tinh xảo.

"Wow, còn có spaghetti thịt xông khói.”

Diệp Lâm đang ăn bánh kem, nhìn thấy dáng vẻ phấn khởi của Diệp Tử Hiên thì liếc mắt trừng anh ta một cái.

“Chẳng phải em mới nói đã ăn no rồi à.”

Diệp Tử Hiên lấy mấy hộp đồ ăn trông ngon nhất ra rồi chạy về phía cửa phòng cười hắc hắc nói.

“Đây gọi là đói bụng một cách linh hoạt.”

Diệp Lâm đặt bánh kem qua một bên: “Em đi dọn dẹp bát đũa trước đã.”

Cô nhìn mấy món ăn còn nguyên trên bàn: “Lại lãng phí hết..."

Hạ Tiểu Bạch thăm dò nói: “Thật ra anh cảm thấy có những chuyện không có năng lực bẩm sinh thì cũng không cần miễn cưỡng bản thân mình…”

"Phát huy điểm mạnh và tránh các điểm yếu….”

Diệp Lâm cau mày: “Ý anh là em không có năng khiếu nấu ăn.”

Thấy Hạ Tiểu Bạch ngầm thừa nhận thì cô thì thầm.

“Chẳng phải chính anh đã nói thích con gái biết nấu cơm sao…..”

"Người ta mới cố gắng..."

Hạ Tiểu Bạch nghe không rõ lắm, thấy cô nói thầm thì hỏi lại: “Em nói gì?”

Gương mặt xinh đẹp của Diệp Lâm hơi ửng đỏ, tức giận giậm chân một cái: "Đồ đần!"

Hạ Tiểu Bạch ? : “Em nói gì khó hiểu quá.”

Diệp Lâm: "Ai cần anh lo.”

Hạ Tiểu Bạch lắc đầu nhìn bóng lưng của cô: “Quả nhiên lòng dạ phụ nữ y như mò kim đáy bể.”

"Cổ nhân có câu: Thà đắc tội tiểu nhân chứ đừng đắc tội phụ nữ. Đặc biệt là phụ nữ xinh đẹp, cần phải cẩn thận nhiều hơn.”

Hạ Tiểu Bạch ngồi bắt chéo chân trên ghế sô pha mở tivi lên,

------

Dịch: MBMH Translate

Bình Luận (0)
Comment